Có lẽ bữa ăn trên bàn,những món sơn hào hải vị,được chuẩn bị một cách kĩ lưỡng cũng không ngon bằng món ăn của hoàng hậu.
Cơm trên bàn đã dọn hết,Lý công công mang phần tráng miệng mà Yên Vi đã mang đến để trước mặt hoàng thượng.
Hoàng thượng cầm muỗng sứ,khuấy nhẹ phần bánh trôi bí đỏ,ăn thử một miếng,hương vị rất ngon và vừa miệng.
Ăn gần hết nửa chén,hoàng thượng mới chú ý tới phần giấy được dán trên chiếc cốc trà táo đỏ.
Hoàng thượng khẽ mở tờ giấy ra,nhìn những dòng chữ nắn nót trên giấy:
"Mong hoàng thượng ngủ ngon!"
Nhìn những dòng chữ này,hoàng thượng bất chợt cười lớn một tiếng,tảng đá trong tim như được gỡ xuống,cho dòng nước ấm chảy vào trong tim.
Nàng đã tha thứ cho trẫm,thật tốt quá!
Lý công công thấy hoàng thượng cười,lúc đầu hơi bất ngờ,sau đó liền chuyển sang tò mò,anh ta ngó mãi cũng không nhìn được,liền can đảm hỏi hoàng thượng:
"Hoàng thượng,hoàng hậu nương nương đã viết gì vậy ạ?"
"Nàng chúc ta ngủ ngon."Hoàng thượng giọng nói nhẹ nhàng vang lên,khuôn mặt điển trai khi cười lên rất đẹp.
Lý công công nhìn gương mặt của hoàng thượng,trong lòng không khỏi cảm thán về vẻ đẹp của hoàng thượng.
Hoàng thượng từ nhỏ đã xuất chúng tài năng, nổi bật nhất trong những hoàng tử của cố hoàng thượng,thông minh,tài giỏi,thông thạo nhiều thứ khiến cho ai cũng ngưỡng mộ.
Và điều nổi bật nhất,chính là vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành này,khiến cho biết bao tú nữ mê mẩn,nhưng theo thời gian,tính tình hoàng thượng ban đầu vẫn là một người đứng đắn,lạnh lùng,nhưng giờ đây đã giống với những vị vua trước,mê cái đẹp,tính tình thất thường.
Nhưng Lý công công cũng không thể càm ràm, chỉ có thể than nhẹ trong lòng,cố gắng chịu đựng,khéo léo nhìn mặt hoàng thượng mà đoán hoàng thượng đang nghĩ như thế nào.
Cũng đã trôi qua bao nhiêu năm,anh ta cũng đã dần quen với việc này,vững vàng đứng bên cạnh hoàng thượng,cũng khiến cho nhiều người dè chừng và e sợ.
Hoàng thượng uống xong trà táo đỏ,ăn xong phần bánh trôi táo đỏ,liền đi duyệt tấu chương và công việc.
Duyệt tới nửa đêm,hoàng thượng liền đi ngủ, đêm đó người ngủ rất ngon,bù lại cho những ngày duyệt tấu chương tới tận đêm khuya.
***
Mai quý phi ngồi tại bàn trà,đôi mắt sắc sảo nhìn đống quyển Kinh phật mà mình đã chép xong hết đang để một góc,ngày mai sẽ được đem tới Tẩm điện.
Nàng ta không buồn nhìn nữa,dù sao cũng đã chép xong,không cần để tâm tới,nhưng người đã làm cho nàng ta phải tốn công chép Kinh phật,nàng ta sao có thể bỏ qua.
Mai quý phi nắm chặt những cánh hoa hồng đỏ thắm đang được cắm trong bình hoa vừa được đổi vào sáng nay,cầm chặt xuống,rồi tàn nhẫn ném xuống đất.
Nhìn những cành hồng đỏ rực rỡ vào buổi sáng, giờ đây đã nhìn lẫn lộn chẳng ra đâu,những cánh hoa đã bị dập,nát vụn rơi vãi trên sàn nhà, cung nữ thân cận không dám ho he tiéng nào, chỉ có thể im lặng chịu trận.
Từ ngày chép Kinh Phật,Mai quý phi không có ngày nào là không làm ra những chuyện điên cuồng,rủa hoàng hậu nương nương,tất cả người làm trong cung này đều nơm nớp lo sợ, cái gì cũng phải làm từng ti từng tí,sợ Mai quý phi không vửa ý.
... --------END--------...