Lúc thiên bia biến mất, cảm giác chết chóc trong lòng những tán tu kia cuối cùng cũng dàn tản đi, người nào cũng cảm nhận được cảm giác sống sót sau tai nạn!
Lúc bọn họ nhìn về phía Lãnh Yên Nhiên, trong mắt cũng bắt đầu hiện lên tia sợ hãi.
Không ngờ Lãnh Yên Nhiên không chỉ có được pháp khí phòng ngự Thiên giai mà còn sở hữu ngọc bội mang uy lực kinh khủng như vậy!
Đáng tiếc là dù uy lực của ngọc bội đó có kinh khủng, nhưng bao nhiêu đó vẫn chưa đủ để đánh vỡ Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông, thực lực giữa hai bên vẫn còn chênh lệch quá lớn...
"A haha, thật là kinh khủng nha."
"Đây chính là con át chủ bài của ngươi à? Chẳng trách sao ngươi lại dám ngang nhiên xuất hiện ở La Thiên Tông của ta như vậy."
“Nếu mục tiêu của đòn công kích vừa rồi là bổn tông chủ thì nói không chừng bổn tông chủ còn phải nuốt hận ra đi.”
"Chỉ tiếc là ngươi quá tham lam, đánh giá thấp Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông bọn ta!"
La Võ chân nhân lau đi mồ hôi lạnh trên trán, mặt mày cứng ngắc cười hai tiếng, dù ngoài miệng nói vậy nhưng giọng nói của ông ta đã hơi run rẩy.
May mà đòn công kích đó không nhắm vào ông!
Quả thực quá đáng sợ, thủ đoạn này có lẽ chỉ tồn tại trong các thánh địa tu luyện.
Suýt nữa đã đập nát Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông ông rồi!
Nhưng mà, ông ta vẫn không tin đối phương sẽ dùng được con át chủ bài lần thứ hai!
Một mảnh ngọc bội có thể phát ra uy lực của Tịch Diệt Cảnh Cửu Trọng Thiên quý đến cỡ nào chứ? Chỉ sợ là đem toàn bộ tài sản của La Thiên Tông đi đổi cũng chưa chắc đổi được một cái như vậy!
Ông ta không tin đối phương có thể lấy ra mảnh thứ hai!
"Chậc, vừa rồi đã nói với ngươi rồi, ta sẽ chừa cái mạng của ngươi lại sau cùng, để ngươi tận mắt chứng kiến La Thiên Tông của mình bị tiêu diệt."
"Nhưng mà Hộ Tông Đại Trận của ngươi có thể ngăn cản được đòn tấn công vừa rồi thật sự khiến ta có chút kinh ngạc đó…”
Lãnh Yên Nhiên thu hết phản ứng của mọi người vào mắt, bọn họ cho rằng cô không có mảnh ngọc bội thứ hai sao?
Đã vậy thì cô cũng không khách sáo gì nữa, cứ làm theo lời sư tôn nói phải dùng hỏa lực sang bằng tất cả, gà chó cũng không tha!
Có điều cô vẫn hơi kinh ngạc, không ngờ Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông có thể chống đỡ được đòn tấn công vừa rồi.
Nhưng nghĩ lại thì mảnh ngọc bội này chỉ mang uy lực Ngưng Khí Cảnh của sư tôn, Lãnh Yên Nhiên liền bình tĩnh trở lại.
Thần thông mà sư tôn dùng Ngưng Khí Cảnh phát ra đã vượt qua bao nhiêu đại cảnh giới vậy chứ?
Ngưng Khí, Khí Hải, Ngự Không, Thông Huyền, Quy Khư, Tịch Diệt... Lãnh Yên Nhiên sắp đếm không nổi nữa rồi!
Lãnh Yên Nhiên lại vỗ nhẹ lên túi chứa đồ bên hông, lần này cô quyết định không hành động chậm rãi như vậy nữa!
Cô lập tức lấy ba mươi mảnh ngọc bội chứa thiên bia ra!
Về phần năm mươi mảnh ngọc bội chứa Thiên Ma Chỉ kia chỉ thích hợp để tấn công các mục tiêu riêng lẻ, không thể tấn công diện rộng như ngọc bội này cho nên tạm thời cô sẽ không sử dụng chúng.
Ba mươi mảnh ngọc bội y hệt mảnh vừa rồi treo quanh eo Lãnh Yên Nhiên, ba mươi chiếc đan xen nhau bao quanh vòng eo thon thả của cô hệt như một chiếc thắt lưng ngọc.
Bên trên ngọc bội còn thoang thoảng tỏa ra sát khí, phối hợp với áo choàng đen và hai chiếc sừng trên đầu Lãnh Yên Nhiên làm mọi người thoáng cảm thấy như mình đang nhìn thấy ác quỷ chân chính!
"Ba… ba mươi mảnh, đùa gì vậy chứ!?"
“Ngọc bội có chứa thần thông khủng bố như vậy mà cô ta có tận ba mươi mảnh!?”
"Chỉ mới một mảnh đã suýt đập vỡ Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông rồi. Nếu ba mươi mảnh này giáng xuống, có khi nào nó sẽ san phẳng luôn cả đỉnh núi này không!?"
Nhìn thấy chuỗi ngọc bội kia, tất cả mọi người có mặt đột nhiên cảm thấy đầu óc mình tự nhiên bị tắc nghẽn, mất đi khả năng suy nghĩ.
Trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất chính là phải chạy!
Chạy càng xa càng tốt! ! !