Mục lục
Truyện: Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi - Lâm Hương Giang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 640: Bà chủ tương lai của nhà họ Hà

Lúc Hà Tuấn Khoa trở về nhà họ Hà thì cũng đã khá muộn, anh hỏi quản gia xem sao.

Lâm Hương Giang vẫn chưa về nhà, sau đó anh liền đi về phía biệt thự thăm Bé Con.

Mấy ngày nay, cô nhóc kia cũng khá ngoan ngoãn, nhưng buổi tối nhất định phải có Hà Tuấn Khoa dỗ dành thì cô nhóc mới chịu đi ngủ.

Anh đi vào thì thấy Nguyệt Hương ôm đứa nhỏ đang khóc, cô ta cố gắng dỗ dành Bé Con trong tay nhưng không hề hiệu quả, Bé Con lại không thân thiết với người làm mẹ như cô ta.

“Con bé làm sao vậy?” Hà Tuấn Khoa đi qua.

Nguyệt Hương nhìn thấy người đàn ông đẹp trai xuất chúng xuất hiện, trong mắt lóe.

lên vẻ căng thẳng mà cô ta thường không có, nhưng đứa trẻ trong tay đang khóc khiến cô ta không dám suy nghĩ quá nhiều “Anh đã trở về ạ, Bé Con chắc là đã buồn ngủ rồi, thế nhưng tôi không dỗ con bé được, nên phải đợi ba của con bé về”

Hà Tuấn Khoa ôm lấy con gái, cô gái nhỏ vừa thấy anh thì quả nhiên đã ngừng khóc, còn chủ động cọ cọ trong lồng ngực của anh nữa.

“Cô nhóc thối, không nên lúc nào cũng dựa vào ba của con, không sợ ba của con mệt sao.” Nguyệt Hương oán trách một câu nhưng cô gái nhỏ nghe không hiểu.

‘Để tôi dỗ con bé ngủ” Hà Tuấn Khoa cảm thấy có chút bất lực không biết làm sao, nhưng vẫn yêu thương cô nhóc này.

“Khiến anh phải vất vả rồi” Nguyệt Hương cùng với dì Dư nhìn nhau.

Dì Dư liền nói với cô ta: “Nếu như Bé Con không cần cô dỗ nữa thì cô cứ đi rửa mặt trước đi, đến khi nào con bé ngủ thì cô có thể ngủ cùng với con bé”

“Vâng ạ” Nguyệt Hương nhìn thấy người đàn ông đang dỗ dành Bé Con thì trong lòng của cô ta có chút lo lắng.

Hà Tuấn Khoa chơi cùng với cô bé một lúc thì cô bé mới chịu đi ngủ, đến khi Nguyệt Hương tắm rửa sạch sẽ xong thì Bé Con cũng vừa mới ngủ.

Hà Tuấn Khoa cẩn thận đặt Bé Con vào trong nôi, cũng may Bé Con hiện tại không cần anh ôm mà vẫn ngủ.

Sau khi đặt đứa nhỏ xuống đột nhiên anh cảm thấy có chút choáng váng, anh khẽ nhắm mắt lại, không biết liệu có phải gần đây anh có chút mệt mỏi quá hay không?

“Tổng giám đốc Hà, anh làm sao vậy? Anh cảm thấy không thoải mái sao?” Nguyệt Hương phát hiện anh có chút khác thường liền quan tâm hỏi han.

“Tôi không sao cả, con bé đã ngủ rồi, hai người cố gắng để ý tới con bé một chút, tôi còn có việc gấp phải đi đây” Anh điều khiển xe lăn muốn đi, nhưng cảm giác chóng mặt càng dâng lên, anh thậm chí không thể kiểm soát được phương hướng của chiếc xe lăn.

“Tổng giám đốc Hà, tôi thấy anh đã quá mệt mỏi rồi, hay là anh cứ nghỉ ngơi ở đây một chút đã, lúc nào tỉnh dậy thì đi cũng không muộn.

“Ừm” Hà Tuấn Khoa khẽ đáp lại, quả thật hiện tại anh cảm thấy có chút không được thoải mái lắm.

Điều kỳ lạ là anh càng ngày càng cảm thấy không được thoải mái, Nguyệt Hương thấy sắc ít của anh không được tốt lẫm thì mở miệng nói: “Anh lên giường năm nghỉ một chút đi, nếu thật sự cảm thấy không ổn thì tôi sẽ nói với dì Dư gọi bác sĩ gia đình tới đây”

Nguyệt Hương dìu anh đến bên giường, dìu một người đàn ông cao lớn như vậy khiến cho cô ta cảm thấy có chút khó khăn đứng không vững, vất vả lắm mới có thể dìu được anh tới bên giường thì cô ta bị ngã xuống.

Cô ta ghé vào lồng ngực rắn chắc của anh, nhiệt độ trên người anh truyền qua lớp áo sơ mi kị cho hai má của cô ta nóng bừng lên, đây là lần đầu tiên cô ta ở gần anh đến thế!

Dì Dư thấy vậy thì khẽ nở nụ cười mơ hồ, xem ra thuốc này có hiệu quả khá tốt, chỉ cần qua đêm nay thì Nguyệt Hương sẽ trở thành bà chủ tương lai của nhà họ Hà!

Bà ta liền thức thời rời khỏi căn phòng, đồng thời đóng cửa lại giúp bọn họ luôn.

Hôm nay công việc của Lâm Hương Giang rất nặng nhọc, khi trở lại nhà họ Hà thì sống lưng đau nhức vô cùng, cô thầm nghĩ sẽ tắm nước nóng sau thì sẽ lên giường đánh một giấc thật ngon.

Khi cô xuống xe thì thấy xe của Hà Tuấn Khoa đậu ở chỗ cũ, như vậy anh đã về nhà rồi sao?

“Quản gia, tống giám đốc Hà nhà mọi người đã trở lại rồi sao?” Nhìn thấy quản gia, cô liền thuận miệng hỏi.

Quản gia gật gật đầu: “Đúng vậy, cậu ấy về sớm hơn cô một chút, chắc là đã vào trong biệt thự rồi”

Ánh mắt của Lâm Hương Giang khẽ thay đổi, anh lại qua bên kia dỗ dành Bé Con rồi sao?

Kể từ sau sự việc lần trước, anh đã không để cô chăm sóc chuyện của Bé Con nữa, dù sao thì mẹ đẻ là Nguyệt Hương cũng đã trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK