• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau bao lần bị anh dụ dỗ, giờ đây cô đã không còn ngây ngô nữa, Ninh Mịch thừa biết anh đã vào được nhà thì sẽ xin ở lại qua đêm chứ nào dễ dàng chịu về.

- Anh chờ em một lát, em tắm xong sẽ nấu ăn cho anh.

Cơ hội thích hợp đã đến, anh nở nụ cười gian rồi vòng tay ôm lấy eo cô.

- Anh cũng chưa tắm.

Vẻ mặt cáo già chưa gì đã lộ ra, cô phần nào đoán được ý đồ đen tối của anh nhưng vẫn vờ ngô nghê xem anh sẽ làm gì tiếp theo:

- Vậy thì anh chờ em tắm xong rồi...

Gương mặt anh lộ rõ vẻ gian xảo:

- Tại sao phải chờ khi chúng ta có thể tắm chung?

Dù đã lường trước và chuẩn bị tinh thần nhưng cô vẫn không tránh khỏi ngượng ngùng khi trực tiếp nghe anh thốt ra lời vô sỉ.

- Em... không quen tắm chung với người khác.

Lời cô nói chỉ là hình thức, sao có thể ngăn cản được khát khao thịt cừu của anh. Tần Lãng chẳng nói chẳng rằng, đột nhiên bế thốc cô trên tay. Ninh Mịch giật mình, theo phản xạ mà ôm lấy cổ anh.



- Sau hôm nay em sẽ quen thôi.

Dù cô không đồng ý thì anh cũng tự mình quyết định. Ninh Mịch đã rơi vào tay sói, hoàn toàn không có đường thoát thân. Anh bế cô đi thẳng vào toilet rồi dùng chân đá cửa đóng sầm lại.

Đặt cô đứng xuống sàn, anh nhanh chóng đưa tay nới lỏng cavat, trong thoáng chốc đã tháo hẳn ra khỏi cổ. Cô cứ đứng ngây ra vì hồi hộp và bối rối. Nhìn anh đang có hành động cởi bỏ trang phục, cô lại càng thêm lúng túng.

- Em định mặc quần áo khi tắm sao?

Anh cởi áo vest rồi lại bắt đầu mở cúc áo sơ mi. Đột nhiên lúc này Ninh Mịch cảm thấy không ổn lắm, tim cô đập mạnh, cả mặt nóng bừng vì quá ngại.

- Em nghĩ hay là... anh tắm trước đi, em sẽ tắm sau.

Vừa nói dứt lời cô liền nhanh chân đi về phía cửa, muốn trốn thoát ra ngoài. Tuy nhiên điều đó chỉ là mộng tưởng xa vời. Tần Lãng đã nhanh hơn cô một bước, anh dang cánh tay ôm trọn lấy vòng eo cô giữ lại rồi ép sát cơ thể cô vào tường.

- Anh thích tắm cùng em, đã vào đến đây rồi thì em không thoát được đâu.

Cả hai nhìn nhau ở khoảng cách rất gần, ý nghĩ trốn chạy trong cô đang dần tan biến vì cô biết mình chẳng còn cơ hội nào để thoát thân được nữa.

Anh cúi đầu, nhẹ nhàng áp lên môi cô một nụ hôn. Hai đôi môi đan vào nhau, anh khéo léo dùng lưỡi len lỏi vào giữa hai hàm răng trắng đều, tìm đến lưỡi của đối phương để cùng nhau hòa vị làm một.



Nụ hôn vừa dứt, anh ghé sát tai cô thủ thỉ:

- Giúp anh cởi áo.

Cô hơi ngượng lẫn bối rối, trong chuyện thân mật, Ninh Mịch nhút nhát và e dè, hoàn toàn trái ngược với vẻ sói già biết tận dụng thời cơ của anh. Những ngón tay thon dài chạm vài từng cúc áo, cô hơi lúng túng, hành động chậm rãi giúp anh cởi bỏ những chiếc cúc áo còn sót lại.

Vòm ngực săn chắc lộ ra ngay trước mắt cô, cơ bụng sáu múi rõ nét như điêu khắc. Thân hình hấp dẫn của anh khiến cô bị thu hút đến khó cưỡng. Anh nghiêng đầu, chạm môi vào chiếc cổ thanh mảnh, hít hà mùi hương nước hoa đọng lại trên da thịt mơn mởn. Bàn tay nam tính vốn đã quen việc, cứ thế lần mò cởi từng chiếc cúc áo trên người cô. Đồ lót bên trong thấp thoáng lộ diện, chiếc áo nhanh chóng tụt khỏi cơ thể.

Nụ hôn di chuyển đến khe đồi quyến rũ, anh đưa tay chạm vào nơi nhấp nhô đầy đặn rồi nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo ngực vướng víu trên cơ thể cô. Cặp tuyết lê to tròn đến bứt thở, anh đưa tay nhào nặn hai khối bột mịn trong lòng bàn tay. Trong giây phút không nhịn được liền mút lấy chúng.

Hai nụ hoa nhạy cảm bị kích thích mà trở nên cứng cáp. Cảm giác bứt rứt dần ập đến. Rũ bỏ những mảnh vải còn sót lại trên cơ thể, anh ôm lấy cô, đứng ở khoảng cách thật gần, hai ngọn đồi cứ thế áp sát vào lồng ngực anh.

Làn nước ấm từ vòi sen tuôn xả,

anh đổ xà phòng ra tay, nhẹ nhàng giúp cô thoa lên cơ thể. Lớp bọt trắng bám trên làn da mịn màng, mùi hương ngọt ngào càng khiến tinh thần cả hai thêm hưng phấn. Vật to lớn bên dưới đã ngóc đầu dậy từ lúc nào, anh hôn lên môi cô, tinh nghịch cắn nhẹ cánh môi mềm mại rồi cất lời:

- Em xoay người lại đi.

Cô ngượng ngùng nhưng cũng làm theo ý anh. Dù không phải lần đầu làm chuyện ấy nhưng vẫn thấy xấu hổ và đầy e thẹn. Cô xoay người lại, ở tư thế này anh có thể dễ dàng chiêm ngưỡng bờ mông đầy đặn. Ninh Mịch có cảm giác nhột nhạt khi cây gậy to lớn đang cọ xát vào quả đào căng tròn.

Anh đưa một tay giữ lấy eo cô, tay còn lại tiếp sức đưa đoàn tàu vào sâu trong hang nhỏ chật hẹp. Đường hầm nhỏ ôm chặt lấy vật to lớn đang thâm nhập. Cảm giác bên trong cô thật khít càng khiến anh thêm phần thỏa mãn. Chiếc chày cuồng nhiệt vào ra, cô nắm chặt lấy tay anh, cảm nhận rõ từng cú đang không ngừng dồn dập từ bên dưới...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK