Lúc đó, cậu cho là Nguy Nguy đã biết đẳng cấp gien thể năng của mình rồi nên mới không đi hỏi nhân viên kiểm trắc. Ngờ đâu Nguy Nguy lại nói ra một đáp án vô căn cứ như thế, hơn nữa, nói không chừng là Nguy Nguy đã nhìn lầm rồi.
Bạch Quả châm biếm một tiếng: “Ta xem là gien thể năng đẳng cấp quá kém, nên không tiện nói ra đi.”
Mai Chấn Đông nghiêm nghị trừng mắt nhìn bà.
Bạch Quả ngượng ngùng cười, không nói thêm nữa.
Mai Chính Quân cũng không nói gì, thu hồi quang não, dặn dò hạ nhân mang bữa sáng lên. Thái độ hờ hững tựa hồ đối với chuyện gien thể năng của cháu trai không có chút nào quan tâm, dường như câu hỏi trước đó chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi.
Mai Truyền Kỳ đối với sự lạnh nhạt của phụ thân đã sớm thành thói quen, thế nhưng trong lòng vẫn có chút thất vọng không nói ra được.
Cậu dắt con trai ngồi xuống bên cạnh Mai Hạo Thần, Mai Nguy Hiểm vẫn luôn biểu hiện là một cậu bé ngoan, ngồi ngay ngắn bên cạnh baba mình.
Trong lúc dùng bữa, không có người nói chuyện, bầu không khí vô cùng yên tĩnh, điều này khiến Mai Truyền Kỳ cảm giác như đây không phải là người cùng một nhà. Đó cũng là nguyên nhân sau khi kết hôn, cậu liền lập tức dọn ra ngoài.
Dùng qua bữa sáng, mỗi người trong nhà đều tự mang theo thọ lễ đi đến hậu viện của Lão tổ tông.
Đây là quy củ của Mai gia, chỉ cần trưởng giả Mai gia tổ chức mừng thọ, Mai gia từ trên xuống sau khi ăn sáng xong mới đến gặp trưởng giả chúc thọ ăn mừng. Đến buổi tối, sẽ mời bạn bè của những gia tộc có quan hệ tốt với Mai gia đến khai yến hội.
Yến hội chính là như vậy, mặt ngoài là vì chúc thọ, kỳ thực dụng ý chân chính là cùng với các gia tộc giao lưu tình cảm, thúc đẩy tình ý lẫn nhau.
Lúc này, trong viện của Lão tổ tông đã tụ tập rất nhiều người, mọi người thấy Mai Chấn Đông đến, đều cười tiến lên vấn an. Thế nhưng, khi thấy Mai Truyền Kỳ, nụ cười trên mặt đều cứng lại.
Sự tình Mai Truyền Kỳ trong cuộc chiến bỏ trốn đã khiến cho danh tiếng Mai gia tổn thất nghiêm trọng, vì vậy mọi người khó có thể cho cậu sắc mặt hoà hảo được.
Trong lúc cùng gia chủ trò chuyện, dần dần đem Mai Truyền Kỳ và Mai Nguy Hiểm đẩy ra, rõ ràng muốn cách ly hai cha con bọn họ bên ngoài.
Hai người lẻ loi đứng trong một góc nhỏ, tựa như người ngoài vậy.
Mai Nguy Hiểm nhìn một đống thân thích không ưa bọn họ, kéo tay baba mình.
Mai Truyền Kỳ nhận thấy con trai có gì đó không đúng, đem nhóc ôm lấy hỏi: “Làm sao vậy?”
“Baba, mấy cô dì chú bác anh chị này đều khinh thường chúng ta.” Hài tử tâm tư tinh tế, đối với phản ứng của những người lớn vô cùng mẫn cảm. Đặc biệt là nhìn thấy bọn họ khi dễ baba của mình, trong lòng vô cùng tức giận.
“Baba là đào binh, ai ai cũng biết, đồng thời còn làm mất danh dự của gia tộc, bọn họ xem thường baba cũng là chuyện bình thường.” Mai Truyền Kỳ cười giải thích, sau đó nghiêm túc nói: “Thế nhưng, xem thường là chuyện của bọn họ, chúng ta không cần thiết để ở trong lòng, nếu như quá để ý đến cái nhìn của người khác, vậy con liền thua.”
Mai Nguy Hiểm gật đầu.
Nhóc biết mấy người thân thích này xem thường baba không chỉ là bởi vì baba là đào binh, mà còn bởi baba gien chỉ cấp B và thể năng chỉ có cấp 5.
“Truyền Kỳ, cậu có thể nghĩ như vậy, tôi yên tâm rồi.” Một đạo thanh âm ôn hòa mang theo tiếng cười khẽ vang lên sau lưng bọn họ.