Mục lục
Bổn Cung Là Hoàng Hậu - Dương Bảo Ngọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bọn ta là thị vệ trong cung,bọn ta đến đây là để điều tra về ngươi,ngươi có liên quan đến vụ của hoàng hậu nương nương và Hòa thượng tại."Một người lên tiếng,người kia vẫn ra sức ép Ngỗ Vân xuống mặt bàn,khiến ông ta kêu la oai oái.

"Loại cây cỏ độc khiến cho Hòa thượng tại trúng độc được thái y cho rằng là ở vùng này, ông lại là thầy thuốc duy nhất ở đây,khôn hồn thì mau khai ra."

"Hai vị,hai vị nghe tôi nói,tôi thực sự là không biết."Ngỗ Vân hai mắt cả kinh,ông ta không ngờ việc này có liên quan đến hoàng hậu nương nương.

Bây giờ phải khiến cho bản thân thoát tội mới là quan trọng nhất.

"Đừng hòng nói dối,bây giờ bọn ta giải ngươi về kinh thành,ngươi nghĩ ngươi trốn nổi không?"Anh ta đe dọa.

"Được rồi,tôi khai tôi khai,tôi biết cô ta,cô ta là cung nữ thân cận của Hòa thượng tại."Ngỗ Vân lúc này đã sợ lắm rồi,ông ta tuy không còn người thân,nhưng vẫn còn muốn sống lắm,chuyện này liên quan đến hoàng thất,lại còn là hoàng hậu nương nương,chẳng thể giỡn chơi.



"Tốt,vậy có phải là thuận lợi hơn không?Bọn ta cũng không cần dùng hình."Người kia tỏ vẻ hài lòng.

"Nhưng mà,lần trước,tôi chỉ được nhìn thấy mặt của người đó có một lần,những lần sau là một chàng trai."Ban đầu Ngỗ Vân không đồng ý chỉ cách dùng loại lá này cho cô ta,nhưng bị thuyết phục bởi đồng tiền,Ngỗ Vân bị tiền làm cho mờ mắt đồng ý.

Nhưng những lần sau,người đến không phải cô ta,mà lại là một chàng trai trẻ.

"Còn ai nữa?"Chàng thị vệ nhanh chóng hỏi.

"Tôi không biết anh ta làm chức vụ gì trong cung,nhưng tôi biết mặt anh ta."Ngỗ Vân không muốn bị dùng hình thêm lần nào nữa.

"Vậy cùng hai chúng tôi đi vào cung."Anh thị vệ lên tiếng.

"Hả?"Ngỗ Vân không tin vào tai mình,hỏi lại.

"Nhanh lên."Người còn lại không mấy kiên nhẫn,nhanh chóng đẩy Ngỗ Vân ra ngoài,ông ta ngồi lên ngựa cùng một người,người còn lại đi theo phía sau.

Lúc đi qua thôn làng,anh thị vệ cảnh cáo Ngỗ Vân:



"Nếu có ai hỏi ông đi đâu,thì hãy nói chúng tôi là người nhà của bệnh nhân ông,ông đi theo chúng tôi lên nhà,rõ chưa?"

"Rõ,rõ."Ngỗ Vân nào dám làm hai lời.

Hai người thị vệ nàyột người là đứng đầu trong danh bản thị vệ,người kia đứng hai,là những người mà A Tranh cực kì tin tưởng,võ công thể lực đều rất tốt,lại còn rất trung thành.

A Tranh vì thế mà luôn đối xử tốt hơn với hai ngươi này,để bọn họ luôn cố gắng làm những việc quan trọng đại loại như thế này.

Ngỗ Vân hôm nay được bọn họ tìm tới,quả là rất may mắn.

Cả ba người nhanh chóng quay trở lại vào cung.

***


Ngay lúc này,Lý công công bên cạnh hoàng thượng đang giúp hoàng thượng xử lý những việc quan trọng.


"Điều tra tới đâu rồi?"Hoàng thượng dò hỏi, giọng điệu có chút lạnh nhạt.


"Hoàng thượng,người cứ từ từ,hai người của A Tranh làm việc rất chu toàn,là những thị vệ giỏi nhất trong cung,người yên tâm,họ chắc chắn sẽ mang được những thông tin bổ ích về."Lý công công không biết đây là lần thứ mấy hoàng thượng hỏi câu này rồi.


Anh ta trả lời câu này riết cũng đã thuộc, hoàng thượng bề ngoài tỏ vẻ không quan tâm, chứ thật ra người cũng rất đang sốt ruột.


Nhưng hoàng thượng à,nô tài cũng sốt ruột lắm chứ,cũng mong chờ tin tức khác gì hoàng thượng.


Lý công công chỉ dám nghĩ những lời này trong lòng,tiếp tục làm công việc vẫn còn dang dở.


... --------END--------...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK