“Không ngờ tên đó thật sự dám tìm tới đây.”
"Nếu lão phu không địch lại, làm phiền Dương Xuân huynh hãy ra tay tương trợ."
La Võ chân nhân nheo mắt nhìn kết giới phía trên bầu trời, trong lòng có chút bất an.
Người dựng lên trận pháp Hạn chế này chắc chắn đã có niềm tin rất lớn, quyết tâm sẽ vây nhốt hết tất cả thành viên La Thiên Tông của ông ta.
Lúc này ông ta vẫn chưa xác định được thực lực của đối phương!
"Đó là đương nhiên."
Dương Xuân chân nhân cũng nghiêm túc hơn không ít, ông ta cũng cảm thấy hành vi của đối phương đã quá mức tự tin.
Chẳng mấy chốc, bóng dáng của Lãnh Yên Nhiên đã xuất hiện phía trên bầu trời La Thiên Tông, đám người đang tụ tập trong quảng trường cuối cùng cũng nhìn thấy sự hiện diện của cô.
"Ngươi chính là cao thủ Tịch Diệt Cảnh sau lưng Lãnh Yên Nhiên kia?"
La Võ chân nhân nheo mắt chăm chú nhìn mới phát hiện xung quanh cơ thể đối phương có một lớp kết giới của trận pháp phòng ngự, thậm chí còn có tác dụng ngăn cách khí tức làm ông ta không thể nào đoán được cảnh giới của đối phương.
Cộng thêm việc Lãnh Yên Nhiên mặc áo bào đen không lộ diện, đương nhiên La Võ chân nhân sẽ hiểu lầm.
Trên quảng trường có rất nhiều đệ tử và trưởng lão của La Thiên Tông, bọn họ cũng đang chăm chú nhìn bóng người mặc áo bào đen kia, trong lòng vô thức cảm thấy căng thẳng.
Đồng thời trong lòng mọi người cũng có một thắc mắc thật lớn, rốt cục đối phương đã bố trí trận pháp Hạn chế này từ khi nào?
Chẳng lẽ trong nửa tháng qua, đối phương đã sớm lặng lẽ lẻn vào những khu vực lân cận để bố trí trận pháp này?
Thật là tâm cơ, suy tính sâu xa mà, ai ngờ kẻ đó lại tính toán từ trước tận nửa tháng!
Hơn nữa từ lúc bố trí cho đến lúc kích hoạt trận pháp, bọn họ vẫn không hề hay biết chuyện gì!
Thật là đáng sợ!
Không ai có thể ngờ rằng, trận pháp có thể cách ly mọi thứ trong phạm vi năm trăm dặm, lại xuất phát từ một cái la bàn cầm tay!
Câu chuyện nghe rợn cả người như thế, e là dù cho có nói thẳng với mọi người thì cũng sẽ không có ai tin.
Trừ khi tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin rằng một trận pháp cách ly trời đất trong 500 dặm như vậy không cần phải chuẩn bị trước mà đến từ một cái la bàn cầm tay cơ chứ?
Ngay cả Lãnh Yên Nhiên cũng hoảng sợ trước uy lực khủng bố của la bàn sau khi kích hoạt.
Nhưng nghĩ rằng sư tôn đã sống như một vị tiên nhân, trong lòng cô cũng dần chấp nhận chuyện này.
Lãnh Yên Nhiên cũng không coi trọng lời nói của La Võ chân nhân mà chỉ đang nghĩ cách oanh tạc thế nào để có thể chấm dứt trận chiến nhanh nhất có thể.
Nhưng La Võ chân nhân phía dưới thấy thế lại nhíu mày.
"Hừ, hóa ra chỉ là bọn chuột nhắt trốn chui trốn nhủi không dám xuất hiện mà thôi!"
“Đừng tưởng rằng bản tông tông chủ không biết, ngươi cứu Lãnh Yên Nhiên kia chẳng qua vì coi trọng thể chất của nàng ta, muốn bồi dưỡng nàng ta thành một lô đỉnh thượng cấp."
"Chỉ là hôm nay ngươi không tiếc đến đây gây thù địch với La Thiên Tông ta, ngươi không cảm thấy cái giá phải trả có hơi đắt sao?"
La Võ chân nhân tiếp tục mở miệng nói, thậm chí còn cố ý dùng linh lực khuếch tán âm thanh, để tất cả những tu sĩ gần đó đều có thể nghe được rõ ràng.
Nếu đối phương không cho La Thiên Tông bọn họ được thoải mái, vậy cớ sao ông ta phải nhân từ, ông muốn vạch trần bộ mặt thật của đối phương ngay lập tức, để mục đích của hắn bị bại lộ.
Tốt nhất là để Lãnh Yên Nhiên nghe được tin tức này, đến lúc Lãnh Yên Nhiên biết được chân tướng mọi việc, nàng ta sẽ không thể tên thần bí kia kiểm soát trong lòng bàn tay nữa!
"Mẹ kiếp!"
"Đúng là tin chấn động nha, Lãnh Yên Nhiên kia thế mà có thể chất đặc thù rất thích hợp làm lô đỉnh?"
"Khó trách tên thần bí kia không tiếc trở thành kẻ thù của La Thiên Tông, còn muốn bảo vệ Lãnh gia và Lãnh Yên Nhiên."
"Trông không giống người tốt chút nào!"