• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vệ Kim Dực khinh thường nói.

“Hắn chưa chết, hơn nữa đã quay về rồi.”

“Trở về thì sao? Chỉ là một phế vật thôi mà, có phải nhà họ Uông lại kêu cháu đi giết hắn không? Nhà họ Uông là cái đùi to, ông ta kêu chúng ta làm gì thì chúng ta cứ làm thế ấy, có gì phải suy nghĩ chứ?”

Vệ Kim Dực tỏ vẻ không đồng tình.

Lúc này Vệ Kim Long ngắt lời: “Nhưng nhà họ Uông vừa mới bị tiêu diệt đêm qua.”

“Mà đầu của Uông Chấn Hoa bị đặt trước mộ của vợ chồng Lý Bắc Võ.”

“Cái gì?”

Nghe vậy, ngay cả Vệ Kim Dực cũng tỏ rõ vẻ mặt kinh hãi.

Nhà họ Uông bị tiêu diệt, mà đầu của Uông Chấn Hoa còn bị đặt trước mộ của vợ chồng Lý Bắc Võ, lúc này Lý Hiên lại trở về, đủ để chứng minh chuyện này có vấn đề.

“Tân Vũ, ý cháu là mọi chuyện đều do tên Lý Hiên gây ra ư?”

Vệ Kim Dực nhìn chằm chằm cháu trai mình.

Vệ Tân Vũ lắc đầu: “Cháu cũng không biết, nhưng chuyện này có quan hệ mật thiết với nhà họ Lý, ngay cả nhà họ Uông cũng bị tiêu diệt, vậy tiếp theo nhà họ Vệ chúng ta sẽ đi con đường nào đây?”

“Hay là chúng ta trốn đi?” Vệ Kim Dực nói.

Nghe vậy, các thành viên khác của nhà họ Vệ đều đồng ý.

Mặc dù nhà họ Vệ đã hoạt động ở Sở Châu nhiều năm, có nhiều mối quan hệ chặt chẽ và nhiều tài sản nhưng tính mạng của họ vẫn quan trọng hơn.

Vệ Kim Long gật đầu: “Đây cũng là mục đích tôi gọi mọi người tới, lập tức bán tháo tài sản, có thể đổi thành tiền mặt thì cứ đổi, trước buổi tối ngày mai, chúng ta sẽ rời khỏi Sở Châu.”

Ngay lúc Vệ Kim Long đang phân công nhiệm vụ cho người nhà thì một giọng nói lạnh lùng vang lên từ ngoài cửa.

“Đã sắp mất mạng rồi mà còn nghĩ đến chuyện di dời tài sản à? Đúng là nực cười.”

Đại sảnh chợt trở nên yên tĩnh, vô số người nhìn về phía cửa.

Chỉ thấy không biết từ lúc nào đã có một thanh niên xuất hiện ở cửa.

“Hắn, hắn chính là Lý Hiên.”

Vệ Tân Vũ chỉ vào Lý Hiên, lớn tiếng nói.

Nhưng Lý Hiên bước vào phòng khách như thể đang đi dạo trong vườn, nhìn những người nhà họ Vệ như thể họ chẳng là gì cả.

Hành động bình tĩnh như vậy khiến Vệ Kim Long khiếp sợ.

Ông ta lớn tiếng nói: “Lý Hiên, mày tới nhà họ Vệ tao làm gì?’

“Đương nhiên là trả thù rồi.”

Lý Hiên nhẹ nhàng nói.

Vệ Kim Long nháy mắt với Vệ Kim Dực ở bên cạnh, Vệ Kim Dực lập tức lén lút ra ngoài cửa.

Một lúc sau, ông ta lại bước vào và lắc đầu với Vệ Kim Long.

Điều đó chứng minh Lý Hiên làm việc một mình mà không có ai trợ giúp ở đằng sau.

Chợt trái tim đang căng thẳng của Vệ Kim Long bình tĩnh lại.

Ông ta lạnh lùng nói: “Lý Hiên, không ngờ cậu vẫn còn sống, hẳn là cậu có liên quan đến chuyện nhà họ Uông bị giết, đúng không?”

“Nhưng cậu vẫn còn rất trẻ, một mình xông vào nhà họ Vệ tôi, cậu tưởng mình có thể sống sót mà rời khỏi đây à?”

Vệ Kim Long vừa mở miệng đã uy hiếp Lý Hiên.

Theo ông ta nghĩ, nhà họ Uông bị giết, nhất định sau lưng Lý Hiên có một sức mạnh đáng sợ nào đó.

Nhưng sức mạnh đáng sợ này chắc chắn không phải là bản thân Lý Hiên.

Vệ Kim Long đã tiếp xúc với rất nhiều tu luyện giả, đương nhiên ông ta biết, trong năm năm không thể tạo ra một cường giả được.

Ngưỡng cửa của tu luyện giả cực kỳ cao, có thể mất ít nhất ba năm hoặc nhiều nhất là hơn mười năm chỉ để cảm ứng được khí, mà sau khi cảm ứng được, nếu muốn tiếp tục tu luyện và muốn đạt được thành tựu thì còn cần thêm mấy chục năm nữa mới được.

Nghe Vệ Kim Long nói, Lý Hiên không khỏi cười chế nhạo ông ta.

“Xem ra mấy người không biết mình đang phải đối mặt với loại tồn tại như thế nào.”

Vừa nói xong, quần áo trên người hắn bắt đầu bay phấp phới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK