Vân Chính Thiên sắc mặt vô cùng ngưng trọng, vừa rồi huyết trụ bắn xuống đem cả đám bọn hắn nhúng vào trung huyết hải, ở trong đó cái gì cũng làm không được, xung quanh tràn ngập tanh tưởi huyết tinh, lại còn có thấu xương sát ý nhìn chằm chằm chính mình, khó chịu không thể diễn tả bằng lời. Lấy Vân Chính Thiên bây giờ tu vi, lại rơi vào trạng thái bất lực như vậy, có thể thấy đối phương là cỡ nào cường đại. Bất quá, hiện tại hắn cũng không nghĩ như vậy.
Tại thời điểm huyết trụ bắn xuống, bọn hắn căn bản không thể chạy trốn là bởi vì Thời Không khảo nghiệm có nhúng tay vào. Bọn hắn vốn ở trong Thời Không tiểu không gian tiến hành khảo nghiệm, Thần Hồn Thôn cũng chỉ dựa vào mô phỏng hình thái mà ra, căn bản trên Thú Vực không có cái gọi là Thần Hồn Thôn tồn tại, vì lẽ đó tại thời điểm mấu chốt, Thời Không khảo nghiệm thả ra không gian cầm cố, đem cả đám bọn hắn hành động phong tỏa lại, tiện nghi huyết trụ trên cao.
Nói một cách dễ hiểu, hiện tại có thể phân ra hai cái trường hợp. Thời Không khảo nghiệm từ đầu đến cuối chỉ là một cái cạm bẫy, vốn dĩ nó không có thực, cũng không có cái gọi là Thời Không chi thần. Vân Chính Thiên mấy người bị dụ dỗ tham dự Thời Không khảo nghiệm cốt là để mưu tính một cái kế hoạch gì đó cao xa hơn. Mà chủ mưu của tất cả mọi thứ xác suất rất lớn chính là Ám Thiên Tà Đế, chính hắn lúc trước bắt cóc Mã Thiên Hoa cùng Ân Minh Tuyết, sau đó giấu bọn họ vào Thời Không tiểu không gian, lại chờ đợi Vân Chính Thiên tìm tới giải cứu các nàng mà một mẻ lưới bắt hết.
Còn lại trường hợp so với phía trước càng xấu hơn. Thời Không chi thần quả thực tồn tại, lấy một phương pháp đặc thù tồn tại ở Đấu La vị diện, lại cùng với Ám Thiên Tà Đế có chặt chẽ quan hệ, trong thời khắc mấu chốt làm ra tiếp tay hành động, bắt gọn Vân Chính Thiên mấy người. Nếu vậy đối thủ của bọn hắn lần này lại gia tăng một cái thần cấp cường giả, tuyệt đối là tin buồn.
Cho dù là cái nào trường hợp thì tình huống bây giờ vô cùng xấu, bọn hắn bị nhúng vào huyết hải trọn vẹn mười hai canh giờ, sau đó huyết hải tách ra một cái khe hỡ, bên ngoài hấp xả lực hút bọn hắn đi ra, thả vào vị trí hiện tại.
Vừa ra khỏi huyết hải, Vân Chính Thiên lập tức cảm nhận được nồng nặc tà ác hơi thở bốc lên, lại thấy được vạn thú hồn phách điên cuồng gào thét, thậm chí mấy dặm xung quanh tràn ngập cửu hoàn hơi thở. Còn có một cái hiện hữu làm hắn thập phần khiếp sợ hơn nữa, chính là kẻ đã tạo ra huyết động bắt nhốt bọn hắn, cũng chính là kẻ ở trong quá khứ đã từng gieo rắc cho hắn vô tận thống khổ.
Vực Chủ tà ác nhân cách, Huyết Đế.
Diện mạo của Huyết Đế, vạn năm sau Vân Chính Thiên cũng không cách nào quên được, dù Huyết Đế có cháy thành than, hắn cũng có thể thông qua tro tàn mà nhận diện. Gần đây nhất ở mộng cảnh khảo nghiệm bên trong đã lại nhìn thấy Huyết Đế, lại còn nhập vai vào Huyết Đế mộng cảnh, thấy được vô số kinh người bí mật, nhưng dù không có trải qua khảo nghiệm như vậy hắn cũng không bao giờ quên diện mạo kẻ đã nhẫn tâm đem Vĩnh Lăng giết chết. Mà bây giờ, kẻ mà Vân Chính Thiên tưởng đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian, nay một lần nữa xuất hiện trước mắt, làm hắn nội tâm khiếp sợ, kinh ngạc có thể nghĩ.
Huyết Đế bởi vì muốn hấp thụ tà ác chi lực bên trong Vân Chính Thiên để hoàn thiện ma thần vị mà bị lật thuyền trong mương, Vân Chính Thiên không ngần ngại tự sát, do đó làm cho tà ác chi lực rời bỏ Huyết Đế, phần tà ác nhân cách của hắn cũng đồng thời bị tróc ra, khôi phục Vực Chủ bản nguyên nhân cách. Sau đó Vực Chủ cùng với Bao lão liên thủ, chân chính diệt trừ phần tà ác nhân cách này. Bao lão cũng đã nhiều lần kiểu tra Vực Chủ thân thể, xác nhận hắn đã thật sự bình phúc, phần tà ác nhân cách kia triệt để bị khu trừ, Vực Chủ không thể trở lại Huyết Đế nhân dạng một lần nữa được.
Toàn bộ sự tình đó Vân Chính Thiên đều được Bao lão kể lại, dù sao hắn chính là đệ tử ruột của Bao lão mà. Vực Chủ cùng dưới trướng cường giả bị Tà Hồn Điện bắt giữ, Vân Chính Thiên cũng chưa bao giờ nghĩ đến cái tà hồn sư tổ chức này lại có thủ đoạn khiến Vực Chủ khôi phục tà ác nhân cách, càng không ngờ được chính mình ngay từ đầu đã rơi vào cạm bẫy do tà hồn sư bày ra.
Một kiếm bị phía trước nắm giữ quy thuẫn tà hồn sư cản lại, Vân Chính Thiên cũng không vội vọng động, lập tức trở lại vị trí cũ.
“Ngươi là Huyết Đế?” Ánh mắt dò hỏi nhìn lên huyết bào trung niên nhân, Vân Chính Thiên trầm giọng.
Đối với Vân Chính Thiên đám người bên dưới thái độ, mấy vị tà hồn sư cũng không có tự ý hành động, chỉ là phân bố đội hình, cơ hồ đem tất cả đường thoát của Vân Chính Thiên chặt đứt, sau đó án binh bất động, chờ đợi Huyết Đế mệnh lệnh.
Huyết Đế lại nhìn một lượt năm thanh niên bên dưới, ánh mắt thủy chung sâu thẳm, không để ý đến Vân Chính Thiên câu hỏi, cất giọng hỏi ngược lại: “Ai trong các ngươi là Thời Không chi tử?”
Vân Chính Thiên hơi cau mày, trong lòng có điểm chợt động, lại hỏi: “Nơi này là hạch tâm Thú Vực? Các ngươi đều là Tà Hồn Điện người? Chỗ này bị các ngươi quậy phá muốn tan nát, rốt cuộc là vì cái gì?”
Nơi này một mảnh tràn ngập tà ác hơi thở, núi non trùng điệp, tinh không vân vụ dày đặc, đại biểu hắn vẫn còn ở trong Thú Vực, càng là Thú Vực hạch tâm phạm vi lãnh thổ. Vân Chính Thiên từ đầu cũng đã đoán được nơi này lai lịch, lại nói hắn vận khí không kém, trước khi bị nhúng vào huyết hải truyền tống đến đây, hắn thông qua Hàn Hạo Nhiên đám người biết được hiện tại cớ sự.
Hồn thú cường giả đột nhiên rút quân, Thú Vực hạch tâm chắc có biến cố phát sinh, mà lấy tình cảnh bây giờ, Vân Chính Thiên đã có thể xác định rõ ràng, Thú Vực hạch tâm biến cố này là đến từ Tà Hồn Điện.
Đại Sơn đấu la tính tình nóng nảy, không kiên nhẫn được quát lớn: “Tiểu tử, ngươi hiện tại tính mạng khó giữ, còn muốn ở trong này khua môi múa mép? Nghĩ chúng ta không dám làm gì ngươi sao?”
Huyết Đế tay áo phất lên, Đại Sơn đấu la không dám nói nữa, chỉ có thể tức giận hăm he. Huyết Đế vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, tựa như đang tiêu hóa một cái gì đó, trong miệng lẩm bẩm: “Tà Đế lưu lại kế hoạch cũng không có nói sẽ truyền tống đến nhiều người như vậy, số lượng ước lượng nhiều hơn ba đứa. Hơn nữa trong đó lại có một đứa rất khó lường, hắn là cái gì nhỉ, à đúng rồi, hắn gọi là Thiên, là đệ tử của hỗn đản gia hỏa kia. Tình huống hiện tại rõ ràng khác so với kế hoạch đã vạch sẵn, có hay không tất cả là trùng hợp, hoặc đều do Tà Đế sắp đặt, nhưng có thể xuất hiện biến số hay không?”
Huyết Đế tự ngẫm một lát, lạnh lùng gương mặt bất giác mỉm cười: “Bất luận là cái gì ranh ma quỉ quái biến số, dưới sự cường đại tuyệt đối đều không có ý nghĩa, sở hữu tối cường thực lực có thể một tay xoay chuyển càn khôn, vì lẽ đó ta không cần cân nhắc thêm nữa.”
“Ngươi muốn làm gì?” Vân Chính Thiên nghi hoặc, hắn vốn không biết Tà Hồn Điện những người này mục đích, cũng không biết Cấm Vực thông đạo đường nối kéo lớn kế hoạch, vì vậy dưới lớp mây mù mờ ảo này, Vân Chính Thiên cái gì cũng không làm được, giống như một con cá nằm trên thớt, tùy ý người ta sắp đặt.
“Ta không quan tâm ai trong các ngươi là Thời Không chi tử, cũng không nghĩ các ngươi có thể mang tới cái gì biến số. Một lát nữa thôi, các ngươi đều sẽ hóa thành một mảnh huyết thực, trở thành trọng yếu tài liệu để ta tế luyện ma thần.” Huyết Đế đầu tóc rối tung, trong miêng ngân nga, phảng phất hóa thành người điên bộ dạng.
“Tế luyện Ma Thần sao?” Vân Chính Thiên cau mày, sau đó lại thấy được giữa hồ có không gian dị tượng ba động mãnh liệt, lại thêm vạn thú hồn phách tràn ra oán giận linh âm, khắp nơi đổ nát vết tích. Hàng loạt dữ kiện ở trong đầu Vân Chính Thiên cấp tốc liền mạch, ngay hàng thẳng lối, làm cho Vân Chính Thiên càng nghĩ sắc mặt càng dại ra.
Hắn đoán được rồi!
Hắn đoán được Huyết Đế mục đích là cái gì. Hắn biết được Thời Không chi thần khảo nghiệm cạm bẫy là để làm cái gì. Hắn cũng biết được lý do tại sao hồn thú đại quân bỗng nhiên biến mất.
Vân Chính Thiên sắc mặt kịch biến, từng chữ từng chữ mang theo hoảng sợ ý tứ vang lên:
“Các ngươi là muốn . . . triệu hồi Ma Thần xuống Đấu La Tinh? Làm sao có thể? Thật hoang đường!”
Huyết Đế không vì Vân Chính Thiên nhìn ra chân tướng mà che dấu, ngược lại còn có chút tán thưởng: “Ha ha, tiểu tử có điểm thông minh. Biết bản thân bị tính toán cảm giác như thế nào? Có phải rất khó chịu hay không? Hiện tại các ngươi chống cự tư cách cũng không có, vậy thì ngoan ngoãn một chút, để ta đem các ngươi linh hồn hóa thành Ma Thần một bộ phận, cũng chính là các ngươi sau cùng vinh dự.”
Huyết Đế ngang nhiên xác nhận, là bởi vì cảm thấy mình đã nắm trong tay toàn trường cục diện. Đứng ở thế bất bại, Huyết Đế thực sự không có gì để lo lắng. Cho dù Đế Thiên huy động thú triều một lần nữa vây đánh, vậy thì thế nào, một khi Ma Thần thật sự hàng lâm, hết thảy đều chỉ là sâu kiến.
Vân Chính Thiên nghe được như vậy, hai mắt khẽ nhắm lại, một cỗ bàng bạc hơi thở lẳng lặng tràn ra. Một khắc sau, hai mắt hắn trừng lớn, đối với đồng bạn bên cạnh mà nói, ngữ khí vô cùng tự tin.
“Động thủ!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK