Kim Linh Khê rõ ràng cũng ở trong đó!
Tuy nhiên, nàng là người thảm nhất.
Trên mặt mấy nữ nhân khác, có người bị dán hai tấm, có người bị dán ba tờ, nhiều nhất là bốn tấm.
Nhưng trên mặt nàng vậy mà bị dán tới bảy tám tấm.
Không biết là vì kỹ thuật chơi bài quá tệ, hay là vì gương mặt lớn hơn.
Lâm Hiên hơi an tâm khi nhìn thấy Kim Linh Khê.
Chỉ cần cô ấy không rời đi, vậy nghĩa là có hy vọng.
"Khụ khụ, các cô chơi đi, tôi không thích đánh bài." Lâm Hiên ho khụ khụ nói.
"Anh Lâm à, thật sự không tham gia sao? Thắng có thể cưới được vợ nha!" Lúc này, giọng nói khiến cho người ta tê dại của Hà Hoan vang lên.
Không biết từ khi nào, Hà Hoan đã gọi Lâm Hiên là anh Lâm.
Tuy nhiên, nghe cũng khá êm tai.
Tuy rằng Hà Hoan lớn hơn Lâm Hiên.
Nhưng chuyện xưng hô mà thôi, không quá quan trọng!
"Thắng được vợ? Làm thế nào để giành chiến thắng?" Lâm Hiên nghi hoặc hỏi.
"À, Lâm thiếu, chúng ta đang đánh bài với Tiểu Khê, chỉ cần trên mặt Tiểu Khê dán đủ
mười tờ giấy, cô ấy sẽ đáp ứng làm bạn gái anh!" Đinh Đang cười hì hì giải thích.