"Lý Hiên à Lý Hiên, tên phế vật mày thực sự đã trở lại. Trước đây tao đã đẩy mày xuống hồ Thiên Tinh, thế mà mày lại không chết."
“Vốn dĩ, nhà họ Uông đã bị diệt, tao cũng không có lý do gì lại giết mày, nhưng mày không chết thì tao ngủ cũng không yên.”
"Cho nên, tao vẫn sẽ tìm mày giết mày, trên thế giới này chỉ có người chết mới không báo thù thôi."
Nói xong anh ta quay người định rời đi.
Đột nhiên lại phát hiện một gói hàng trước bia mộ.
"Chẳng lẽ đây là đồ cúng tế cha mẹ của Lý Hiên à? Nhưng sao lại lớn thế? Dưa hấu à?"
Vệ Tân Vũ muốn bật cười.
Ai lại dâng hai quả dưa hấu lên mộ cha mẹ chứ, chỉ có tên phế vật kia mới làm điều này thôi!
Do dự một lát, Vệ Tân Vũ lại không nhịn được mà mở tấm vải ra.
Hai cái đầu đầy máu lập tức lăn ra...
Hai cái đầu của hai người lăn ra ngoài, bên trên tràn đầy máu tươi, ai nhìn thấy cũng phải giật mình.
Vệ Tân Vũ sợ hãi liên tục lùi ra phía sau, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi.
Dám ra tay đẩy Lý Hiên xuống hồ Thiên Tinh, Vệ Tân Vũ cũng không phải là loại người hiền lành, vốn nhìn thấy đầu người cũng không nên sợ hãi đến như vậy, nhưng vấn đề là anh ta biết một trong những cái đầu đó là ai, Uông Chấn Hoa, gia chủ của nhà họ Uông.
Sao lại là đầu lâu của Uông Chấn Hoa chứ?
Uông Chấn Hoa là chủ gia tộc tu luyện ở Giang Nam, một trong những bá chủ ở Giang Nam.
Chính là Uông Chấn Hoa ra lệnh nên năm đó anh ta mới đẩy Lý Hiên xuống hồ Thiên Tinh.
Cũng bởi vậy mà nhà họ Vệ đã nịnh bợ được Uông Chấn Hoa, mới có thể như cá gặp nước ở Sở Châu.
Điều quan trọng nhất là ngay sáng hôm nay, anh ta nghe nói nhà họ Uông đã bị tiêu diệt, mà hiện giờ đầu lâu của Uông Chấn Hoa lại xuất hiện trước mộ của cha mẹ của Lý Hiên.
Càng nghĩ Vệ Tân Vũ càng cảm thấy sống lưng lạnh toát, cả người như bị băng lạnh bao phủ.
Vô cùng đáng sợ.
Năm đó Uông Chấn Hoa sai khiến anh ta đẩy Lý Hiên xuống hồ Thiên Tinh, mà hiện giờ Uông Chấn Hoa đã chết, đầu lâu còn được đặt ở trước mộ của cha mẹ Lý Hiên.
Chẳng lẽ chuyện này liên quan đến Lý Hiên sao?
Đôi chân của Vệ Tân Vũ mềm nhũn, suýt thì ngã xuống mặt đất, phải vịn tay vào bia mộ bên cạnh mới có thể đứng vững được.
Một luồng khí tức chết chóc bủa vây trong lòng anh ta, đây là một sự sợ hãi tận đáy lòng.
Lý Hiên đã trở về, hắn trở về để trả thù.
Một lúc lâu sau, Vệ Tân Vũ mới lảo đảo chạy ra khỏi nghĩa trang.
Anh ta phải nói chuyện này cha của mình biết, có lẽ nhà họ Vệ đã đến giây phút tồn vong rồi.
Chiếc xe lảo đảo lao nhanh trên đường, một chiếc xe chở hàng lớn suýt chút nữa thì đâm vào xe của Vệ Tân Vũ.
Tài xế vốn định chửi ầm lên, nhưng khi nhìn thấy logo Maybach, cuối cùng anh ta cũng nuốt lại lời định chửi.
Thế giới ngầm của nhà họ Hoàng.
Hoàng Giang Thái và con trai của mình là Hoàng Bản Sơ cùng các thành viên của Ẩn Điện đang cung kính trước mặt Lý Hiên.
“Lần này giúp tôi điều tra được Vương Lãng, ông có công lao rất lớn, theo lời hứa của tôi lúc trước, tôi sẽ giúp ông đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên.”
Lý Hiên thản nhiên nói.
Tuy nhiên, Hoàng Giang Thái đã kích động đến mức run rẩy.
Ông ấy vốn đã là tông sư đỉnh phong, lại có được một viên đan dược cấp thần, cho dù Lý Hiên không giúp ông ấy thì ông ấy cũng có thể đột phá cảnh giới.
Nếu có sự giúp đỡ của Lý Hiên, ông ấy sẽ giảm bớt đan dược cấp thần, để lại cho con trai của mình dùng.