• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiếm Thần không thèm nghe cũng không thèm nhìn, vươn tay ra, huyền lực trong cơ thể chuyển động, sau đó một tiếng nổ vang lên.

“Ầm.”

Sau đó tấm bia kiểm tra lóe lên ánh sáng trắng, một dòng chữ xuất hiện trên tấm bia.

“Kiếm Thần, Ngưng Khí tầng ba...”

Chấp Sự kia lơ đễnh nhìn qua tấm bia, mở miệng đọc theo thói quen, nhưng ông ta vừa đọc xong, lập tức trừng lớn mắt, há hốc miệng nhìn tấm bia đá.

Mọi người bên dưới nghe thấy chấp Sự báo xong cũng kinh ngạc há hốc mồm, sau đó nhìn về phía tấm bia đá kiểm tra.

“Làm sao có thể? Ngưng Khí tầng ba.”

“Điều này không thể nào, một năm trước không phải hắn vẫn là một tên vô dụng sao? Sao bây giờ có thể là Ngưng Khí tầng ba.”

...

Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn lên đài, nhìn về phía Kiểm Thần, rồi lại nhìn tấm bia đá kiểm tra, trên mặt lộ ra biểu cảm khó tin.

“Nhất định là bia kiểm tra hỏng rồi.”

Có một người trong số bọn họ quát lên với Kiếm Thần.

“Đúng vậy, chắc chắn bia kiểm tra có vấn đề.”

Mọi người xung quanh cũng lên tiếng.

Kiếm Thần cảm nhận được sự khiếp sợ của mọi người xung quanh, vẻ mặt hắn vẫn không có biểu cảm gì, vừa rồi Kiếm Thần hoàn toàn chưa sử dụng hết toàn bộ sức lực, nếu bọn họ biết tu vi của Kiếm Thần thật ra đã đạt đến Ngưng Khí tầng sáu nhất định sẽ bị dọa đến phát điên.

“Im lặng.”

Lúc này, chấp Sự trên đài nhìn mọi người bên dưới rồi quát lên.

Sau đó chấp Sự vung tay lên, một luồng huyền lực bắn về phía tấm bia kiểm tra.

“Ầm.”

Trên bia kiểm tra lập tức xuất hiện một dòng chữ trắng.

“Thiên Cương Cảnh tầng năm.”

Sau khi mọi người nhìn thấy cảnh này, đều đồng loạt nhìn về phía Kiếm Thần, trong mắt tràn ngập khiếp sợ, cùng sự khó tin.

“Kiếm Nam Thiên, ông che giấu cũng quá sâu rồi.”

Đại trưởng lão trên đài cao không khỏi khẽ nhíu mày nhìn bóng lưng Kiếm Thần, sau đó lại nhìn Kiếm Nam Thiên đang ngồi ở trung tâm.

Kiếm Nam Thiên nhìn bóng lưng của Kiếm Thần, nghe được lời nói của Đại trưởng lão cùng ánh mắt kinh ngạc của các trưởng lão xung quanh, trong lòng thầm vui mừng.

“Thời gian một năm hắn đã liên tục đột phá mười hai cảnh giới, rốt cuộc hắn đã làm thế nào?”

Tam trưởng lão ở bên cạnh nhìn Kiếm Thần, không nhịn được hỏi.

Sau khi nghe thấy câu này, các vị trưởng lão đồng loạt nhìn về phía Kiếm Nam Thiên.

Kiếm Nam Thiên nghe vậy, khóe miệng hơi nhếch lên, nhưng không mở miệng giải thích, thật ra ngay cả ông ấy cũng không biết Kiếm Thần đã tu luyện thế nào.

Trong một năm qua, ông ấy vô cùng đau lòng trước tình cảnh của Kiếm Thần, bản thân cũng không biết nên làm thế nào.

Các trưởng lão nhìn Kiếm Thần, trong lòng đều bắt đầu tính toán.

Mà sau khi Đại trưởng lão nghe được lời này, ánh mắt nhìn về phía Kiếm Thần đã lộ ra vẻ u ám, sau đó rơi vào trầm tư.

Mà lúc này, Kiếm Thần nhìn thoáng qua tấm bia đá, sau đó xoay người đi xuống đài.

“Thần Nhi, bên này.”

Kiếm Thanh Vũ vẫy tay gọi Kiếm Thần, sau khi Kiếm Thần nhìn thấy Kiếm Thanh Vũ, hắn khẽ mỉm cười rồi đi về phía Kiếm Thanh Vũ.

“Vút.”

Kiếm Thần vừa bước xuống đài, Kiếm Tam Nguyên đã nhún người nhảy lên đài, sau đó chắp tay về phía vị chấp Sự kia và Kiếm Nam Thiên, lớn tiếng nói:

“Gia chủ, các vị trưởng lão, Kiếm Tam Nguyên ta muốn bắt đầu khiêu chiến.”

Mọi người nhìn Kiếm Tam Nguyên, lúc này mới bình tĩnh lại sau cú sốc kia.

“Kiếm Tam Nguyên, ngươi muốn khiêu chiến ai?”

Chấp Sự nhìn Kiếm Tam Nguyên, sau đó liếc nhìn Đại trưởng lão, lại nhìn về phía Kiếm Tam Nguyên hỏi.

“Ta muốn khiêu chiến Kiếm Thần, ta sẵn sàng áp chế tu vi của mình về Ngưng Khí tầng ba để luận bàn cùng với Kiếm Thần đường đệ một trận.”

Kiếm Tam Nguyên xoay người nhìn về phía Kiếm Thần, trong mắt lộ ra ý cười nham hiểm.

Mọi người nghe xong câu này đều nhìn về phía Kiếm Thần, ánh mắt chứa đầy ẩn ý sâu xa.

“Kiếm Tam Nguyên, ngươi là Thiên Cương tầng một, Kiếm Thần là Ngưng Khí tầng ba, làm sao Kiếm Thần dám ứng chiến chứ!”

Có người nhìn về phía Kiếm Thần, dùng giọng điệu mỉa mai nói.

“Kiếm Thần lên đài.” Chấp Sự dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Kiếm Thần, sau đó nhẹ giọng hô.

Kiếm Thần nhìn về phía chấp Sự, trong mắt bắt đầu hiện lên sự lạnh lùng, ai cũng biết có chấp nhận lời khiêu chiếu này hay không hoàn toàn phải dựa vào nguyện vọng của cá nhân.

Nhưng mà hiện tại chấp Sự lại thiên vị Kiếm Tam Nguyên rõ ràng như vậy, trực tiếp ra lệnh cho Kiếm Thần lên ứng chiến.

“Đừng đi, tu vi của hắn ta cao hơn đệ, chắc chắn hắn ta đang có dụng ý xấu gì đó.”

Kiếm Thanh Vũ ở bên cạnh Kiếm Thần, giữ chặt lấy hắn, nhỏ giọng nói.

“Kiếm Tam Nguyên, nếu ngươi muốn đánh, ta đánh với ngươi.”

Kiếm Thanh Vũ nhìn Kiếm Tam Nguyên, lạnh lùng quát lên.

Nhưng Kiếm Thần lại vỗ nhẹ lên mu bàn tay của Kiếm Thanh Vũ, sau đó đứng dậy, chậm rãi đi lên đài.

Sau khi mọi người nhìn thấy Kiếm Thần ứng chiến, ý cười giễu cợt liền hiện lên trong mắt.

“Đúng là còn quá non nớt.”

Các trưởng lão trên đài nhìn thấy Kiếm Thần ứng chiến cũng âm thầm lắc đầu.

“Một tên phế vật như ngươi, có thể gặp được duyên cớ gì đó, cho nên mới hồi phục được Ngưng Khí cảnh.”

Kiếm Tam Nguyên nhìn Kiếm Thần, cười khẩy nói.

Kiếm Thần nhìn về phía Kiếm Tam Nguyên, thản nhiên mở miệng.

“Ra tay đi.”

Nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của Kiếm Thần, trong lòng Kiếm Tam Nguyên bùng lên lửa giận.

“Ngươi đã gấp gáp muốn chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi.”

Kiếm Tam Nguyên nhìn Kiếm Thần, huyền lực ngưng tụ trong tay, huyền lực vừa ngưng tụ lại, trong lòng bàn tay của Kiếm Tam Nguyên đã biến thành màu máu.

“Đó là Huyết Sát Chưởng? Vậy mà Tam Thiếu lại tu luyện môn võ kỹ này, vừa ra tay đã sử dụng Huyết Sát Chưởng, đang muốn dùng một chưởng phế bỏ Kiếm Thần sao?”

Mọi người bên dưới nhìn thấy Kiếm Tam Nguyên thi triển võ kỹ, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng, dùng ánh mắt thương hại nhìn Kiếm Thần.

Kiếm Thanh Vũ cũng lo lắng đứng dậy, nhìn về phía đài chiến đấu.

Lúc này, Kiếm Tam Nguyên nhìn Kiếm Thần, trong mắt lộ ra vẻ giễu cợt.

Kiếm Nam Thiên ngồi trên đài cao nhìn cảnh tượng đang diễn ra trên đài, ánh mắt trở nên u ám.

Đám người thuộc phe Đại trưởng lão nhìn thấy cảnh tượng này xong thì hai mắt lóe sáng, sau đó lại nhìn về phía Kiếm Tam Nguyên và Kiếm Thần, vẻ mặt đầy mong đợi.

Kiếm Tam Nguyên nhìn Kiếm Thần, trông thấy Kiếm Thần vẫn đứng bất động tại chỗ, giống như không hề nghe thấy.

“Ngươi đã muốn chết, vậy thì đi chết đi, Huyết Sát Phá Quân.”

Sau đó cơ thể Kiếm Tam Nguyên di chuyển, tung chưởng về phía Kiếm Thần.

Mọi người bên dưới nhìn về phía Kiếm Thần, chỉ thấy Kiếm Thần vẫn đứng im tại chỗ.

“Không phải bị dọa đến ngu người rồi chứ?” Một đệ tử trong Kiếm phủ nhìn Kiếm Thần, mở miệng châm chọc.

Mà lúc này, thời điểm chưởng pháp sắp đến trước mặt Kiếm Thần, cuối cùng hắn cũng cử động.

Hắn giơ tay phải lên, nắm thành quyền, một quyền đấm thẳng vào chưởng của Kiếm Tam Nguyên, cú đấm này đơn giản dứt khoát, không hề có chút kiểu cách nào.

“Vậy mà hắn lại đỡ lấy Huyết Sát chưởng này, đúng là muốn chết.”

Phần đông đệ tử Kiếm phủ bên dưới đài nhìn thấy cảnh này đều lộ ra vẻ chế giễu.

Nhưng phần lớn các trưởng lão trên đài cao đều đã nhìn ra được manh mối, trong mắt không khỏi lộ ra kinh ngạc.

Biểu cảm vốn dĩ lạnh lùng của Kiếm Tam Nguyên ban đầu đã thay đổi từ khi Kiếm Thần ra quyền, sau đó khí tức trong cơ thể Kiếm Tam Nguyên thay đổi, khí tức Ngưng Khí đỉnh phong lập tức bùng nổ.

“Ầm.”

Quyền của Kiếm Thần và chưởng của Kiếm Tam Nguyên va chạm giữa không trung.

Sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Kiếm Tam Nguyên trực tiếp bị đánh bay về phía sau, lùi lại hơn bảy bước.

Mà Kiếm Thần vẫn đứng im tại chỗ, không chút sứt mẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK