Tôn Tử Minh đỡ Tôn lão gia vào nhà trước chỉ còn Lịch Nhi tiễn Mạc Cao Ân ở ngoài cổng.
- Hôm nay rất cảm ơn anh đã đến đón em.
Lịch Nhi dựa vào cổng bâng quơ nhìn vào khuôn mặt của Mạc Cao Ân. Mạc Cao Ân cũng tựa lưng vào song cửa đứng bên cạnh cô, đêm nay không có trăng, đằng trước chỉ có ánh sáng của đèn đường, nó le lói hắt hiu lên khuôn mặt của hai người mang đầy tâm sự.
Mạc Cao Ân cho tay vào túi quần, lòng bàn tay lạnh ngắt nắm chặt lại.
- Bao nhiêu năm nay em đối với anh vẫn khách sáo như vậy.
Lịch Nhi không nói gì chỉ cười nhạt nhoà. Mạc Cao Ân nghiêng đầu nhìn cô, ngón tay khẽ chạm vào đuôi tóc, Lịch Nhi đứng thẳng người tóc rơi ra khỏi ngón tay anh.
- Đã trễ lắm rồi anh về nghỉ ngơi đi, ngày mai em sẽ liên lạc với anh.
Mạc Cao Ân không có lí do gì để từ chối càng không có lí do gì để được ở lại, anh gật đầu nhún vai nói với cô.
- Em vào nhà đi.
Lịch Nhi cúi nhẹ đầu quay bước vào trong, cô đi một đoạn rồi dừng lại giơ tay tạm biệt sau đó đi thẳng vào nhà. . 𝘛ì𝙢 𝑡𝐫uyện hay 𝑡ại # 𝘛𝐫𝐔𝙢𝑡 𝐫uyện.vn #
Mạc Cao Ân đứng đó nhìn theo bóng lưng cô, nhìn đèn trên tầng hai sáng lên anh mới lên xe quay trở về.
- Trợ lí Lâm, cho vài người bảo vệ khu này đừng để Mạc Thiên Nhật Dạ tới gần.
Mạc Cao Ân từng thấy dáng vẻ của Mạc Thiên Nhật Dạ lúc Lịch Nhi bắt đầu có những rung động đầu tiên với hắn, cũng nhìn thấy một mặt chán ghét của hắn khi Lịch Nhi về làm dâu của Mạc gia, những năm tháng đó hắn chưa bao giờ trân trọng cô ấy.
Hôm nay anh lại thấy dáng vẻ tức giận của hắn khi đứng bên cạnh cô nhưng đã thay đổi theo một chiều độc hại, hắn sợ mất cô.
Nhưng như vậy thì sao, những năm tháng ấy qua đi Mạc Thiên Nhật Dạ chưa từng làm cho cô ấy hạnh phúc thì có tư cách gì giữ cô ấy ở lại, để cô ấy càng thêm khổ tâm.
Lịch Nhi đứng bên cửa sổ nhìn xe của Mạc Cao Ân rời đi, đáy lòng như có một chiếc gai găm sâu không gỡ được. Cô đối với anh như một anh trai nhưng trớ trêu thay anh chưa bao giờ xem cô như một người em gái.
Cô không muốn làm anh buồn nhưng bảo cô tiếp nhận anh thì làm sao được, duyên phận đành phó mặc cho trời định vậy.
Lịch Nhi ra khỏi phòng gõ cửa phòng của em trai.
Tử Minh vẫn chưa ngủ, cậu mang cho chị gái một ly nước ấm rồi thành thật kể hết mọi chuyện cho chị nghe.
- Thời gian qua anh Cao Ân vẫn thường xuyên tới lui thăm ba của chúng ta, còn cho em tiền tiêu vặt. Tối nay mụ già kia gọi cho ba nói rất nặng lời, ba nghe theo chị chỉ rao bán chứ không bán công ty nhưng ba mất ngủ nhiều đêm nay rồi hôm nay không chịu nổi nữa nên mới gọi cho anh Cao Ân.
Tôn Tử Minh nhớ rõ dáng vẻ gấp gáp của anh Cao Ân khi chạy tới đây, so với cậu hay với ba, anh ấy còn hốt hoảng hơn rất nhiều lần, đưa vội tờ chi phiếu cho ba của cậu, anh còn bảo không cần phải trả vậy nhưng tới Mạc gia anh ấy lại ngồi ngoài.
Rõ ràng hai người như thanh mai trúc mã, anh ấy yêu chị nhiều như vậy sao không đến với nhau?
Lịch Nhi xoay ly nước, tráng qua lớp hơi nước mỏng bám trên thành ly, cô sợ nợ món nợ tình cảm với Cao Ân ca nên cô thà bị sỉ nhục cũng không nhờ anh giúp đỡ nhưng bây giờ lại phải nhờ vả vào anh ấy. Ân tình với anh ấy cô lấy gì để đền đáp đây?
Lịch Nhi về phòng ngả lưng vào chiếc giường quen thuộc, đêm nay không có Mạc Thiên Nhật Dạ, không lo lắng ngày mai sẽ phải tránh ánh mắt thù ghét của Hạ Cảnh Lan, càng không nghe đầy tai những lời mỉa mai thốt ra từ miệng của Thẩm Quyên Ly khoe khoang về đứa bé trong bụng.
Lịch Nhi vẫn thắc mắc là ai hại Thẩm Quyên Ly? Là Tiểu Quý hay Thẩm Quyên Ly lại bày kế hại mình?
Nhưng cái thai trong bụng Thẩm Quyên Ly không phải là cái có thể đem ra để đùa. Hạ Cảnh Lan rất trông đợi vào đứa bé đó, Thẩm Quyên Ly không dại gì mà liều mạng như vậy, cô ta muốn ngồi vào vị trí Mạc thiếu phu nhân lâu vậy rồi, lỡ có bất trắc gì cô ta sẽ mất lợi thế.
Càng nghĩ càng đau đầu, mọi chuyện cứ để cho cảnh sát điều tra rõ ràng đã. Nhưng nói gì thì nói, Mạc Thiên Nhật Dạ yêu Thẩm Quyên Ly như vậy sao lúc đó không làm lớn chuyện giống như Hạ Cảnh Lan? Lại còn nói sẽ bảo vệ cô.
Nếu như là trước đây có lẽ bây giờ đầu của cô đã lìa ra khỏi cổ rồi, hắn đang diễn vở kịch gì vậy?
Mặc kệ đi, chỉ cần làm xong thủ tục ly hôn rồi cô sẽ chuyên tâm theo dõi Thẩm Nghiệp Thành lấy lại danh dự cho Tôn Thị, nhà họ Mạc bây giờ không còn liên quan gì đến cô nữa.