Mục lục
Báo Thù Của Rể Phế Vật - Lâm Hiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Thiền Hoàng có thể cảm nhận được bi thương trong lòng Tây Môn Vô Song, nhưng cô không biết lý do cụ thể.

"Tôi, tôi không sao. Chỉ là nhớ tới một chút chuyện buồn thôi…” Tây Môn Vô Song cắn môi nói.

"Cô nhớ chuyện trước kia?" Lâm Hiên ở một bên nghe vậy ngẩn ra.

Tây Môn Vô Song ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Hiên, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Nhìn ra được, nội tâm của nàng dường như có chút giãy dụa, cũng có chút rối rắm.

Nhưng cuối cùng, Tây Môn Vô Song chậm rãi lắc đầu, nói:

"Còn, còn chưa nhớ được. Cũng chỉ là nhớ tới một chuyện bi thương.”

“Long tỷ, cô nhớ tới cái gì vậy?” Sở Thiền Hoàng hỏi.

Tây Môn Vô Song trầm mặc một lát, mới nói: "Người thân của tôi bị giết."

“Cái gì, là ai dám giết người thân của Long tỷ? Nói cho tôi biết, tôi bây giờ liền đi giết hắn!” Sở Thiền Hoàng lập tức nói.

Hai nàng cùng nhau tu luyện Loan Phượng Quyết, cơ thể và các giác quan đều được liên kết với nhau.

Có thể nói, cả hai đã hòa thành một.

Bởi vậy Sở Thiền Hoàng đã hoàn toàn coi Tây Môn Vô Song là chị em uột của mình.

Không, so với chị em ruột còn thân hơn, quả thực giống như thịt trên người nàng.

Cho nên, biết được có người giết thân nhân của Tây Môn Vô Song, Sở Thiền Hoàng lúc này muốn đi báo thù cho Tây Môn Vô Song.

Nhưng Tây Môn Vô Song lại lắc đầu nói: "Cô không phải đối thủ của hắn."

"Ồ? Người kia rất lợi hại sao? Long tỷ, còn cô thì sao?" Sở Thiền Hoàng cả kinh.

"Tôi cũng không phải đối thủ." Tây Môn Vô Song lắc đầu.

“Đừng sợ, Long tỷ, chúng ta còn có chủ nhân, chủ nhân nhất định sẽ báo thù cho cô.” Sở Thiền Hoàng nói.

“Đúng, tôi có thể giúp cô báo thù!” Lâm Hiên lập tức nói.

Tuy rằng hắn cùng Tây Môn Vô Song quen biết không lâu, nhưng hắn cũng bị Tây Môn Vô Song đơn giản hào sảng hấp dẫn.

Tây Môn Vô Song nhìn Lâm Hiên, thật lâu sau mới khẽ nói: "Ta cũng không nhớ rõ là ai giết bọn họ."

Lâm Hiên nghe vậy vỗ vỗ bả vai Tây Môn Vô Song, cười nói: “Yên tâm đi, mặc kệ là ai, tôi đều sẽ giúp cô báo thù!”

“Cảm ơn chủ nhân..." Tây Môn Vô Song cúi đầu.

Ưu thương trong mắt càng thêm nồng đậm...

Cổng bệnh viện.

"Chiến Thần đại nhân, ta cũng là fan của ngươi!" Ước chừng mười phút sau, một nữ nhân dung mạo cực phẩm, thân hình nóng bỏng đi tới trước mặt Chiến Thần Thiên Thanh.

Nhìn thấy nữ nhân trước mắt này, Chiến Thần Thiên Thanh trong nháy mắt liền cảm thấy nữ mc kia không ngon nữa.

Nữ nhân này, không chỉ có một gương mặt họa quốc yên dân. Chiều cao, dáng người của nàng, đều cực kỳ hoàn mỹ.

Đặc biệt, đôi mắt của cô ấy như phóng điện.

Chỉ cần bị cô ấy nhìn, Chiến Thần Thiên Thanh đã cảm thấy toàn thân tê liệt.

"Ngươi, ngươi tên gì?" Chiến Thần Thiên Thanh nhịn không được hỏi.

"Chiến Thần đại nhân, ngài có thể gọi ta là Tiểu Thuần nha."

Người phụ nữ mặc một chiếc sườn xám màu đen với đường xẻ cực cao, tóc búi ra sau đầu, trông rất xinh đẹp.

"Tiểu Thuần. Một cái tên rất hay." Chiến Thần Thiên Thanh đã không thể rời mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK