"Nhưng thế cục đơn giản này, vi sư tin tưởng con cũng có thể hoàn thành một cách rất hoàn mỹ."
"Nhớ kỹ, một người cũng không thể bỏ qua, lòng đỏ trứng gà của La Thiên Tông đều phải lắc hết lên cho ta!!"
Trần Đạo Huyền mỉm cười, đối với việc tự mình ra tay, hắn cũng không hứng thú.
Nếu như có thể, tốt nhất trước khi hắn chắc chắn mình trở thành cường giả mạnh nhất ở vùng trời này, thì không nên bước ra ngoài phạm vi Thiên Đạo điện này.
Chỉ có sự thật, mới là chân lý!
Hơn nữa, cả cái La Thiên Tông, không phải chỉ có một tông chủ Tịch Diệt Cảnh thôi sao, cục diện như này, còn cần Ngưng Khí Cảnh Bát Trọng Thiên tự mình ra tay á hả?
Hoàn toàn không cần!
"Đệ tử đã hiểu!"
"Sư tôn còn có phân phó khác không ạ?"
"Nếu không có, đệ tử xin xuống núi tiến thẳng đến La Thiên Tông!"
Lãnh Yên Nhiên nghe lời sư tôn xong, ánh mắt lạnh như băng, nếu sư tôn đã lên tiếng, vậy La Thiên Tông này đến một con kiến cũng không thể sống sót!
"Những cái khác thì không có cái gì đáng chú ý cả, bảo vệ bản thân an toàn, đi sớm về sớm!"
Trần Đạo Huyền sờ lên cằm sau khi suy nghĩ trong chốc lát, chỉ dặn dò phải chú ý an toàn, sau đó liền tự mình đứng dậy, vươn vai một cái, rồi lại đặt mông nằm xuống võng đan từ cây trà Ngộ Đạo.
"Đệ tử cáo lui!"
Lãnh Yên Nhiên khom người cúi đầu, đem ngọc bội và trận bàn trên bàn thu vào túi trữ đồ của mình, rồi quay người đi về phía dưới núi!
... . . . .
Bên trong sảnh nghị sự của La Thiên Tông.
La Võ chân nhân ngồi trên cao tọa, tuy hôm nay đã đến thời hạn nửa tháng rồi, nhưng ông ta cảm thấy không khẩn trương một tí nào.
Lúc này trong điện, trừ bảy tên trưởng lão của La Thiên Tông bọn họ ra, thì còn một người nữa.
Mà khí tức tỏa ra quanh người của người đó, cũng không kém gì La Võ chân nhân, cũng là cường giả Tịch Diệt Cảnh Ngũ Trọng Thiên!
Mà ở trong Bắc vực này, cường giả Tịch Diệt Cảnh đếm trên đầu ngón tay, với cảnh giới Ngũ Trọng Thiên, cũng chỉ có người đứng đầu của ba tông môn còn lại thôi!
“Dương Xuân huynh, hôm nay chính là ngày diệt môn La Thiên Tông mà những người Tịch Diệt Cảnh thần bí nhắc tới."
"Đợi một lúc nữa nếu cần đến, mong Dương Xuân huynh ra tay giúp đỡ.."
La Vũ chân nhân nhìn về phía người kia, cười rạng rỡ nói.
Dương Xuân chân nhân kia, chính là tông chủ của Kim Đỉnh Tông, cảnh giới ngang bằng với ông ta.
"Ha ha, điều này là đương nhiên rồi, ngươi và ta đều là người Bắc vực, hiện tại đột nhiên xuất hiện một cao thủ Tịch Diệt Cảnh thần bí, tông chủ ta đây đương nhiên cũng không thể để hắn ngông cuồng như vậy ở Bắc vực được."
"Nói không chừng, tin tức nửa tháng này tiêu diệt La Thiên Tông, là tên đó dùng để kéo dài thời gian để chạy trốn khỏi Bắc vực cũng nên đấy?”
"Bây giờ tên kia, nói không chừng đã chạy trốn đến nơi nào rồi đấy."
"Nhưng... Lời hứa mà La Võ huynh đã hứa với ta, thì chớ có quên đấy."
Dương Xuân chân nhân cũng cười lớn, thậm chí trong lòng cảm thấy La Võ chân nhân này quá là nhát gan, bị người khác hăm dọa một câu mà bị dọa đến nỗi đóng cửa tông môn đến nửa tháng.
Quả thực điều này khiến tứ đại tông môn ở Bắc vực bọn họ có chút mất mặt mà!
"Đương nhiên sẽ không quên rồi, lần này khi La Thiên Tông ta tham gia bí cảnh, muốn cùng một đội với Kim Đỉnh Tông, tất cả tài sản nhận được chỉ lấy năm mươi phần trăm.”
La Vũ chân nhân nói xong, trong lòng chỉ có thể thở dài một tiếng.
Nếu không phải thủ tịch đệ tử của La Thiên Tông bọn họ chết bất đắc kì tử, thì ông ta cũng sẽ không đưa ra hạ sách này.
Lần này mời Dương Xuân chân nhân đến giúp đỡ đối phó với kẻ địch là giả, thực ra hắn vì muốn giúp đệ tử La Thiên Tông trong lúc tham gia bí cảnh có chỗ dựa thôi.
Nếu phụ thuộc vào đoàn đội của một tông môn khác, tuy chỉ thu hoạch được một nửa, nhưng vẫn hơn là không có gì!!
Nhưng sau chuyện này, e là trong hai trăm năm tới, thực lực của Kim Đỉnh Tông sẽ vượt xa bọn họ rồi!