• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, Kiếm Thanh Vũ cũng không nói nên lời, nàng ấy trừng mắt lườm Kiếm Thần một cái, nếu tiền của điện Chiến Thần mà dễ kiếm như vậy thì điện Chiến Thần đã phá sản từ lâu rồi.

Tuy nhiên, Kiếm Thanh Vũ lại nghĩ đến việc hôm nay tên biến thái này lại có thể đánh bại Tử Mệnh, lập tức tiến vào Bảng Khí, còn trực tiếp thay thế vị trí của Tử Mệnh, trực tiếp xếp vào vị trí 231.

Phải biết rằng hàng trăm năm qua, thành Thiên Tuyết này chưa có người nào có thể vào Bảng Khí.

Hôm nay Kiếm Thần lại có thể tiến vào Bảng Khí, còn xếp hạng thứ 231.

Tin tức này sẽ sớm lan truyền khắp toàn bộ thành Thiên Tuyết.

Thật ra với tư chất của Kiếm Thần, hoàn toàn có cơ hội tiến vào Bảng Khí, có điều bởi vì Linh Lung Kiếm Tâm phải đến tuổi mười sáu mới có thể hình thành viên mãn, nếu Linh Lung Kiếm Tâm của Kiếm Thần có thể thức tỉnh trước tuổi mười sáu thì làm sao hiện giờ Kiếm Thần có thể còn ở một nơi chật hẹp nhỏ bé như thành Thiên Tuyết được chứ.

Đại điện Vân phủ.

“Bốp.”

Lúc này, chúng trưởng lão của Vân phủ đang ngồi trong đại điện với vẻ mặt u ám.

“Có vẻ như cái tên Kiếm Thần này thật sự đã có thành tựu, nếu thật sự dựa theo tốc độ này, hai tháng rưỡi sau, Vân Dị hoàn toàn không thể là đối thủ của hắn ta.”

Vân Thiên Sơn là nhị trưởng lão của Vân phủ cau mày lên tiếng.

Mọi người lập tức trở nên im lặng.

“Xem ra chúng ta cần phải làm hai biện pháp chuẩn bị. Thứ nhất ta đề nghị để Vân Dị chấp nhận tiến vào chỗ đó.”

Đại trưởng lão của Vân phủ nhìn mọi người lạnh lùng lên tiếng.

Sau khi mọi người nghe thấy vậy, đương nhiên biết rằng nơi đó trong ý của Vân Thiên Nguyên là nơi nào, sắc mặt người nào người nấy trở nên tái nhợt.

“Đại ca, Vân Dị sẽ đồng ý vào đó sao? Mặc dù chỗ đó có thể khiến tu vi của người ta đột phá mạnh mẽ, nhưng đó là…”

Khi nói đến sau cùng, Vân Thiên Sơn không khỏi rùng mình một cái.

“Hừ, không muốn vào cũng phải vào, Vân phủ không nuôi người vô dụng.”

Vân Thiên Nguyên lạnh lùng lên tiếng.

“Còn phải tìm Sát Lâu ra tay, chỉ cần có thể trừ khử Kiếm Thần, Vân phủ bằng lòng bỏ ra một số tiền lớn.”

Vân Thiên Nguyên nhìn mọi người mở miệng nói, giọng nói tràn đầy sát ý.

Kiếm Thần rời khỏi điện Chiến Thần, rồi tiến về phía Đan Các, còn Kiếm Thanh Vũ thì tiến về phía Thiên Nguyên Các. Hiện giờ Kiếm Thanh Vũ đã kiếm được nhiều tiền vàng như vậy, theo ý của nàng ấy, nàng ấy muốn tiêu tốn xa xỉ một lần.

Kiếm Thần vừa bước vào Đan Các, đúng lúc Mạc Hồng Nhan đang ở trong đại sảnh.

Sau khi nhìn thấy Kiếm Thần đi vào, ánh mắt của Mạc Hồng Nhan chợt sáng lên, lộ vẻ ngạc nhiên.

“Thần thiếu, nửa tháng không gặp, tiến cảnh này của ngươi, cho dù là thiên kiêu của Vương thành cũng không theo kịp đâu.”

Mạc Hồng Nhan nhìn Kiếm Thần, khẽ mỉm cười và nói.

Kiếm Thần khẽ mỉm cười nhìn Mạc Hồng Nhan, đối với việc Mạc Hồng Nhan vừa liếc mắt đã nhìn thấu mình, Kiếm Thần không hề ngạc nhiên chút nào, khoảng thời gian này Kiếm Thần cũng có một chút hiểu biết về Mạc Hồng Nhan.

Tuy ngoài mặt Mạc Hồng Nhan là các chủ của Đan Các, nhưng thế lực đứng sau rất đáng sợ, tu vi cả người càng sâu không lường được, cho dù là Kiếm Thần cũng không thể nhìn thấu.

Cuối cùng Tiểu Linh Nhi nói với Kiếm Thần rằng tu vi của nữ tử trước mắt này đã đạt đến cảnh giới Pháp Tướng, mặc dù Mạc Hồng Nhan này lớn tuổi hơn hắn nhưng cũng chỉ mới hai mươi tuổi thôi.

Chỉ mới hai mươi tuổi mà đã đạt đến cảnh giới Pháp Tướng, cho dù đặt ở cả nước Vân Dương cũng là cấp bậc thiên kiêu tuyệt thế.

Không chỉ như vậy, Tiểu Linh Nhi còn cảm nhận được một luồng khí tức dồi dào trong cơ thể của Mạc Hồng Nhan, dường như Mạc Hồng Nhan vẫn đang che giấu điều gì đó.

“Hồng Nhan tỷ chê cười rồi, chút tu vi nhỏ bé này của ta vẫn còn kém xa Hồng Nhan tỷ.”

Kiếm Thần nhìn Mạc Hồng Nhan và nói với ý ám chỉ.

Sau khi nghe thấy Kiếm Thần nói vậy, ánh mắt Mạc Hồng Nhan lóe lên, sau đó im lặng mỉm cười.

“Hồng Nhan tỷ, giúp ta chuẩn bị một ít dược liệu nhé.”

Sau đó Kiếm Thần lấy một tờ danh sách như bình thường ra, trong đó đã ghi chép các loại dược liệu mà hắn cần.

Mạc Hồng Nhan cầm lấy danh sách dược liệu, nhìn phẩm cấp linh dược trên đó, trong lòng chấn động, tinh quang trong mắt lóe lên.

Bởi vì trên danh sách này, hầu hết là linh dược tam phẩm đỉnh phong, còn có số ít là linh dược tứ phẩm.

Sau khi quan sát một lượt, Mạc Hồng Nhan gọi người hầu đến, bảo họ đi chuẩn bị.

Sau khi mua xong những dược liệu này, 150 vạn tiền vàng vừa đến tay Kiếm Thần lại bay mất hơn một nửa.

Nhìn bóng dáng Kiếm Thần rời đi, Mạc Hồng Nhan lâm vào trầm tư.

“Tên tiểu tử này đúng là khiến người khác tò mò, hơn một năm trước bị phế, mất hết thực lực, mới chẳng bao lâu mà đã đạt đến Ngưng Khí tầng tám. Cảnh giới này đặt ở Trung Châu cũng coi là một nhân vật lớn, xem ra có người đứng sau tiểu tử này.”

Mạc Hồng Nhan thầm lẩm bẩm trong lòng, bởi vì những linh dược tứ phẩm vừa nãy, nàng ta đoán rằng hẳn là có cao thủ thần bí đứng sau Kiếm Thần.

Nàng ta không tin rằng bản thân Kiếm Thần có thể luyện chế đan dược tứ phẩm, cho dù Kiếm Thần ở thời kỳ đỉnh phong, tu vi cũng mới ở cảnh giới Thiên Cương, hơn nữa cũng không nghe nói Kiếm Thần là linh sư.

Vì vậy Mạc Hồng Nhan đoán rằng có luyện đan sư cấp cao đứng sau Kiếm Thần.

“Đó là Kiếm Thần.” Trên đường Kiếm Thần trở về Kiếm phủ, rất nhiều người nhìn Kiếm Thần và chỉ trỏ.

“Sao vậy?” Trong đó có một vị võ giả vừa từ ngoài thành trở về, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, lập tức mở miệng hỏi.

“Ngươi vẫn chưa biết gì đúng không, hôm nay Kiếm Thần đánh thắng mười chín lần liên tiếp ở đấu trường điện Chiến Thần, ngay cả Huyết Phủ Cuồng Ma và tử linh đao khách Tử Mệnh cũng thất bại dưới kiếm của hắn ta. Hiện giờ Kiếm Thần đã trở thành cao thủ trẻ tuổi đầu tiên bước vào Bảng Khí của thành Thiên Tuyết chúng ta.”

Một người trong số đó nhìn bóng dáng rời đi của Kiếm Thần và nói vẻ mặt tràn đầy ngưỡng mộ.

“Cái gì? Ngươi chắc chắn không phải đang nói đùa đấy chứ? Chẳng phải hắn ta đã bị phế từ hơn một năm trước sao?”

Người đó lên tiếng hỏi với vẻ mặt khó tin.

Mà lúc này Kiếm Thần đã trở về nhà, dường như Kiếm Nam Thiên đã nhận được tin tức, đang chờ hắn ở trong sân,

“Tiểu Thần, con về rồi, Kiếm Thần ở điện Chiến Thần là con sao?”

Kiếm Nam Thiên vẫn không thể tin được, vì vậy ông ấy lại nhìn Kiếm Thần để xác nhận.

Kiếm Thần khẽ mỉm cười, sau đó chậm rãi gật đầu.

“Tốt, tốt lắm, không hổ là con trai của cha, không ngờ con trong cái rủi có cái may, trước khi chưa bị phế, con cũng không thể bước vào Bảng Khí, thế mà bây giờ tu luyện lại thì lại có thể trực tiếp vào Bảng Khí, còn xếp hạng thứ 231. Hahaha, lần này để xem những lão già trong phủ có còn bất mãn không.”

Sau khi xác nhận, Kiếm Nam Thiên cao giọng cười như điên.

Kiếm Thần khẽ mỉm cười khi nhìn thấy dáng vẻ này của Kiếm Nam Thiên.

Sau khi xác nhận điều này, Kiếm Nam Thiên nói chuyện với con trai của mình một lát rồi rời đi.

Sau khi Kiếm Nam Thiên rời đi, Kiếm Thần tiến vào trong Càn Khôn Châu, kiểm tra tình hình của Kiếm Thanh Hồng một lượt, phát hiện khí tức của Kiếm Thanh Hồng đã ổn định, hiện giờ đang nhắm mắt tu luyện.

Trong một góc của Càn Khôn Châu, đây là nơi Kiếm Thần luyện đan.

Kiếm Thần lấy đan dược mình mua ra, nhìn hai mươi mấy linh dược trên bàn.

“Sau hai tháng rưỡi, mọi chuyện có lẽ sẽ không suôn sẻ như vậy, đã đến lúc nên chuẩn bị một chút. Hiện giờ phụ thân là bán bộ Thiên Mệnh, đan dược này hẳn là có thể giúp ông ấy tiến thêm một bước.”

Kiếm Thần nhìn linh hoa màu xanh trên bàn.

Linh dược này là linh hoa thanh nguyên, linh dược tứ phẩm sơ cấp, là linh dược chủ yếu để luyện chế Thiên Mệnh Nguyên Đan.

Thiên Mệnh Nguyên Đan là đan dược tứ phẩm sơ cấp, có thể hỗ trợ cường giả đỉnh phong tăng cơ hội đột phá Thiên Mệnh lên ba mươi phần trăm.

Hiện tại Kiếm Nam Thiên đã đạt đến bán bộ Thiên Mệnh, sau khi uống Thiên Mệnh Nguyên Đan này chắc chắn có thể trực tiếp đột phá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK