• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời điểm Dương Thiên và Triệu Ngạn bước vào phòng bao đang tổ chức tiệc tùng xa hoa, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào hai người họ.

Sau khi có người nhận ra Dương Thiên, họ đều giật mình, khoai tây chiên và đồ uống trong miệng đều phun ral

Lập tức có tiếng bàn tán xôn xao.

"Đó không phải là Dương Huyền Cơ sao? Hắn sao lại trở về…"

"Đúng rồi, tôi nhớ cậu ta dường như đã biến mất nhiều năm… Tại sao lại đột ngột quay trở lại? Trở lại khi nào vậy?"

"Nhưng mà, trận tối nay… Là lễ cầu hôn do La Tranh sắp xếp vì Ninh Thanh Thanh mà, hắn đến thế này, chuyện này thật lúng túng…"

Có người có khứu giác rất nhạy, đã cảm thấy buổi họp lớp tối nay không bình thường.

Ai cũng biết La Tranh vừa mới có hai công ty được niêm yết, giá trị con người đã tăng gấp đôi, đã trở thành nhân vật có tầm ảnh hưởng trong thế hệ trẻ ở Long Thành, và đã từng xuất hiện trên Tin tức buổi sáng Long Thành và Tuần San Nhân Vật Long Thành vài lần.

Chính vì điều này mà mục đích của buổi họp lớp tối nay của La Tranh là gì đã quá rõ ràng, nhân vật chính là Ninh Thanh Thanh! Là chuyện ván đã đóng thuyền, La Tranh nhất định sẽ giành chiến thắng tối nay, có thể ôm người đẹp về nhà!

Nhưng lúc này, tại sao Dương Thiên lại trở về?!

Là “chính thất” của Ninh Thanh Thanh, đã biến mất năm sáu năm trời, bây giờ lại đột nhiên trở lại, lại còn trùng hợp xuất hiện trong buổi họp lớp này?

Hơn nữa, vừa đúng ngay lúc La Tranh chuẩn bị đào góc tường?

Tất cả mọi người đều cho rằng trên đời này làm sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy!

Cái kịch bản này quả thật quá khéo!

Chỉ là không có ai lên tiếng chào hỏi Dương Thiên, cũng không có ai chào hỏi Triệu Ngạn.

Ngay cả Triệu Nhất Lê – bạn học có quan hệ không †öi và còn từng hợp tác làm ăn với cậu ta, hôm nay nhìn thấy tình huống này, cũng rất "thông minh" mà né tránh Dương Thiên và Triệu Ngạn, không ai muốn vì một hai lời chào mà đắc tội với La Tranh – người sở hữu hai công ty đã niêm yết vốn đang đắc ý thì bị lật thuyền trong mương!

La Tranh ngược lại cũng không có gì ngạc nhiên. Hắn đã lường trước tình huống này rồi.

Hơn nữa, hắn rất hài lòng, rất rất hài lòng với tình huống này!

Nhìn thấy cảnh tượng này, La Tranh ngồi trong góc nhấp một ngụm rượu vang, trong lòng rất sảng khoái, oán hận lẩm bẩm: "Ha ha, Dương Thiên, tao muốn nhìn xem hôm nay mẹ nó mày làm sao đấu với taolI"

"Anh Thiên, chúng ta tìm một chỗ ngồi đi." Triệu Ngạn cũng nhìn rõ sắc mặt mọi người, vừa nản lòng thoái chí vừa cảm thấy nực cười, đồng thời cũng cảm thấy rất sảng khoái!

"Nếu không nhìn thấu thì sẽ xem nhẹ. Anh Thiên, đến đây ngồi đi."

Triệu Ngạn vừa nói vừa kéo Dương Thiên ngồi xuống sô pha ở một góc.

"Hừ" Cách đó không xa, Dương Phi Phi lạnh lùng khit mũi.

“Triệu Ngạn, bây giờ mày hối hận cũng còn kịp, thế nhưng cái đầu gỗ của mày nghĩ mãi cũng không thông!! Nhìn tình huống tối nay đi, ai còn dám qua lại với tên phế vật Dương Thiên đó? Sợ rằng mày là người duy nhất còn lại! Tao đoán chừng lát nữa mày chết thế nào cũng không biết!! Bà đây nhất định phải tận mắt nhìn mày bị chơi chết, sau đó quỳ trên mặt đất cầu xin tao, ha ha hal"

Tuy nhiên, Triệu Ngạn thậm chí còn không thèm liếc. nhìn Dương Phi Phi, một người phụ nữ không phù hợp, bị vứt bỏ như đôi guốc cũ nát, không đáng trân trọng.

– Là chuyện xấu của quá khứ.

Một vài bạn học từng có mối quan hệ tốt đi tới, mặc vest đi giày da, bộ dáng như những người thành đạt, chào hỏi Dương Thiên.

"Ha ha, Dương Huyền Cơ, đã lâu không gặp, bây giờ nhìn cậu có vẻ lăn lộn không tệ, cậu làm bên nghệ thuật à”

Không đợi Dương Thiên lên tiếng, một gã mặc bộ vest hàng hiệu khác cười ha ha nói: "Tôi thấy hẳn là như vậy, quần áo cậu Dương mặc rất đặc sắc, đây không phải là nghệ thuật biểu diễn thì còn gì nữa, ha ha… Nhưng mà, thành thật mà nói, tôi coi thường những người được gọi là nghệ sĩ nhất, trên thực tế không phải tất cả họ đều là ngoài mặt thì giống người nhưng đằng sau hậu trường đều là rác rưởi bắt nạt đàn ông khi dễ phụ nữ à? Đầu năm nay, làm nghệ thuật đều là lũ biến thái… Tôi nghe nói rằng những kẻ ăn cắp đồ lót của phụ nữ đều làm nghệ thuật, phải không, cậu Dương?"

"Ha ha ha… Vương Hạo, cậu thật biết đùa… Hai người kẻ xướng người hoạ, khiến mấy người khác cười ha ha.

Đây là người do La Tranh sắp xếp trước, hôm nay hắn muốn cho mọi người thấy Dương Thần là kẻ thua cuộc.

Làm sao còn khả năng đấu với hắn!

La Tranh đứng ngoài theo dõi trò đùa này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK