Chương 944
Cô phải tìm một người đi cùng mình… Người này còn phải là người nhà họ Nguyễn Cao, như vậy dù có bắt gian thì cô cũng có nhân chứng, đến lúc đó đi tố cáo với ông cũng không sợ.
Nghĩ đến những việc này, Nam Thùy Dương kiềm chế cơn giận trong lòng, chỉ cần nhãn nại qua đêm nay là được.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Hương Giang còn chưa tỉnh, Hà Tuấn Khoa đã đến làm phiền cô.
Cô đẩy người đàn ông đang hôn tai mình ra: “Đừng làm loạn..” Bị anh hôn thật ngứa, phiền chết.
“Con heo lười này mau dậy đi, bọn anh dậy rồi, em vẫn còn ngủ”
Hà Tuấn Khoa đặt tay hai bên người, ôm cô vào ngực, cong miệng, trong mắt đều là cưng chiều.
“Hôm nay là cuối tuần, đừng làm phiền em ngủ nướng” Thời gian trước cô vừa hoàn thành loại nước hoa mới đưa ra thị trường, hiếm khi mới thoải mái như này.
“Anh không muốn làm phiền em, nhưng có người đến tìm em, trông có vẻ rất gấp” Anh chỉ là đến thông báo, có muốn gặp hay không thì cô quyết định.
“Ai vậy?” Sớm như vậy đã quấy rầy mộng đẹp của cô?
“Chị dâu của em”
“Ai cơ?” Lâm Hương Giang hé mắt nhìn anh, không biết là do chưa tỉnh ngủ hay do trong đầu cô không có khái niệm người chị dâu này, hay do trong chốc lát không biết anh đang nói đến ai.
Hà Tuấn Khoa không khỏi thấy buồn cười, nói: “Nam Thùy Dương, vợ anh trai em”
Lâm Hương Giang lườm anh: “Anh nói thẳng là Nam Thùy Dương không phải tốt hơn à?
“Chẳng lẽ cô ấy không phải chị dâu của em? Hay là em không coi người ta là chị dâu?”
“Em… Nào có” Chỉ là, cô đúng là không quen gọi Nam Thùy Dương lâu.
“Sớm thế này mà chị ấy đã đến tìm em có chuyện gấp? Không phải là c là tên khốn Nguyễn Cao Cường không chung thủy chứ?” Cô chỉ là thuận miệng nói đùa.
Hà Tuấn Khoa nhún vai: “Ai biết được? Nói không chừng là thế đấy”
“Cút..” Cô không nghĩ Nguyễn Cao Cường sẽ làm ra chuyện đó, dù cô biết chuyện kết hôn của anh và Nam Thùy Dương là bị ông ép buộc.
Nếu chị dâu muốn gặp cô, vậy giấc ngủ này có muốn cũng không được.
Cô đứng dậy, Hà Tuấn Khoa săn sóc đưa quần áo bên cạnh cho cô mặc.
Rửa mặt đơn giản, cô xuống tầng thì thấy Nam Thùy Dương.
Nam Thùy Dương đi qua đi lại trong phòng khách, bộ dáng trông rất gấp.
“Chị dâu, sớm thế này mà đã đến tìm em, xảy ra chuyện gì sao?”
Lâm Hương Giang đi đến hỏi.
Nam Thùy Dương thấy cô xuất hiện, trong mắt có tia sáng chợt lóe, sau đó bước mấy bước qua kéo tay cô: “Giang, giúp chị với. Lần này chỉ có em mới giúp được chị thôi”
Nhìn cô trông như sắp khóc, Lâm Hương Giang không nhịn được.
thấy kỳ lạ, hỏi lại: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Đều do chị không tốt, không ngăn mẹ chị mới để bà làm tổn thương Vân Nhi” Nam Thùy Dương cúi đầu nghẹn ngào nói.