• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười một giờ rưỡi đêm.

Biệt thự Giang gia không yên bình như ngày thường, ở lối vào biệt thự có ba chiếc Land Rover đang đậu.

Giang Tiếu Anh đang hồi hộp lo läng chờ đợi kết quả.

Người đến là một thanh niên nhìn tầm khoảng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, sạch sẽ nhẹ nhàng, dáng người cao gầy, rất đẹp trai, thuộc tuýp người đi đến đâu là có thể khiến các cô gái phải hét toáng lên.

Có vẻ hẳn đang rất vội, thậm chí còn không có thời gian cởi áo blouse ra đã cùng hai phụ tá của mình và những chuyên gia có tiếng trong ngành y vội vã đến đây.

Người này không ai khác chính là Lý Hạo.

Trước mắt thì Giang Tiếu Anh còn chưa muốn cha mình biết nên trực tiếp đưa bọn họ vào phòng họp.

Lý Hạo thấy dường như chỉ mới qua một đêm mà Giang Tiếu Anh đã mệt mỏi hơn rất nhiều, hắn rất đau lòng nên liền chủ động an ủi, nói:

“Tiếu Anh, cô đừng quá nóng lòng, chúng ta nhất định phải có lòng tin vào khoa học. Trong những năm vừa qua bệnh viện quý tộc Khang Hoa của bọn tôi đã gặp và chữa trị qua vô số ca bệnh khó khăn, tôi tin rằng có thể tìm ra giải pháp cho bệnh của cha côi”

Chỉ là không ngờ răng Giang Tiếu Anh tìm đến Lý Hạo chỉ đơn giản là tìm sự giúp đỡ mà thôi, đối mặt với sự chủ động ân cần an ủi của Lý Hạo, Giang Tiếu Anh không chút chuẩn bị mà trực tiếp tránh đi.

Cô nhẹ nhàng vén lọn tóc dài ra sau tai, không hề vòng vo. mà trực tiếp hỏi: “Lý Hạo, anh nhanh nói cho tôi biết rốt cuộc cha tôi xảy ra chuyện gì?”

“Chuyện này… Được rồi.” Sau khi tự làm bản thân xấu hổ, hắn vãy tay với hai phụ tá của mình. Hai người phụ tá này là hai vị bác sĩ già đức cao vọng trọng, tuổi tác lớn hơn Lý Hạo rất nhiều, nhưng lại cam tâm tình nguyện làm phụ tá cho Lý Hạo, đủ để thấy được bản lĩnh của Lý Hạo cao như thế nào.

“Hai vị, hãy nói cụ thể và chỉ tiết về tình hình sức khỏe của ông Giang cho cô Giang đây biết.”

“Được, bác sĩ Lý.” “Được” “Bệnh viện chúng tôi chưa từng gặp qua chứng bệnh nào giống như bệnh tình của ông Giang. Cô có thể xem qua, đây là MRI khoang sọ…”

Tim Giang Tiếu Anh như bị ai đó khoét một lỗ rồi dùng sức móc ra, cô sốt ruột nói:

“Ông chỉ cần trực tiếp nói cho tôi biết kết quả là được”

Lão phụ tá ngượng ngùng gật đầu, nói: "Vậy được, vậy tôi cũng chỉ có thể nói là, thật ra thì xương cốt và nội tạng của ông Giang đều đã bị bể vụn ở nhiều mức độ khác nhau, giống như là bị ngoại lực làm cho bị thương. Để có thể gây ra mức độ tổn thương thế này, chúng tôi phỏng đoán rằng ông Giang đã rơi xuống từ độ cao ít nhất là từ mười mét trở lên. Nhưng hiện tại suy đoán này không được chấp nhận, bởi vì nếu rơi từ độ cao có thể dẫn đến các cơ quan nội tạng bị tổn thương tới mức độ như thế này thì không có khả năng không xuất tổn thương ngoài da…”

“Toàn bộ cơ thể đều tổn thương?”

Giang Tiếu Anh không. muốn nghe thêm nữa, cô chỉ muốn nhanh chóng biết rõ hiện tại cha cô đang xảy ra chuyện gì.

“Đúng vậy, cô Giang.”

Một phụ tá khác nói: “Khoang sọ có những vết nứt dày đặc, khoang ngực và các cơ quan nội tạng khác đã hoàn toàn không còn ở vị trí ban đầu, lá lách, tim, gan, thận giống như một miếng kính thủy tinh mong manh, xuất hiện chỉ chít các vết nứt giống như mạng nhện, đã kéo dài từ trung tâm ra xung quanh…”

“Tách”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK