• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi tấm bia đá rơi xuống đất, tất cả mọi người mới lấy lại quyền kiểm soát cơ thể của mình!

Mọi người đều cảm thấy giống như đã bước đến quỷ môn quan, gần như đã bước được nửa bước đến Diêm La Điện rồi !

Nếu như đòn tấn công kia nhằm vào bọn họ, tất nhiên là không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản được.

Hãy nhìn tấm bia đá cao ba ngàn trượng trước phủ đệ của Lãnh gia cách đó không xa, toàn bộ đều đen kịt lại, sát khí bao quanh, trên bia khắc lên vẻ hung hãn của thập đại Thiên Ma!

Còn có chi chít những dòng chữ, không biết là viết bằng thể chữ văn bia gì, không, càng giống tên hơn?

"Mau nhìn này, phần gần cuối bia, xuất hiện chữ mới..."

(Trưởng lão La Thiên Tông, Trương Vạn Phong, tu vi Quy Khư Cảnh Cửu Trọng Thiên. . . )

Một tia sáng lóe lên, thông tin của vị trưởng lão lúc nãy cũng đã xuất hiện ở tận dưới cùng của văn bia!

"Thì ra là thế, xem ra trên tấm bia ba ngàn trượng, là ghi lại tất cả người chết trên đó sao?"

"Quá kinh khủng..."

"Không đúng, ngươi nhìn xem, tên của Trương Vạn Phong đang biến mất kìa?"

"Đây là chuyện gì vậy?"

"À. . . . . Ta hiểu rồi, thực lực của ông ta, e là không xứng xuất hiện trên bia, bị bia đá ghét bỏ, nên mới bị che mất tên!"

"Quy Khư Cảnh Cửu Trọng Thiên, sau khi chết cũng không xứng được lưu danh trên bia đá sao?"

Tu sĩ trong thành còn chưa đợi có thể thoát ra khỏi áp lực kinh khủng của thiên bia, mà đã bị chính suy đoán của mình làm chấn động.

Một cường giả Quy Khư Cảnh Cửu Trọng Thiên, đã đủ để phá vỡ toàn bộ Ma La quốc bọn họ rồi!

Nhưng sau khi chết đều không xứng để lưu lại danh tính trên bia đá sao?

Sự tồn tại kinh khủng này rốt cuộc sẽ thi triển ra loại sức mạnh thần thông gì nữa đây!

Mấy chục vạn người dân bách tính trong thành, lại càng thi nhau quy bái về phía thiên bia, trong miệng tự lẩm bẩm, khẩn cầu ông trời tha thứ cho tội ác của bọn họ.

Vừa rồi toàn bộ người trong thành, đều là lần đầu tiên cảm nhận được chính mình như đang kề cận tử cái chết!

Bao gồm của người dân đều không phải ngoại lệ.

"Yên Nhiên... Đây là?"

Lãnh Chiến sau khi bình tĩnh lại, ấp a ấp úng chỉ về phía thiên bia hỏi.

"À..."

"Là sư tôn ra tay đấy."

"Không ngờ lần đầu xuống núi, không chỉ dùng hết thủ đoạn bảo vệ tính mạng mà sư tôn cho mà vẫn chưa đủ, đã thế lại còn để để sư tôn tự mình ra tay mới hóa giải được nguy cơ nữa chứ."

"Thật sự là quá hổ thẹn với sự nuôi dưỡng của sư tôn mà!"

Lãnh Yên Nhiên ngơ ngác nhìn tấm thiên bia, cảm nhận được khí tức trên đó, tuy cô cũng là lần đầu tiên nhìn thấy sức mạnh thần thông của thiên bia này, nhưng lại có thể cảm nhận được sát khí trên đó, có chung nguồn gốc với hỗn độn Thiên Ma Quyết mà chính mình tu luyện.

Chắc là trong Thiên Ma Quyết còn có sức mạnh thần thông lớn hơn nhỉ...

"Ta, có một câu không biết có nên hỏi hay không."

Lãnh Chiến nhìn tấm thiên bia kia, không cách nào bình tĩnh được, cuối cùng do dự một hồi lâu tự lẩm bẩm.

"Gia chủ muốn nói là, sau này, Yên Nhiên nên ít qua lại tiếp xúc với Lãnh gia, nhưng gia chủ có thể yên tâm, phiền phức bên La Thiên Tông ta sẽ tự giải quyết."

Nghe lời này của Yên Nhiên, Lãnh Chiến có chút ngỡ ngàng, lập tức cười gượng vài tiếng.

Quả thực, Lãnh gia đã trở thành gánh nặng của Lãnh Yên Nhiên, hơn nữa vì đặc thù của Lãnh Yên Nhiên, tương lai sẽ thu hút ham muốn của rất nhiều cường giả, Lãnh gia bọn họ có thể không gánh nổi.

Như thế cũng tốt, dù sao, Lãnh Yên Nhiên vốn cũng không phải là hậu bối của Lãnh gia hắn.

"Sư tôn mà ngươi nhắc đến, là cảnh giới gì vậy?"

Điều Lãnh Chiến quan tâm nhất lúc này, chính là sư tôn của Lãnh Yên Nhiên rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới nào, liệu có bảo vệ được sự an nguy của cô không.

"Cảnh giới của sư tôn ạ?"

"Ta cũng không rõ, nhưng... cho dù không phải tiên nhân, thì cũng không thua kém gì mấy?"


Lãnh Yên Nhiên hơi sững sờ, vấn đề này chính cô cũng không có đáp án, chỉ có thể nói ra sự phỏng đoán trong lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK