Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Vân Phi Dương cùng Lương Âm giẫm lên thông đạo trải rộng thi thể, tiếp tục tiến lên, hai người đi mấy trăm bước liền nhìn thấy một tòa Thạch Điện xuất hiện trước mắt.
Một tòa cung điện thật khổng lồ, được dựng nhờ mười hai cây trụ lớn, xung quanh trụ chất đầy thi thể vỡ vụn, lít nha lít nhít, nhìn sơ qua ít nhất cũng có mấy trăm hung thú!
Thể trạng của chúng giống như những con bên ngoài, thân thể bị phá tan thành từng mảnh, mảnh vỡ cùng lục phủ ngũ tạng lộn xộn rơi khắp nơi trên đất, trên nền không có vết máu, trong không khí cũng không có mùi thối, tràn ngập khí tức quỷ dị khủng bố, như một tòa hung thú mộ địa!
- Vân…. Vân Phi Dương.
Nhìn lấy thi thể nằm ở khắp nơi trong cung điện, Lương Âm cưỡng chế cảm giác muốn nôn mữa, run rẩy nói:
- Hay chúng ta đi thôi, nơi này thật khủng khiếp.
Nàng thực sự không chịu nổi.
Vân Phi Dương lắc đầu:
- Không thể đi.
- Vì cái gì?
Lương Âm mờ mịt.
Vân Phi Dương chỉ hướng về phía ngoài rìa vách đá:
- Ta cần vật kia.
Lương Âm nhìn theo phương vị hắn chỉ, thấy vách đá trên cung điện có một khe hở, trong khe hở này có sinh trưởng một loại dược tài giống như linh chi, sau đó ngạc nhiên thốt:
- Đây là cái gì?
- Địa Linh Chi!
Vân Phi Dương đứng dậy đi qua.
Lần xin phép nghỉ này, mục đích chính là vì nó, bây giờ phát hiện, hắn sẽ không rời đi, mặc dù đám hung thú chết thảm kia phục sinh chặn đường, hắn cũng phải giết chết bọn nó lần nữa rồi đạp lên xác chúng đi qua thu Địa Linh Chi vào tay!
- Uy uy, chờ ta một chút.
Lương Âm vội vàng đuổi theo.
Thi thể hung thú nằm khắp nơi trong cung điện cũng không phục sinh, hai người rất thuận lợi đi vào giữa điện, nhưng mà khi bọn họ đi đến khu vực trong cung điện, dưới chân chợt hiện ra từng đạo lưu quang bao quanh bọn hắn.
- Trận pháp?
Vân Phi Dương biến sắc muốn đẩy Lương Âm lui lại thì đã trễ, lưu quang xông ra, trong nháy mắt bao phủ hai người, cảnh tượng trước mắt phát sinh biến đổi lớn, thi thể tàn khuyết biến mất, không gian xung quanh như hóa thành hư vô.
Nhìn thấy tràng cảnh biến hóa, Lương Âm sợ hãi, nàng vội vàng bám sát Vân Phi Dương, đã thấy hắn ngây ngốc đứng đấy, ánh mắt đờ đẫn, phảng phất như mất ý thức.
- Uy uy!
Lương Âm quơ quơ tay trước mắt hắn vài lần, lại thấy hắn không có bất kỳ phản ứng nào, nhất thời hoảng hốt:
- Ngươi đừng làm ta sợ, ngươi làm sao vậy?
Vân Phi Dương không nghe được tiếng nàng. Giờ phút này, hắn đã lâm vào một loại huyễn cảnh nào đó, đoạn tuyệt hết thảy liên hệ cùng ngoại giới, đồng thời tràng cảnh hắn nhìn thấy khác biệt với tràng cảnh Lương Âm nhìn thấy, đây là cảnh tượng khác biệt hoàn toàn!
Mà.
Sau khi hắn lâm vào huyễn cảnh, Nghịch Thiên Quyết tự hành vận chuyển, thuận theo kinh mạch hình thành Đại Tiểu Chu Thiên, vô số hung thú chết ngoài ngoại giới bắt đầu run rẩy kịch liệt, trong cung điện truyền ra tiếng rên rỉ.
Trong trận pháp, Lương Âm nghe được thanh âm âm u từ ngoại giới truyền đến, xác định không phải mơ, nàng chợt hoảng sợ, thân thể run run, kìm lòng không được dựa vào bên người Vân Phi Dương, khóc nức nỡ nói:
- Ngươi đến cùng làm sao vậy?
- Ngươi có phải lại gạt người, đang đùa ta phải không, ngươi mau trả lời đi!
Vân Phi Dương không lừa nàng, cũng không trêu đùa nàng, giờ phút này hắn đang đứng tại vạn trượng trên hư không, không gian xung quanh không ngừng vỡ nát sụp đổ, trên đỉnh đầu có một vòng xoáy khổng lồ xoay quanh, nó chuyển động, thiên địa chấn động theo, vạn vật tịch diệt, tựa như ngày tận thế.
Tại phía dưới vòng xoáy, vô số cường giả tu vi cao thâm bị treo giữa không trung, quanh thân phát ra hào quang loá mắt, phủ cả bầu trời thành ngũ thải hào quang!
- Thuần Dương thần!
- Ma Ha thần!
- Phong Thần, Lôi Thần
Những cường giả cường đại đến mức võ giả phàm nhân ngạt thở, cả đám người Vân Phi Dương đều nhận biết, chính là cường giả đứng đầu Thần Giới!
Những người này cũng không phát hiện Vân Phi Dương, bọn họ ngửa đầu nhìn về phía vòng xoáy trên hư không, vòng xoáy không ngừng khuếch trương, trong ánh mắt mỗi người lóe ra vẻ chấn kinh, biểu hiện trên mặt cũng dị thường cứng ngắc, giống như nhìn một màn kinh thế hãi tục!
- Bọn họ thấy cái gì?
Vân Phi Dương nhìn về phía vòng xoáy, cái gì cũng không thấy, chỉ cảm thấy bên trong vòng xoáy là một vùng tăm tối. Loại cảm giác này thực sự khó chịu, cho nên rống to:
- Thuần Dương lão nhi, Ma Ha đầu hói, các ngươi thấy cái gì!
Thanh âm truyền lại không gian, khó có thể quấy nhiễu mọi người.
- Đáng giận!
Vân Phi Dương muốn đi qua, phát hiện mình căn bản không thể động đậy!
- Ha ha ha ha
Bỗng nhiên, hắn nghe được Thuần Dương thần cười như điên, nhóm Thần Quân dưới trướng hắn cũng cười rộ lên, cười rất bi tráng, cười rất điên cuồng!
- Các ngươi
Vân Phi Dương cả giận:
- Đến cùng thấy cái gì?!
Xoát
Đột nhiên, Thuần Dương thần vung tay áo lên, hóa thành Thuần Dương chi khí phóng tới vòng xoáy khổng lồ, Ma Ha thần cùng vô số cường giả cũng điên cuồng nhào qua. Gần như trăm tên cường giả đứng đầu cùng phóng thích Thần lực, nhuộm Thương Khung thành ngàn màu sắc! Nhưng, coi như Thần lực bọn hắn vọt tới vòng xoáy lại nhao nhao phai mờ, đừng nói bọn hắn, Thần lực Thần thể hóa thành phấn vụn, tung tán khắp nơi!
Mười mấy cường giả phai mờ, khó có thể ngăn cản kẻ đến sau, bọn họ giống như thiêu thân, biết rõ là lửa, vẫn phấn đấu quên mình, ngày càng nhiều cường giả vẫn lạc, Thần lực hóa thành bột phấn, dần dần bao trùm phiến khu vực, như bông tuyết đầy trời.
Chư Thần vẫn lạc!
Mắt thấy từng cường giả mình nhận biết hôi phi yên diệt, thần sắc Vân Phi Dương cứng ngắc.
Bọn họ đều là cường giả đứng đầu Thần Giới, dù mình ở trạng thái toàn thịnh, cũng chỉ có thể đánh bại không cách nào diệt sát được, bên trong vòng xoáy đến cùng chất chứa lực lượng gì, trong khoảnh khắc để bọn hắn hôi phi yên diệt, thần hồn đều triệt để vỡ nát!
- Không có khả năng!
Vân Phi Dương luôn bất cần đời giây phút này bị rung động thật sâu, loại cảm giác này từ khi trèo lên đỉnh Chiến Thần, khi đối mặt với vô số cường giả trấn áp, cũng chưa từng xuất hiện!
Nhưng vào lúc này, một nữ nhân dáng người uyển chuyển xuất hiện tại vòng xoáy, nàng giẫm Ngũ Thải Vân Liên, Tử khí bao phủ quanh thân, thấy không rõ tướng mạo, cho người ta một loại hư vô mờ ảo cảm giác.
- Cửu Thiên Thần Nữ
Nữ nhân này, Vân Phi Dương nhận biết.
Năm đó hắn đánh nát ba cái Cửu Thiên Chi Địa của nàng, rồi lại trộm đi quần lót nàng, sau khi bị phát hiện thì hắn bị đuổi giết thật lâu!
- Nàng này là Thần Chủ chi nữ đời thứ nhất, thực lực thâm bất khả trắc, có lẽ…
Vân Phi Dương âm thầm suy đoán, lại nhìn thấy nữ tử chỉ có xếp bằng trên Ngũ Thải Vân Liên dù được Tử khí bao phủ, trong tay lấy ra một bức họa, thân thể dần dần mơ hồ, Thần lực vỡ nát.
- Không!
Cả người Vân Phi Dương đều chấn động. Thần Chủ chi nữ đời thứ nhất, nữ nhân ngay cả mình cũng không dám đắc tội quá phận, vậy mà cũng chết?
Ong ong
Nhưng vào lúc này, hình ảnh vỡ nát biến mất, Vân Phi Dương trở lại hiện thực, Nghịch Thiên Quyết tự chủ vận chuyển dừng lại, thi thể ngoại giới không run rẩy nữa, kỳ quái là trận pháp cũng ảm đạm xuống, hết thảy khôi phục như lúc ban đầu.
- Bọn họ đến cùng thấy cái gì, vì sao lại chết?
Vân Phi Dương ôm đầu, giận dữ hét lớn:
- Ai có thể nói cho ta biết!!
Thần Giới cường giả vẫn lạc, trên mặt đều hiện vẻ chấn kinh, tạo thành tra tấn to lớn đối với tinh thần hắn, hắn thực sự muốn biết bên trong vòng xoáy có cái gì, làm cho Chư Thần như thiêu thân lao đầu vào lữa, dù biết rỏ sẽ chết vẫn liều mình tiến lên.
Nhưng mà, bí mật này theo trận pháp biến mất, nhất định không cách nào để lộ!
Lương Âm bị Vân Phi Dương đột nhiên rống to làm giật mình, run rẩy hỏi:
- Ngươi …… ngươi đang nói cái gì thế?
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Vân Phi Dương cùng Lương Âm giẫm lên thông đạo trải rộng thi thể, tiếp tục tiến lên, hai người đi mấy trăm bước liền nhìn thấy một tòa Thạch Điện xuất hiện trước mắt.
Một tòa cung điện thật khổng lồ, được dựng nhờ mười hai cây trụ lớn, xung quanh trụ chất đầy thi thể vỡ vụn, lít nha lít nhít, nhìn sơ qua ít nhất cũng có mấy trăm hung thú!
Thể trạng của chúng giống như những con bên ngoài, thân thể bị phá tan thành từng mảnh, mảnh vỡ cùng lục phủ ngũ tạng lộn xộn rơi khắp nơi trên đất, trên nền không có vết máu, trong không khí cũng không có mùi thối, tràn ngập khí tức quỷ dị khủng bố, như một tòa hung thú mộ địa!
- Vân…. Vân Phi Dương.
Nhìn lấy thi thể nằm ở khắp nơi trong cung điện, Lương Âm cưỡng chế cảm giác muốn nôn mữa, run rẩy nói:
- Hay chúng ta đi thôi, nơi này thật khủng khiếp.
Nàng thực sự không chịu nổi.
Vân Phi Dương lắc đầu:
- Không thể đi.
- Vì cái gì?
Lương Âm mờ mịt.
Vân Phi Dương chỉ hướng về phía ngoài rìa vách đá:
- Ta cần vật kia.
Lương Âm nhìn theo phương vị hắn chỉ, thấy vách đá trên cung điện có một khe hở, trong khe hở này có sinh trưởng một loại dược tài giống như linh chi, sau đó ngạc nhiên thốt:
- Đây là cái gì?
- Địa Linh Chi!
Vân Phi Dương đứng dậy đi qua.
Lần xin phép nghỉ này, mục đích chính là vì nó, bây giờ phát hiện, hắn sẽ không rời đi, mặc dù đám hung thú chết thảm kia phục sinh chặn đường, hắn cũng phải giết chết bọn nó lần nữa rồi đạp lên xác chúng đi qua thu Địa Linh Chi vào tay!
- Uy uy, chờ ta một chút.
Lương Âm vội vàng đuổi theo.
Thi thể hung thú nằm khắp nơi trong cung điện cũng không phục sinh, hai người rất thuận lợi đi vào giữa điện, nhưng mà khi bọn họ đi đến khu vực trong cung điện, dưới chân chợt hiện ra từng đạo lưu quang bao quanh bọn hắn.
- Trận pháp?
Vân Phi Dương biến sắc muốn đẩy Lương Âm lui lại thì đã trễ, lưu quang xông ra, trong nháy mắt bao phủ hai người, cảnh tượng trước mắt phát sinh biến đổi lớn, thi thể tàn khuyết biến mất, không gian xung quanh như hóa thành hư vô.
Nhìn thấy tràng cảnh biến hóa, Lương Âm sợ hãi, nàng vội vàng bám sát Vân Phi Dương, đã thấy hắn ngây ngốc đứng đấy, ánh mắt đờ đẫn, phảng phất như mất ý thức.
- Uy uy!
Lương Âm quơ quơ tay trước mắt hắn vài lần, lại thấy hắn không có bất kỳ phản ứng nào, nhất thời hoảng hốt:
- Ngươi đừng làm ta sợ, ngươi làm sao vậy?
Vân Phi Dương không nghe được tiếng nàng. Giờ phút này, hắn đã lâm vào một loại huyễn cảnh nào đó, đoạn tuyệt hết thảy liên hệ cùng ngoại giới, đồng thời tràng cảnh hắn nhìn thấy khác biệt với tràng cảnh Lương Âm nhìn thấy, đây là cảnh tượng khác biệt hoàn toàn!
Mà.
Sau khi hắn lâm vào huyễn cảnh, Nghịch Thiên Quyết tự hành vận chuyển, thuận theo kinh mạch hình thành Đại Tiểu Chu Thiên, vô số hung thú chết ngoài ngoại giới bắt đầu run rẩy kịch liệt, trong cung điện truyền ra tiếng rên rỉ.
Trong trận pháp, Lương Âm nghe được thanh âm âm u từ ngoại giới truyền đến, xác định không phải mơ, nàng chợt hoảng sợ, thân thể run run, kìm lòng không được dựa vào bên người Vân Phi Dương, khóc nức nỡ nói:
- Ngươi đến cùng làm sao vậy?
- Ngươi có phải lại gạt người, đang đùa ta phải không, ngươi mau trả lời đi!
Vân Phi Dương không lừa nàng, cũng không trêu đùa nàng, giờ phút này hắn đang đứng tại vạn trượng trên hư không, không gian xung quanh không ngừng vỡ nát sụp đổ, trên đỉnh đầu có một vòng xoáy khổng lồ xoay quanh, nó chuyển động, thiên địa chấn động theo, vạn vật tịch diệt, tựa như ngày tận thế.
Tại phía dưới vòng xoáy, vô số cường giả tu vi cao thâm bị treo giữa không trung, quanh thân phát ra hào quang loá mắt, phủ cả bầu trời thành ngũ thải hào quang!
- Thuần Dương thần!
- Ma Ha thần!
- Phong Thần, Lôi Thần
Những cường giả cường đại đến mức võ giả phàm nhân ngạt thở, cả đám người Vân Phi Dương đều nhận biết, chính là cường giả đứng đầu Thần Giới!
Những người này cũng không phát hiện Vân Phi Dương, bọn họ ngửa đầu nhìn về phía vòng xoáy trên hư không, vòng xoáy không ngừng khuếch trương, trong ánh mắt mỗi người lóe ra vẻ chấn kinh, biểu hiện trên mặt cũng dị thường cứng ngắc, giống như nhìn một màn kinh thế hãi tục!
- Bọn họ thấy cái gì?
Vân Phi Dương nhìn về phía vòng xoáy, cái gì cũng không thấy, chỉ cảm thấy bên trong vòng xoáy là một vùng tăm tối. Loại cảm giác này thực sự khó chịu, cho nên rống to:
- Thuần Dương lão nhi, Ma Ha đầu hói, các ngươi thấy cái gì!
Thanh âm truyền lại không gian, khó có thể quấy nhiễu mọi người.
- Đáng giận!
Vân Phi Dương muốn đi qua, phát hiện mình căn bản không thể động đậy!
- Ha ha ha ha
Bỗng nhiên, hắn nghe được Thuần Dương thần cười như điên, nhóm Thần Quân dưới trướng hắn cũng cười rộ lên, cười rất bi tráng, cười rất điên cuồng!
- Các ngươi
Vân Phi Dương cả giận:
- Đến cùng thấy cái gì?!
Xoát
Đột nhiên, Thuần Dương thần vung tay áo lên, hóa thành Thuần Dương chi khí phóng tới vòng xoáy khổng lồ, Ma Ha thần cùng vô số cường giả cũng điên cuồng nhào qua. Gần như trăm tên cường giả đứng đầu cùng phóng thích Thần lực, nhuộm Thương Khung thành ngàn màu sắc! Nhưng, coi như Thần lực bọn hắn vọt tới vòng xoáy lại nhao nhao phai mờ, đừng nói bọn hắn, Thần lực Thần thể hóa thành phấn vụn, tung tán khắp nơi!
Mười mấy cường giả phai mờ, khó có thể ngăn cản kẻ đến sau, bọn họ giống như thiêu thân, biết rõ là lửa, vẫn phấn đấu quên mình, ngày càng nhiều cường giả vẫn lạc, Thần lực hóa thành bột phấn, dần dần bao trùm phiến khu vực, như bông tuyết đầy trời.
Chư Thần vẫn lạc!
Mắt thấy từng cường giả mình nhận biết hôi phi yên diệt, thần sắc Vân Phi Dương cứng ngắc.
Bọn họ đều là cường giả đứng đầu Thần Giới, dù mình ở trạng thái toàn thịnh, cũng chỉ có thể đánh bại không cách nào diệt sát được, bên trong vòng xoáy đến cùng chất chứa lực lượng gì, trong khoảnh khắc để bọn hắn hôi phi yên diệt, thần hồn đều triệt để vỡ nát!
- Không có khả năng!
Vân Phi Dương luôn bất cần đời giây phút này bị rung động thật sâu, loại cảm giác này từ khi trèo lên đỉnh Chiến Thần, khi đối mặt với vô số cường giả trấn áp, cũng chưa từng xuất hiện!
Nhưng vào lúc này, một nữ nhân dáng người uyển chuyển xuất hiện tại vòng xoáy, nàng giẫm Ngũ Thải Vân Liên, Tử khí bao phủ quanh thân, thấy không rõ tướng mạo, cho người ta một loại hư vô mờ ảo cảm giác.
- Cửu Thiên Thần Nữ
Nữ nhân này, Vân Phi Dương nhận biết.
Năm đó hắn đánh nát ba cái Cửu Thiên Chi Địa của nàng, rồi lại trộm đi quần lót nàng, sau khi bị phát hiện thì hắn bị đuổi giết thật lâu!
- Nàng này là Thần Chủ chi nữ đời thứ nhất, thực lực thâm bất khả trắc, có lẽ…
Vân Phi Dương âm thầm suy đoán, lại nhìn thấy nữ tử chỉ có xếp bằng trên Ngũ Thải Vân Liên dù được Tử khí bao phủ, trong tay lấy ra một bức họa, thân thể dần dần mơ hồ, Thần lực vỡ nát.
- Không!
Cả người Vân Phi Dương đều chấn động. Thần Chủ chi nữ đời thứ nhất, nữ nhân ngay cả mình cũng không dám đắc tội quá phận, vậy mà cũng chết?
Ong ong
Nhưng vào lúc này, hình ảnh vỡ nát biến mất, Vân Phi Dương trở lại hiện thực, Nghịch Thiên Quyết tự chủ vận chuyển dừng lại, thi thể ngoại giới không run rẩy nữa, kỳ quái là trận pháp cũng ảm đạm xuống, hết thảy khôi phục như lúc ban đầu.
- Bọn họ đến cùng thấy cái gì, vì sao lại chết?
Vân Phi Dương ôm đầu, giận dữ hét lớn:
- Ai có thể nói cho ta biết!!
Thần Giới cường giả vẫn lạc, trên mặt đều hiện vẻ chấn kinh, tạo thành tra tấn to lớn đối với tinh thần hắn, hắn thực sự muốn biết bên trong vòng xoáy có cái gì, làm cho Chư Thần như thiêu thân lao đầu vào lữa, dù biết rỏ sẽ chết vẫn liều mình tiến lên.
Nhưng mà, bí mật này theo trận pháp biến mất, nhất định không cách nào để lộ!
Lương Âm bị Vân Phi Dương đột nhiên rống to làm giật mình, run rẩy hỏi:
- Ngươi …… ngươi đang nói cái gì thế?