Ngay ngày hôm sau, Ninh Mịch rầu rĩ đến bệnh viện làm việc như mọi khi, đột nhiên viện trưởng cho gọi cô, ban đầu cô còn tưởng ông ấy muốn tiếp tục chỉ trích cô về chuyện nhận chữa bệnh bên ngoài. Nhưng nào ngờ khi cô bước vào phòng làm việc của viện trưởng, ông ấy lại niềm nở nói:
- Ninh Nịch này, tại sao ngay từ đầu em lại không nói thầy biết người em nhận chữa bệnh là em trai của chủ tịch Nguỵ Tần Lãng?
Cô ngỡ ngàng vì quá ngạc nhiên, linh cảm trong cô tin chắc rằng chính Tần Lãng đã âm thầm thay cô giải quyết.
- Viện trưởng… chuyện này…
Không để cô phải bâng khuâng, ông ấy nói tiếp:
- Chủ tịch Nguỵ đã viết đơn trình bày rõ toàn bộ sự việc và gửi đến ban lãnh đạo bệnh viện Tegan. Đồng thời chủ tịch Nguỵ cũng gửi lời xin lỗi vì đã làm ảnh hưởng đến em. Dù sao thì em chỉ chữa bệnh miễn phí, xét về lý thì sai quy tắc, nhưng xét về tình thì thật đáng tuyên dương.
Cô hơi ngớ người trước thái độ thay đổi 180 độ của viện trưởng, ông ấy còn nói thêm:
- Lần này xem ra trong cái rủi lại có cái may. Để chân thành xin lỗi em và bệnh viện Tegan, chủ tịch Nguỵ đã tài trợ quỹ phẫu thuật 100 tỷ cho bệnh viện nhằm hỗ trợ người nghèo được chữa trị miễn phí. Vậy nên tên của em chắc chắn sẽ có trong danh sách đề bạt vị trí trưởng khoa. Ninh Mịch à, thật không ngoa khi nói lần này em đã lập công lớn rồi đấy.
Chưa đầy 24 giờ mà mọi chuyện đã được đảo ngược tình thế hoàn toàn.
- Thầy nói Tần Lãng… à không là chủ tịch Nguỵ tài trợ quỹ phẫu thuật 100 tỷ sao?
Viện trưởng gật đầu, thái độ vô cùng vui vẻ:
- Đúng vậy, nhờ quỹ phẫu thuật do doanh nhân lớn như chủ tịch Nguỵ tài trợ mà danh tiếng của bệnh viện Tegan càng được củng cố.
Cô bất ngờ, ngỡ ngàng đến mức xém chút đã té ngã vì không đứng vững. Quả là phong cách giải quyết của người có tiền lẫn quyền thế, anh chi cả trăm tỷ trong vòng một nốt nhạc, cô đã biết anh rất giàu, nhưng khi trực tiếp chứng kiến độ chịu chi mạnh tay của anh thì vẫn không tránh khỏi cảm thán và sốc.
Tần Lãng tuyệt đối không để người phụ nữ của anh phải chịu thiệt. Anh tự trách bản thân vì ngay từ đầu chính anh là người đã đưa ra điều kiện ép cô chữa bệnh cho Kính Huân, vì vậy anh quyết tâm phải xử lý rắc rối đã gây ra cho cô. Tần Lãng lại không thiếu tiền, đối với anh, chỉ cần khiến cô vui vẻ thì anh chẳng tiếc gì cả.
…
Một tháng sau,
Cả hai đã đăng ký kết hôn và đang tích cực chuẩn bị cho lễ cưới, sau những ngày vừa mệt mỏi đi làm việc phải lo cho hôn sự sắp diễn ra, anh đã đề nghị đưa cô đến toà lâu đài ở Đông Du để nghỉ ngơi, thư giãn vào cuối tuần.
Chuyến đi này không chỉ có vợ chồng cô mà còn có cả bác sĩ Vương, Dĩnh Hà, Kính Huân cùng cô em gái Khả San. Mọi người muốn cùng nhau vui vẻ vào cuối tuần. Trở lại nơi ghi dấu ấn sâu đậm trong cuộc đời cô, cả hai đã gặp nhau lần đầu tiên ở khu rừng gần toà lâu đài, xảy ra những hiểu lầm đan xen cũng từ nơi này. Đối với anh và cô, đây là nơi bắt đầu và kỷ niệm tình yêu của họ.
Trên cả chuyến đi, Kính Huân có biểu hiện rất khác lạ khi liên tục bắt chuyện với Dĩnh Hà, cậu ấy còn nhiệt tình mời Dĩnh Hà đến tham dự buổi triển lãm ở phòng trưng bày tranh của cậu ấy với vai trò khách mời đặc biệt. Dường như mọi người ai cũng đã nhìn ra chàng hoạ sĩ đang có ý định lái máy bay đầy táo bạo. Nếu cậu ấy thật sự thành đôi với Dĩnh Hà thì vai vế giữa hai cặp đôi sẽ có chút rối não.
Anh nắm tay cô bước vào trong cùng mọi người, những thuộc canh giữ lâu đài cũng là những người đã từng đuổi bắt Ninh Mịch, nay thấy cô xuất hiện thắm thiết cùng anh, ai bấy đều kinh ngạc đến ngỡ ngàng.
Quản gia A Tứ, người đã từng rất nhiệt tình truy đuổi cô, nay nhìn thấy cô đang tay trong tay thắm thiết với anh thì xém toát cả mồ hôi.
- Cô ấy là vợ sắp cưới của tôi.
Anh nhìn nhóm vệ sĩ canh gác toà lâu đài rồi cất lời, dù đang rất bất ngờ khi biết chuyện lão đại của họ lại yêu cô gái từng đột nhập toà lâu đài nhưng họ cũng vội phản ứng nhanh nhạy mà nhìn cô rồi cúi đầu, đồng thời đồng thanh đáp:
- Chào phu nhân.
Ninh Mịch nhìn anh rồi nở nụ cười, cô ngày càng thoải mái và không còn e ngại mỗi khi được gọi là phu nhân của chủ tịch Nguỵ vì cả hai đã sắp về chung một nhà.
Lần đầu đến lâu đài nên Dĩnh Hà cảm thấy bỡ ngỡ và choáng ngợp trước sự tráng lệ của một không gian cổ kính. Kính Huân nhiệt tình đưa cô ấy đi tham quan, còn Khả San thì cứ bám lấy bác sĩ Vương, cô bé bảo rằng muốn nấu ăn cùng Di Quân, xem ra lại thêm một cặp đôi đang âm thầm chớp nở trong tương lai.
Ninh Mịch đã kể với chị hai về cơ duyên gặp ngỡ khó tin giữa cô và anh. Nếu là trước đây thì Dĩnh Hà đã lao đến cho Tần Lãng và thuộc hạ của anh một trận, nhưng bây giờ mọi chuyện đã đâu vào đấy, cả hai cũng đã thành đôi, cô ấy thật lòng chúc phúc cho em gái.
- Ninh Nịch này, tại sao ngay từ đầu em lại không nói thầy biết người em nhận chữa bệnh là em trai của chủ tịch Nguỵ Tần Lãng?
Cô ngỡ ngàng vì quá ngạc nhiên, linh cảm trong cô tin chắc rằng chính Tần Lãng đã âm thầm thay cô giải quyết.
- Viện trưởng… chuyện này…
Không để cô phải bâng khuâng, ông ấy nói tiếp:
- Chủ tịch Nguỵ đã viết đơn trình bày rõ toàn bộ sự việc và gửi đến ban lãnh đạo bệnh viện Tegan. Đồng thời chủ tịch Nguỵ cũng gửi lời xin lỗi vì đã làm ảnh hưởng đến em. Dù sao thì em chỉ chữa bệnh miễn phí, xét về lý thì sai quy tắc, nhưng xét về tình thì thật đáng tuyên dương.
Cô hơi ngớ người trước thái độ thay đổi 180 độ của viện trưởng, ông ấy còn nói thêm:
- Lần này xem ra trong cái rủi lại có cái may. Để chân thành xin lỗi em và bệnh viện Tegan, chủ tịch Nguỵ đã tài trợ quỹ phẫu thuật 100 tỷ cho bệnh viện nhằm hỗ trợ người nghèo được chữa trị miễn phí. Vậy nên tên của em chắc chắn sẽ có trong danh sách đề bạt vị trí trưởng khoa. Ninh Mịch à, thật không ngoa khi nói lần này em đã lập công lớn rồi đấy.
Chưa đầy 24 giờ mà mọi chuyện đã được đảo ngược tình thế hoàn toàn.
- Thầy nói Tần Lãng… à không là chủ tịch Nguỵ tài trợ quỹ phẫu thuật 100 tỷ sao?
Viện trưởng gật đầu, thái độ vô cùng vui vẻ:
- Đúng vậy, nhờ quỹ phẫu thuật do doanh nhân lớn như chủ tịch Nguỵ tài trợ mà danh tiếng của bệnh viện Tegan càng được củng cố.
Cô bất ngờ, ngỡ ngàng đến mức xém chút đã té ngã vì không đứng vững. Quả là phong cách giải quyết của người có tiền lẫn quyền thế, anh chi cả trăm tỷ trong vòng một nốt nhạc, cô đã biết anh rất giàu, nhưng khi trực tiếp chứng kiến độ chịu chi mạnh tay của anh thì vẫn không tránh khỏi cảm thán và sốc.
Tần Lãng tuyệt đối không để người phụ nữ của anh phải chịu thiệt. Anh tự trách bản thân vì ngay từ đầu chính anh là người đã đưa ra điều kiện ép cô chữa bệnh cho Kính Huân, vì vậy anh quyết tâm phải xử lý rắc rối đã gây ra cho cô. Tần Lãng lại không thiếu tiền, đối với anh, chỉ cần khiến cô vui vẻ thì anh chẳng tiếc gì cả.
…
Một tháng sau,
Cả hai đã đăng ký kết hôn và đang tích cực chuẩn bị cho lễ cưới, sau những ngày vừa mệt mỏi đi làm việc phải lo cho hôn sự sắp diễn ra, anh đã đề nghị đưa cô đến toà lâu đài ở Đông Du để nghỉ ngơi, thư giãn vào cuối tuần.
Chuyến đi này không chỉ có vợ chồng cô mà còn có cả bác sĩ Vương, Dĩnh Hà, Kính Huân cùng cô em gái Khả San. Mọi người muốn cùng nhau vui vẻ vào cuối tuần. Trở lại nơi ghi dấu ấn sâu đậm trong cuộc đời cô, cả hai đã gặp nhau lần đầu tiên ở khu rừng gần toà lâu đài, xảy ra những hiểu lầm đan xen cũng từ nơi này. Đối với anh và cô, đây là nơi bắt đầu và kỷ niệm tình yêu của họ.
Trên cả chuyến đi, Kính Huân có biểu hiện rất khác lạ khi liên tục bắt chuyện với Dĩnh Hà, cậu ấy còn nhiệt tình mời Dĩnh Hà đến tham dự buổi triển lãm ở phòng trưng bày tranh của cậu ấy với vai trò khách mời đặc biệt. Dường như mọi người ai cũng đã nhìn ra chàng hoạ sĩ đang có ý định lái máy bay đầy táo bạo. Nếu cậu ấy thật sự thành đôi với Dĩnh Hà thì vai vế giữa hai cặp đôi sẽ có chút rối não.
Anh nắm tay cô bước vào trong cùng mọi người, những thuộc canh giữ lâu đài cũng là những người đã từng đuổi bắt Ninh Mịch, nay thấy cô xuất hiện thắm thiết cùng anh, ai bấy đều kinh ngạc đến ngỡ ngàng.
Quản gia A Tứ, người đã từng rất nhiệt tình truy đuổi cô, nay nhìn thấy cô đang tay trong tay thắm thiết với anh thì xém toát cả mồ hôi.
- Cô ấy là vợ sắp cưới của tôi.
Anh nhìn nhóm vệ sĩ canh gác toà lâu đài rồi cất lời, dù đang rất bất ngờ khi biết chuyện lão đại của họ lại yêu cô gái từng đột nhập toà lâu đài nhưng họ cũng vội phản ứng nhanh nhạy mà nhìn cô rồi cúi đầu, đồng thời đồng thanh đáp:
- Chào phu nhân.
Ninh Mịch nhìn anh rồi nở nụ cười, cô ngày càng thoải mái và không còn e ngại mỗi khi được gọi là phu nhân của chủ tịch Nguỵ vì cả hai đã sắp về chung một nhà.
Lần đầu đến lâu đài nên Dĩnh Hà cảm thấy bỡ ngỡ và choáng ngợp trước sự tráng lệ của một không gian cổ kính. Kính Huân nhiệt tình đưa cô ấy đi tham quan, còn Khả San thì cứ bám lấy bác sĩ Vương, cô bé bảo rằng muốn nấu ăn cùng Di Quân, xem ra lại thêm một cặp đôi đang âm thầm chớp nở trong tương lai.
Ninh Mịch đã kể với chị hai về cơ duyên gặp ngỡ khó tin giữa cô và anh. Nếu là trước đây thì Dĩnh Hà đã lao đến cho Tần Lãng và thuộc hạ của anh một trận, nhưng bây giờ mọi chuyện đã đâu vào đấy, cả hai cũng đã thành đôi, cô ấy thật lòng chúc phúc cho em gái.