Cũng không thể lại dùng tới 'bàn tay vàng' chứ?
Quên đi, còn chưa tới mức phải như vậy!
Miễn là không có phụ nữ trong phòng, hắn vẫn có thể kiểm soát.
Lâm Hiên nằm trên giường một mình.
Trong đầu đều là gương mặt tuyệt mỹ cùng với dáng người uyển chuyển của Hà Hoan.
Không thể ngủ được.
Mấu chốt là nghĩ tới Hà Hoan còn chưa tính.
Trong đầu hắn, vậy mà còn xuất hiện hình ảnh Đinh Đang.
Tuy rằng Đinh Đang có khuôn mặt ửng đỏ, nhưng đó tuyệt đối là thuần khiết tự nhiên.
Tại sao mặt lại đỏ? Chỉ vì đàn ông thích nó.
Lâm Hiên cũng không ngoại lệ.
Mà vóc người Đinh Đang thuộc dạng nóng bỏng, còn khoa trương hơn cả Hà Hoan!
Xong đời!
Lâm Hiên đột nhiên cả kinh trong lòng.
Sao hắn còn nghĩ tới Đinh Đang chứ?
"Tâm như băng thanh, trời sập không sợ!"
Lâm Hiên chỉ có thể niệm thanh tâm quyết, dùng để ngăn cản tà niệm trong lòng mình.
Tuy nhiên, ngay sau đó một bóng người đi vào phòng của hắn.
Lâm Hiên còn tưởng rằng Hà Hoan thay đổi ý định. Không chút do dự, trực tiếp nhảy dựng lên. Ôm lấy người đến.
Người phụ nữ vừa mới đi vào, đóng cửa lại. Còn chưa kịp xoay người, đã bị Lâm Hiên ôm lấy.
Nhưng, rất nhanh Lâm Hiên đã buông người trong ngực ra. Bởi vì, hắn cảm thấy rằng kích thước không đúng. Cảm giác cũng không đúng. Đây không phải là Hà Hoan!
Lâm Hiên lật người cô ta lại. Sau đó nhìn thấy một gương mặt ửng hồng mà mọi đàn ông đều thích. Hai 'ngọn núi' trập trùng ngạo mạn.
"Đinh Đang, ngươi đến phòng ta làm gì?" Lâm Hiên kinh ngạc nói.
Không sai, người đột nhiên chạy đến phòng Lâm Hiên rõ ràng chính là Đinh Đang!
Lúc này, mặt Đinh Đang đỏ ửng, ánh mắt nhìn Lâm Hiên cũng hơi ngượng ngùng.
Cô nhẹ nhàng nói: "Cung chủ bảo ta tới đây bồi Lâm thiếu..."
Hà Hoan bảo cô đi tới phòng Đinh Đang. Đinh Đang cũng rất khó hiểu.
Lúc này, cung chủ đại nhân không phải nên thăm dò sự ảo diệu của sinh mệnh cùng với Lâm thiếu sao.