• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi tiến vào không gian đấu trường, Kiếm Thanh Hồng thông thạo bước vào đấu trường.

Hôm nay, mặc dù Kiếm Thanh Hồng đụng phải đối thủ mạnh hơn nhiều so với hôm qua nhưng nhờ mấy ngày liên tục chiến đấu vừa qua, kinh nghiệm chiến đấu của Kiếm Thanh Hồng đã tăng mạnh.

Sau ba ngày, Kiếm Thanh Hồng rất thuận lợi chiến thắng liên tiếp 99 trận.

Hôm nay là trận thứ 100 của Kiếm Thanh Hồng, cũng là trận cuối cùng của vương giả thắng trăm trận.

Trận đấu này thu hút sự chú ý của toàn thành, may mà hiện tại Kiếm Thanh Hồng đã dịch dung, Kiếm Thần tuyên bố với mọi người đây là sư tỷ đồng môn của hắn.

Vốn mọi người ở thành Thiên Tuyết đều mỗi người nói một kiểu về khả năng phục hồi của Kiếm Thần, hiện tại Kiếm Thanh Hồng lại dịch dung xuất hiện, Kiếm Thần bèn nhờ Kiếm Nam Thiên ra mặt giải thích.

Lúc này, Kiếm Thần cũng đã nói cho Kiếm Nam Thiên biết chuyện Kiếm Thanh Hồng hồi phục.

Khi nhìn thấy tu vi của Kiếm Thanh Hồng, Kiếm Nam Thiên khiếp sợ tới độ suýt rụng hết răng.

“Hôm nay là trận thứ 100 của Khinh Linh tiên tử, các ngươi nghĩ Khinh Linh tiên tử có thể trở thành vương giả thắng trăm trận đầu tiên của thành Thiên Tuyết ta suốt mấy trăm năm qua không?”

Một nam tử nhìn quang kính, mở miệng nói.

“Ta tin tưởng Khinh Linh tiên tử nhất định có thể trở thành vương giả thắng trăm trận.” Một nữ tử ở bên cạnh nhìn Kiếm Thanh Hồng trong quang kính, tỏ thái độ sùng bái ra mặt phát biểu.

Mọi người xung quanh nhìn về phía quang kính trước mặt, ai nấy đều tỏ ra mong chờ.

Kiếm Thần nhìn quang kính, nghe mọi người xung quanh nói vậy, không khỏi mỉm cười.

Sau đó, hắn cũng nhìn vào trong quang kính.

Thông qua quang kính, có thể thấy Kiếm Thanh Hồng đang đứng chờ đối thủ tới.

Một luồng sáng trắng lóe lên, một nữ tử xuất hiện trong đấu trường.

Người đó xuất hiện trong quang kính, nhìn Kiếm Thanh Hồng, trong mắt ánh lên nụ cười.

“Không ngờ đã một thời gian không tới đấu trường này rồi, lần này lại có người có thể đánh tới trận thứ một trăm, tiếc thay, ngươi đã gặp phải ta thì e là khó lòng thắng nổi trận thứ một trăm này.”

Nữ tử kia nhìn Kiếm Thanh Hồng, khuôn mặt quyến rũ xấu xa mở miệng nói.

Kiếm Thanh Hồng nhìn người vừa mới tới, nhướng mày, sau đó tay phải chậm rãi nắm lấy chuôi kiếm bên phía tay trái.

Nữ tử kia thấy vậy cũng chìa tay phải ra, một luồng sáng xanh lóe lên, sau đó một thanh loan đao màu xanh da trời xuất hiện trong tay nàng ta.

“Không gian linh khí, không ngờ nữ tử đó lại có cả không gian linh khí.”

Những người ở ngoài theo dõi trận đấu trông thấy nữ tử trong quang kính làm vậy, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.

Kiếm Thần thấy vậy cũng không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên. Phải biết rằng mỗi không gian linh khí đều có giá trên một trăm triệu tiền vàng, cường giả bình thường không thể nào mua nổi.

Ở thành Thiên Tuyết, ngay cả gia chủ của mấy gia tộc cũng không có không gian linh khí.

Vậy mà nữ tử này lại có không gian linh khí, chứng tỏ lai lịch phải hơn người.

“Ta biết nàng ta là ai, có lẽ nàng ta chính là Mị tiên tử xếp thứ sáu trên Bảng Khí, Đông Ly Mị, tại sao nàng ta lại xuất hiện ở đấu trường được? Thật vô lý.”

“Ta cũng nhận ra rồi, đúng là nàng ta, không ngờ Khinh Linh tiên tử lại thu hút cả Mị tiên tử tới đây.”

...

Kiếm Thần nghe các võ giả xung quanh nói vậy, hắn khẽ chau mày nhìn nữ tử trong quang kính.

“Nghe nói Mị tiên tử là nhân vật mới nổi đứng đầu ngoại môn của Phá Kiếm Tông, không hiểu sao lần này lại quay về đây.”

Một nam tử mặc áo bào trắng nhìn quang kính, mở miệng nói.

Kiếm Thần nghe đến đây, ánh mắt nhìn Mị tiên tử cũng đổi khác, một tia sáng lạnh lóe lên.

“Xem ra bọn họ không chờ nổi nữa rồi.” Kiếm Thần nhìn quang kính, thầm nhủ trong lòng.

“Động thủ rồi.”

Có người la lên.

Lúc này, trong quang kính, Mị tiên tử là người ra tay trước, thanh loan đao trong tay hóa thành một thanh bán nguyệt phi đao, xoay tròn vù vù trong không khí, chém về phía Kiếm Thanh Hồng.

“Vù.”

Kiếm Thanh Hồng thấy vậy, tay phải chuyển động, Khinh Linh Kiếm trong tay ra khỏi vỏ.

“Keng.”

Tốc độ phản ứng của Kiếm Thanh Hồng rất nhanh, Khinh Linh Kiếm chuyển động, đánh bay thanh loan đao kia đi.

Sau đó, Kiếm Thanh Hồng chuyển mình, thi triển Phi Hồng Bộ, cầm Khinh Linh Kiếm tấn công Đông Ly Mị.

Đông Ly Mị nhìn Kiếm Thanh Hồng, khóe môi hơi cong lên, sau đó nàng ta đưa tay lên bắt được thanh loan đao bay ngược trở về.

“Đừng trách ta, có trách thì trách ngươi là sư tỷ của hắn.”

Đông Ly Mị nhìn Kiếm Thanh Hồng, khẽ cười, mở miệng nói, sau đó cầm loan đao, chém về phía Kiếm Thanh Hồng.

“Keng....”

Kiếm Thanh Hồng nghe vậy nhướng mày, lập tức hiểu ra, hóa ra người này tới đây là vì Tiểu Thần.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Kiếm Thanh Hồng lóe lên tia sáng lạnh, cảm xúc tàn bạo dâng lên trong lòng, mắt Kiếm Thanh Hồng xuất hiện một luồng khí màu đen.

“Huyền Ảnh kiếm pháp - Bóng Tối Trùng Trùng.”

Kiếm Thanh Hồng nhìn Đông Ly Mị, Khinh Linh Kiếm hóa thành những chiếc bóng vỡ rời rạc tấn công Đông Ly Mị.

Đúng lúc này, sức mạnh Hắc Ám trong người Kiếm Thanh Hồng cũng lặng lẽ phun trào, xen lẫn với huyền lực, trợ lực lên thân Khinh Linh Kiếm.

Ở những trận chiến trước đó, Kiếm Thanh Hồng chưa từng sử dụng tới sức mạnh Hắc Ám, vì sử dụng sức mạnh Hắc Ám rất dễ tiết lộ thể chất của bản thân.

Nhưng hiện tại Kiếm Thanh Hồng dốc toàn lực tấn công, trong cơn giận dữ, sức mạnh Hắc Ám trong cơ thể chủ động tuôn ra.

Đông Ly Mị trông thấy nhát kiếm này của Kiếm Thanh Hồng, ánh mắt trở nên tập trung, nét mặt cũng lộ vẻ nặng nề.

“Đây là sức mạnh gì mà lại tà ác, hắc ám như thế.”

Đông Ly Mị chau mày nhìn Kiếm Thanh Hồng.

Nhưng động tác trong tay vẫn không chút chần chừ.

Khoảnh khắc sức mạnh Hắc Ám của Kiếm Thanh Hồng bộc phát, cũng là lúc trong quận thành Thiên Sơn có một mỹ phụ trung niên bước vào không gian đấu trường.

Trông thấy Kiếm Thanh Hồng trong quang kính và huyền lực mà nàng ấy bộc phát ra, đối mắt đào hoa ấy nháy mắt lóe sáng.

“Sức mạnh Hắc Ám, đó là sức mạnh Hắc Ám, tại sao một cô nhóc Ngưng Khí đỉnh phong lại có sức mạnh Hắc Ám, lẽ nào là…”

Dường như người phụ nữ trung niên xinh đẹp nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt lộ vẻ mừng rỡ, sau đó bà ta lập tức biến mất khỏi không gian đấu trường.

Mọi người xung quanh không hề nhận ra có người vừa biến mất, có thể thấy tu vi của người phụ nữ trung niên xinh đẹp này cao cường biết nhường nào.

Lúc này, trong không gian đấu trường của thành Thiên Tuyết, Kiếm Thần nhìn hai nữ tử trong quang kính, ánh mắt trở nên giá lạnh.

“Thực lực của Mị tiên tử đã mạnh hơn khá nhiều so với lần gặp mặt lần trước, uy lực của nhát đao vừa rồi đã đạt tới Thiên Cương cấp năm đỉnh phong, e là Khinh Linh tiên tử không thể ngăn nổi.”

Một võ giả trung niên nhìn quang kính, cau mày nói.

Những người còn lại cũng đều đã phát hiện ra điều này.

Đúng như mọi người nghĩ, mặc dù lúc này Kiếm Thanh Hồng đã bộc phát ra sức mạnh Hắc Ám nhưng thân thể hắc ám của Kiếm Thanh Hồng chỉ mới thức tỉnh, dù cho sức mạnh Hắc Ám có quỷ dị tới đâu thì uy lực của nó cũng có hạn.

“Ầm.”

Kiếm Thanh Hồng bị Đông Ly Mị chém bay ra ngoài.

“Hự.”

Kiếm Thanh Hồng bị bắn ra tới rìa đài chiến đấu, phun ra một búng máu tươi.

“Các ngươi đúng là chán sống rồi.” Kiếm Thần nhìn Đông Ly Mị trong quang kính, sát ý lóe lên trong mắt.

Vì Kiếm Thanh Hồng bị thương mà sắc mặt vốn lạnh nhạt của Kiếm Thần cũng thay đổi.

Đông Ly Mị nhìn về phía Kiếm Thanh Hồng, thấy nàng ấy thổ huyết ngã xuống đất, biểu cảm của Đông Ly Mị trở nên hung dữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK