"Trà Ngộ Đạo!?"
"Không ngờ trên đời còn có loại trà có tác dụng ghê gớm như vậy!"
Nghe lời sư tôn nói xong, Lãnh Yên Nhiên không khỏi âm thầm tặc lưỡi kinh ngạc.
Nếu ngay cả việc ngộ đạo này mà sư tôn cũng làm được dễ dàng, thì còn điều gì ngài ấy không thể làm được nữa chứ?
"Bẩm báo sư tôn, lúc vừa rồi ngộ đạo, đệ tử đã giải quyết được tất cả thắc mắc."
"Chỉ là trà Ngộ Đạo quý giá như vậy, đệ tử thực sự không xứng..."
Bất chấp kinh ngạc, Lãnh Yên Nhiên vội vàng đáp lời sư tôn.
"Vậy là tốt rồi, về phần trà Ngộ Đạo này tuy quý giá, nhưng con đã bái nhập môn phái ta rồi, có thứ gì con không được dùng nữa chứ?"
Trần Đạo Huyền cười nói, sau đó lại cầm lấy ly trà Ngộ Đạo lên uống một ngụm.
Uống xong hắn cau mày, trong lòng không khỏi có chút thắc mắc vì sao hắn vẫn chưa bước vào trạng thái ngộ đạo?
Trà Ngộ Đạo này ngoại trừ hương vị thơm ngon, hậu vị đậm đà thì không có bất kỳ tác dụng thần kỳ nào khác!
Thế nhưng cảnh tượng này rơi vào mắt Lãnh Yên Nhiên lại khiến cô càng thêm kính trọng sư tôn.
Trà Ngộ Đạo trân quý như vậy, mà nhìn bộ dạng của sư tôn hình như không hài lòng lắm?
Chẳng lẽ trà Ngộ Đạo này cũng không xứng với khẩu vị của sư tôn sao?
Thứ thần vật này, nếu để lộ ra bên ngoài, e rằng ngay cả cường giả Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong cũng không nhịn được mà liều mạng giành lấy.
“Sư tôn, đệ tử vẫn còn vấn đề muốn nhờ sư tôn giải đáp.”
Đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, Lãnh Yên Nhiên khẽ lắc đầu để gạt bỏ suy nghĩ trong lòng rồi cô lại nhìn về phía sư tôn, hỏi.
Sau khi nhận được cái gật đầu đồng ý của sư tôn, cô mới tiếp tục nói.
“Xin hỏi sư tôn, rốt cuộc Hỗn Độn Thiên Ma Quyết mà sư tôn ban cho đệ tử là công pháp phẩm giai nào, có phải là công pháp Tiên Giai trong truyền thuyết hay không?”
Lúc cô đang tu luyện Hỗn Độn Thiên Ma Quyết, trong lòng đã có suy đoán này.
Hiện nay các công pháp trên thế gian được chia thành bốn giai: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, mỗi giai lại chia thành Thượng phẩm, Trung phẩm, Hạ phẩm và Cực Phẩm.
Theo như cô biết, cho dù là bên trong thánh địa tu luyện thì tối đa cũng chỉ có công pháp Thiên giai Trung phẩm.
Còn về phần công pháp mà cô tu luyện trước đó chính là công pháp cấp Địa giai Hạ phẩm. Đây là công pháp được truyền lại qua nhiều thế hệ của Lãnh gia, chỉ nhiêu đó đã đủ khiến cô trở thành thiên tài số một của Ma La quốc!
Vậy mà trong quá trình tu luyện Hỗn Độn Thiên Ma Quyết, cô có thể cảm nhận rõ ràng công pháp này không phải là thứ Thiên giai bình thường có thể sánh bằng!
Rất có khả năng, đây là công pháp Tiên giai chỉ tồn tại trong truyền thuyết!
“Tiên giai?”
“Thế thì không phải.”
Trần Đạo Huyền nghe vậy thì hơi sững sờ rồi lập tức lắc đầu phủ nhận.
Lãnh Yên Nhiên thấy thế lại âm thầm cảm thán, xem ra là cô nghĩ nhiều rồi, trên thế gian này làm gì có công pháp Tiên giai, đã vậy còn rơi ngay vào tay cô nữa chứ?
Chắc đây chỉ là công pháp Thiên giai loại tốt nhất mà thôi!
“Thiên Ma Quyết này là công pháp cấp thần thoại, mấy công pháp Tiên giai kia chỉ đáng để dùng nấu cơm hoặc sưởi ấm gì đó thôi, làm sao có thể so sánh với Thiên Ma Quyết này chứ?"
Trần Đạo Huyền thản nhiên nói tiếp.
Mặc dù hắn không biết công pháp cấp thần thoại mạnh hơn công pháp Tiên giai bao nhiêu, nhưng hắn có thể chắc chắn là cả hai không cùng một cấp độ!
"Thần, cấp Thần thoại......"
"Công pháp Tiên giai chỉ xứng để nấu cơm sưởi ấm thôi sao!?"
Lãnh Yến Nhiên vừa nghe thấy lời này thì nhất thời trợn to hai mắt, đôi môi đỏ mọng hé ra, cảm giác như thế giới quan của mình đang sụp đổ!
Nếu công pháp Tiên giai chỉ đáng để nấu cơm sưởi ấm, thì chẳng lẽ công pháp thiên giai trong các thánh địa lớn cũng chỉ đáng để đi nhà xí thôi sao?
Mà nếu vậy thì chẳng phải công pháp Địa giai của tổ tiên cô để lại đem đi nhà xí còn sợ bị ngứa nữa à?
Nghe đi, đây còn là tiếng người thường nói sao?!
"Hiểu......Đệ tử đã hiểu!"
"Đại ân đại đức của sư tôn, đệ tử thật sự không biết phải báo đáp thế nào!"
Sau khi Lãnh Yến Nhiên phản ứng lại, cô lập tức quỳ gối trước mặt sư tôn để tỏ lòng biết ơn.
Hiện tại trong lòng Lãnh Yên Nhiên, đã hoàn toàn xác định, cho dù sư tôn có đưa ra bất kỳ yêu cầu gì cô cũng sẽ chấp nhận hết, thậm chí là chuyện phải liều cả cái mạng này cô cũng không chối từ!
Công pháp vượt qua cả Tiên giai quý giá hơn mạng của cô rất rất nhiều lần!
"Đứng lên đi, sau này không cần hở tí là quỳ nữa."
"Vi sư cũng không coi trọng mấy thứ này."
Trần Đạo Huyền chỉ có thể bất lực mà đỡ cô dậy lần nữa, vừa cúi đầu nhìn thấy cặp đồi chập chùng kia thì vội vàng chuyển tầm mắt sang hướng khác.
"À đúng rồi sư phụ, đệ tử thấy trên đại điện viết hai chữ 'Thiên Đạo', đó là tên của môn phái ta sao?"
Đứng dậy rồi Lãnh Yên Nhiên lại nhớ ra điều gì đó, không khỏi mở miệng hỏi.
"Cái này...
"Đúng, môn phái chúng ta chính là Thiên Đạo Môn."
Lúc này Trần Đạo Huyền cũng có chút ngơ ngác, từ lúc thành lập môn phái đến giờ hắn vẫn chưa từng nghĩ đến việc đặt tên cho nó, dù sao trước khi thu nhận đồ đệ, ở đây chỉ có mình hắn.
Thế nhưng sau khi nghe Lãnh Yên Nhiên nói vậy, hắn thuận miệng lấy luôn cái tên Thiên Đạo Môn, nghe ra cũng có chút oai phong.
“Thiên Đạo Môn sao, không hổ là môn phái của sư tôn, vậy mà lại lấy Thiên Đạo làm tên!”
Lãnh Yên Nhiên hít sâu một hơi, quyết tâm sau này nhất định phải khiến tiếng tăm của Thiên Đạo Môn vang vọng khắp thiên hạ, để sư tôn biết, những đầu tư của hắn không hề uổng phí!
Sau đó hai người lại trò chuyện với nhau một lúc, theo yêu cầu của sư tôn, Lãnh Yên Nhiên uống một hơi hết sạch chén trà Ngộ Đạo của mình rồi bước vào cảnh giới ngộ đạo.
Lần ngộ đạo này kéo dài suốt một ngày.
Lúc tỉnh dậy, cảnh giới của Lãnh Yên Nhiên đột nhiên tăng lên thành Thông Huyền nhị trọng thiên!
Hơn nữa sau khi Trần Đạo Huyền kiểm tra, phát hiện căn cơ của cô vô cùng vững chắc, không để lại bất kỳ tai họa ngầm nào.
Trần Đạo Huyền cũng nhờ đó mà có được 100 năm tu luyện và 100 điểm tích lũy.
“Đa tạ sư tôn!”
Lãnh Yên Nhiên từ từ mở mắt, dùng ánh mắt tràn ngập tôn kính nhìn sư tôn.
Từ khi gia nhập môn phái của sư tôn đến giờ vẫn chưa đầy hai ngày nhưng cô đã lắc mình biến hoá từ Ngự Không Cảnh tứ trọng trở thành Thông Huyền Cảnh nhị trọng thiên như hiện tại.
Thậm chí cô còn có cảm giác, với thực lực Thông Huyền Cảnh nhị trọng này của mình hoàn toàn có thể vượt cấp giết địch, hơn nữa còn là loại có thể vượt qua cả một đại cảnh giới để đánh bại kẻ thù.
Nghĩ đến đây, Lãnh Yên Nhiên có chút do dự không biết có nên nói với sư phụ hay không.
“Có gì muốn nói thì cứ nói thẳng.”
Trần Đạo Huyền nhận ra điều bất thường, lập tức hỏi.
Về phần 100 năm tu vi kia, hệ thống đã tự động hấp thụ cho hắn, hiện tại hắn đã đạt đến Ngưng Khí Cảnh tam trọng thiên, tình trạng này thật sự làm hắn không biết nên vui hay nên buồn...
“Hồi bẩm sư phụ, đệ tử bị người ta truy đuổi, mãi không về nhà, theo lý mà nói trong nhà đã phái người đi điều tra.”
“Nhưng hiện tại vẫn không có động tĩnh gì, e là trong nhà cũng gặp phải chuyện gì đó rồi, đệ tử muốn trở về một chuyến...”
“Nếu sư phụ không vui thì đệ tử sẽ không về nữa!”
Nói xong, Lãnh Yên Nhiên cẩn thận quan sát biểu cảm của sư tôn, chỉ cần sư tôn thể hiện ra vẻ không hài lòng, cô sẽ lập tức xin lỗi.
Cho dù là các tông môn tu luyện ở trần thế, bất kỳ tu sĩ nào đã gia nhập tông môn rồi cũng phải giảm bớt liên hệ với gia đình để một lòng truy cầu đại đạo!
Mà sư tôn của cô còn là thế ngoại thần tiên, nói không chừng hắn càng quan tâm chuyện đệ tử có tuyệt trần duyên chưa!
“Vậy sao, có nắm chắc không?”
Trần Đạo Huyền nghe vậy cũng không có vẻ gì là không vui, ngược lại còn trầm giọng quan tâm hỏi.