Mạc Thiên Nhật Dạ dựa vào lưng ghế xoa xoa thái dương, tối đêm qua hắn gần như thức trắng lại uống hơi nhiều nên bây giờ đầu đau như búa bổ. Hắn không lo nhiều về bọn bám theo mình, ít nhất là bây giờ vẫn an toàn.
Xe của Mạc Thiên Nhật Dạ vừa đến IT, chiếc xe phía sau lập tức quay đầu.
- Đại ca, nếu tính quãng đường từ Mạc gia đến đây thì có hai nơi có thể giải quyết được.
Cửu Lang vuốt họng súng trong tay nhe hàm răng cẩn vàng cười nham nhở.
- Đến lúc đó phải gọi bác sĩ cho hắn rồi.
Cả bọn phá lên cười, lần này thuận lợi lấy được trái tim của người điều hành IT thì bọn chúng sẽ giàu to, nghĩ tới mấy cô em xanh mướt ở hộp đêm nước miếng lại trào ra đầy một họng.
Hay tin Mạc Thiên Nhật Dạ trở lại IT, hội đồng quản trị lại lần nữa chật kín phòng họp.
Mạc Cao Ân cũng có mặt, anh đã đoán trước hôm nay Mạc Thiên Nhật Dạ sẽ tới nhưng còn phải xem hắn dùng cái mặt nạ nào để trưng ra với mọi người.
Đúng 8 giờ sáng Mạc Thiên Nhật Dạ mở cửa phòng họp bước vào, mấy chục con mắt nhìn chằm chằm vào hắn, một vài người đứng lên, tiếp theo đó mới có thêm vài người nữa chần chừ nhấc mông khỏi ghế đứng lên chào.
Mạc Thiên Nhật Dạ nhướng mày giễu cợt.
- Sao vậy? Tôi mới đi vắng có một tháng, mọi người đều không xem tôi là tổng giám đốc nữa à?
Những cổ đông có mặt giật mình, tất cả đều đứng lên chào theo cấp bậc, chỉ có Mạc Cao Ân vẫn ngồi, xưa nay đều vậy, Mạc Cao Ân chỉ đứng lên chào chủ tịch tập đoàn là ba mình, ông nội của Mạc Thiên Nhật Dạ.
Bọn họ còn nghĩ Mạc Thiên Nhật Dạ chưa khỏi bệnh, xem ra hắn đã khỏe lại rồi, không biết hắn sẽ tiếp tục giữ cái ghế kia của mình bằng cách nào đây?
Mạc Thiên Nhật Dạ ngồi xuống ngón tay gõ gõ quét qua từng khuôn mặt trong phòng họp.
- Thời gian qua cảm ơn mọi người đã giúp đỡ phu nhân của tôi trong công việc, mọi người vẫn khỏe chứ, tôi vẫn khỏe, lát nữa…
Mạc Thiên Nhật Dạ còn chưa nói hết câu thì Tiêu Đằng ở phía sau kéo tay áo của hắn, hành động này lọt vào mắt của những người có mặt ở đây. Mạc Thiên Nhật Dạ lập tức chuyển đề tài.
- À không có gì, mong là sau này vẫn có thể hợp tác cùng mọi người, hôm nay đến đây thôi.
Nói xong Mạc Thiên Nhật Dạ đấm đấm vào đầu mấy cái để Tiêu Đằng kéo tay đi.
Những người có mặt hoang mang nhìn nhau, vài người bắt đầu xì xầm bàn tán.
- Có phải giám đốc vẫn chưa nhớ hết không?
- Tôi nghe được tối qua Tôn Bách Điền đã đưa con gái về nhà rồi.
- Vậy rất có thể Mạc tổng có mặt để chứng minh là mình đã khỏe để giữ ghế thôi nhưng tôi thấy cậu ta vẫn chưa ổn đâu.
Mạc Cao Ân đứng lên rời khỏi phòng họp, chỉ có Mạc Thiên Nhật Dạ mới biết mình đã nhớ mọi thứ hay chưa mà thôi, bàn tán thì có ích gì, quan trọng là hắn giả vờ để làm gì?
Mạc Thiên Nhật Dạ về phòng làm việc hai chân duỗi thẳng lên bàn tự cười cợt bản thân, hắn diễn cũng giỏi quá rồi.
Tiêu Đằng rót cho hắn một ly nước e dè hỏi.
- Mạc tổng, họ sẽ tin là anh vẫn chưa nhớ hết chứ?
Mạc Thiên Nhật Dạ lướt instagram của Lịch Nhi cười khẩy.
- Khi nào họ nhận được quà thì tự khắc sẽ tin thôi.
Hắn lại tiếp tục xem ảnh của Lịch Nhi, trang cá nhân của cô dừng lại vào ngày tốt nghiệp hơn hai năm trước, những ngày sau đó không còn cập nhật trạng thái nào nữa, sống bên cạnh hắn có lẽ đã đẩy cô xuống tận cùng của tuyệt vọng.
***********
- Thẩm tổng, người bên IT đưa quà tới.
Thẩm Nghiệp Thành hạ mắt kính nhíu mày khó hiểu, bây giờ đâu phải là cuối năm, tặng quà gì chứ?
Trợ lí mở hộp quà, bên trong là một chiếc bánh ngọt, anh mở to mắt bụm miệng cười, có phải là mất trí đến điên rồi không?
Thẩm Nghiệp Thành nhếch môi, hắn lúc tỉnh lúc dại hay là lại giở trò gì khác rồi?
Cùng lúc đó những cổ đông khác cũng nhận được quà của Mạc Thiên Nhật Dạ, đa phần đều cười cợt chế giễu.
- Xem ra hắn vẫn chưa nhớ ra hết đâu, tranh thủ lần này bán cổ phần đi là vừa.
- Đúng đúng, hai chú cháu nhà đó tranh quyền với nhau, ai biết được chúng ta có bị ảnh hưởng không.
- Tôi nghe nói có một vị đại gia mới nổi hứng thú với tập đoàn IT, bán cho anh ta sẽ được giá cao, Mạc Thiên Nhật Dạ chưa biết ra sao, hắn mà có chuyện thì Mạc Cao Ân sẽ lên thay nhưng Mạc Cao Ân và Thẩm Nghiệp Thành đang hợp tác cùng nhau, chúng ta chẳng được lợi ích gì đâu.
Mạc Cao Ân cũng nhận được bánh ngọt, anh không hiểu Mạc Thiên Nhật Dạ đang muốn làm gì, có thể hắn không nhắm đến anh và Thẩm Nghiệp Thành mà là nhắm tới các cổ đông của công ty.