"Hoàng hậu,nàng gọi trẫm đến đây làm gì?" Hoàng thượng bước vào,ngồi kế bên cô.
"Hoàng thượng,người cung nữ này,mỗi ngày đều cho Vĩnh Nhất uống một ly nước nhân sâm nhỏ.Ban đầu tần thiếp không mấy nghi ngờ,nhưng cũng đã hỏi thái y cho chắc,mới được biết,nhân sâm tuy tốt,nhưng không thể lạm dụng quá nhiều.Cung nữ này liên tục một tuần đều cho Vĩnh Nhất uống,tần thiếp đành làm liều,không ngờ điều tra được,cô ta là đang tính hãm hại Vĩnh Nhất."Yên Vi trình bày cho hoàng thượng nghe.
"Hoàng thượng,hoàng hậu nương nương,có cho nô tì mười cái mạng,nô tì cũng không dám làm hại hoàng tử.Nô tì thật sự không biết,chỉ nghĩ nhân sâm tốt cho hoàng tử,không có kiến thức nhiều,mong hoàng thượng và hoàng hậu tha tội.Nô tì đáng chết."Người cung nữ bây giờ chỉ muốn giữ lại cái mạng cho mình, nhanh chóng quỳ xuống tạ tội.
Khóe môi cô ta mím chặt,nước mắt giàn giụa rơi không ngừng,trông vô cùng đáng thương.
"Ha,là ngươi không biết hay là ngươi cố ý,nếu như là ngươi không biết,thì sẽ không khai gian là Du ma ma sai ngươi,chứ đằng này ngươi lại nói là Du ma ma sai ngươi.Lời trước lời sau của ngươi,nghe có mâu thuẫn không. Ngươi làm theo mệnh lệnh của ai,mau nói ra." Yên Vi nào có buông tha,cô quyết làm căng tới cùng,phải bắt bẻ từng điểm sơ hở của người cung nữ này,để cô ta không đường nào chối cãi.
"Lúc đó,lúc đó là do nô tì quá sợ hãi,sợ nương nương truy cứu trách nhiệm..."Cô ta run rẩy trả lời,hoàng hậu nương nương,đúng là đáng sợ như trong lời đồn.
"Ha,ngươi không khai ra sao.Hay là ngươi lo cho an nguy của phụ thân và anh trai ngươi?" Yên Vi nói trúng điểm yếu của cô ta.
Người cung nữ nghe như thế thì đứng hình,cô ta không biết phải trả lời như thế nào.
Phụ thân và anh trai của cô ta,đột nhiên bị bắt vào tù,là Mai quý phi bắt,Mai quý phi muốn cô ta làm việc.Vì không muốn anh trai và phụ thân chịu khổ,cô ta chỉ đành...
Người cung nữ kia lại khóc,cô ta khóc vì đã tới đường cùng,như thế nào cũng sẽ chết, không chỉ mỗi cô ta chết,mà ngay cả gia đình cũng...
Khóc một lúc,cô ta bỗng đánh cược với mạng sống của mình.
"Nếu nô tì nói thật,liệu nương nương có thể giúp nô tì được không?Nô tì đáng tội chết, nhưng hãy để một mình nô tì gánh hậu quả, hãy tha cho gia đình của nô tì."Cô ta nhìn Yên Vi,trong đôi mắt ấy là sự tuyệt vọng,dường như cô ta đang chìm trong biển sâu tối tăm, sẽ không có ai vươn tay ra giúp đỡ cô ta.
"Được,chỉ cần ngươi nói thật,ngay cả mạng sống của ngươi,bổn cung cũng không thèm lấy."Yên Vi đã tìm hiểu ngọn ngành,chính vì thế,mà cô đồng ý nếu người cung nữ kia nói sự thật.
Cô ấy cũng chỉ là bất đắc dĩ,giữa gia đình và mạng sống của mình,cô ấy đã chọn gia đình, chấp nhận làm ra việc mà một khi bại lộ sẽ chỉ có cái chết chờ đón cô ấy.Thành công thì sẽ bị uy hiếp suôt đời,thất bại thì người thân sẽ chết.Số phận cô ấy quá nhỏ nhoi,chính vì thế mà Yên Vi sẵn sàng đưa tay ra cứu lấy cô ấy.
Người cung nữ nghe Yên Vi nói như thế,chợt sửng sốt.
Ngay cả hoàng thượng ngồi bên cạnh cũng nhìn cô,người nói:
"Sao nàng có thể tha thứ cho người có tội đồ dám làm hại hoàng tử?"
"Hoàng thượng,chuyện bây giờ khó nói.Tần thiếp lát sẽ giải thích với người.Còn bây giờ, mau nói đi,là ai?"Yên Vi nhìn hoàng thượng, khẽ lắc đầu.
"Là Mai quý phi đã yêu cầu nô tì,là Mai quý phi ép nô tì làm những chuyện này.Nếu nô tì nói dối,xin hoàng thượng và hoàng hậu nương nương hãy xử tội nô tì."Người cung nữ cảm thấy an tâm,liền khai hết sự thật ra.
... --------END--------...