Thân xe được thiết kế vô cùng độc đáo, đại khí khốc huyễn, tuy phối hợp cùng màu hồng phấn nhưng không hề có cảm giác không thích hợp, cửa sổ màu đen khiến chiếc xe này tăng thêm vài phần khí tức cao quý huyền bí, khiến người khác không thể rời mắt được.
Mai Truyền Kỳ không tự chủ hướng về chiếc huyền phù.
Xe huyền phù như cảm ứng được có người đến gần, cửa xe tự động mở ra.
Ngón tay sờ nhẹ lên nóc xe, sau đó cúi người ngồi vào trong, ghế ngồi thoải mái khiến cậu thỏa mãn cười.
Cậu mở các phím chức năng trong xe, nháy mắt một loạt công năng hiện ra đầy đủ.
Mai Truyền Kỳ cẩn thận nhìn, ngay lập tức bị hấp dẫn bởi công năng ẩn hình.
Cậu lập tức mừng rỡ, không chút do dự ấn xuống phím ẩn hình, toàn bộ thân xe bỗng nhiên biến mất.
Mai Truyền Kỳ ngồi trong xe lại như ngồi trong hộp, chỉ có thể nhìn thấy đồ vật bên trong xe.
Ngoài ra, xe huyền phù còn có công năng thương pháo, công năng phòng ngự, công năng cực tốc, vân vân, so với xe ẩn hình cao cấp số lượng có hạn còn muốn hoàn thiện hơn. Cậu hận không thể lập tức lái chiếc xe này ra ngoài thí nghiệm toàn bộ công năng một lần.
Đúng lúc này thông tấn khí lại vang lên.
Mai Truyền Kỳ thấy ‘Lão bà’ gọi tới, nhanh chóng bắt máy.
“Thích không?” Âm thanh trầm thấp từ tính truyền vào tai cậu.
Mai Truyền Kỳ không chút nghĩ ngợi liền nói: “Anh nói chiếc xe này sao? Đương nhiên là thích.”
Đáng tiếc chiếc huyền phù này không phải của hắn.
Phong Tĩnh Đằng nghe được âm thanh cao hứng của cậu, thấp giọng nở nụ cười: “Cậu thích là được.”
“Có thích đi chăng nữa thì chiếc này cũng không phải của tôi.” Mai Truyền Kỳ nói xong liền kinh ngạc, bỗng nhiên nhớ lại trước đó hình như có nói mình thích màu hồng phấn, chẳng phải là màu của xe huyền phù này sao?
Cậu thử thăm dò: “Lẽ nào anh muốn tặng chiếc xe này cho tôi?”
“Ừm.”
Mai Truyền Kỳ khẽ nhíu mày.
Mình cùng đối phương nhận thức không tới nửa tháng, ngoại trừ bề ngoài có quan hệ phu phu với nhau, tại sao lại tặng lễ vật quý trọng đến thế cho mình như vậy. Nhưng mà nói thật là không nỡ từ chối chiếc xe này.
Mai Truyền Kỳ yêu thích không muốn buông tay, trái đụng đụng phải sờ sờ, trong xe toàn bộ là các tính năng cao cấp, cảm xúc cực kỳ tốt, lại cẩn thận sờ thêm cái nữa.
Đột nhiên, bên trong xe phát ra tiếng ‘đích’, ngay sau đó là một âm thanh quen thuộc vang lên: “Đã khóa vân tay.”
Mai truyền kỳ sửng sốt.
Sao mà bên trong xe lại phát ra giọng nói của Phong Tĩnh Đằng?
Mai Truyền Kỳ mở thông tấn khí ra gọi: “Phong thượng tá, anh không phải là đem giọng nói của mình cài vào xe huyền phù này chứ?”
“Đúng vậy.” Phong Tĩnh Đằng cười khẽ: “Nghe nhiều âm thanh của lão công, sẽ giúp cho thân thể khỏe mạnh.”:)))
Sau này, mỗi lần Mai Truyền Kỳ khởi động chiếc xe, mỗi lúc mỗi nơi đều bị thanh âm này tẩy não.
Mai Truyền Kỳ khóe miệng giật một cái: “Lão tử chỉ cảm thấy tâm can tỳ phổi dạ dày thận bị đánh đau, xem ra chiếc xe huyền phù này không thích hợp với tôi.”
Phong Tĩnh Đằng đối với lời từ chối của cậu nằm trong dự đoán, hờ hững nói: “Xe huyền phù này đã khóa vân tay của cậu, nếu cậu không nhận, nó chỉ có thể bỏ phế.”
Mai Truyền Kỳ: “…”