"Đúng vậy.."
Lý Hoài Diễm gật đầu, không nói gì nhiều nhưng trên mặt lại đầy sự nguy hiểm.
Cả ba người nhanh chóng bước vào nhà, khoảng thời gian này không thích hợp cho sự chậm trễ.
"SAO CHỨ..???"
Hạ Y Nguyệt không thể kìm giọng khi nghe thấy điều phi lý, bất ngờ này.
Nhiếp Cảnh Bình và Lý Hoài Diễm giật mình trước âm lượng tăng bất chợt của cô.
"Cháu xin lỗi...bác vừa nói Nhiếp Hạo Phong không phải là ba ruột của Cảnh Thiên sao?"
"Đúng vậy"
"Nhưng khi đó hai người là vợ chồng..không lẽ bác.."
"Đúng thật khi đó chúng ta là vợ chồng nhưng ông ta lại không nghĩ như thế..
Ông ta vì tiền, vì những dự án lớn và vì cá cược thua bạn bè mà không tiếc mang ta đi trao đổi..chỉ vì lợi ích cá nhân.
Ngay vào đêm tân hôn, ông ta đã tự tay đưa vợ mình lên giường của đối tác, dùng sự trong trắng của ta chứng minh cho lòng thành của hắn...may thay người đối tác đó lại là bác trai đây..
Ta và bác trai đây là bạn từ thuở nhỏ nhưng lớn lên lại vì tin tưởng tên khốn đó mà hiểu lầm, bỏ lỡ nhau..
Và có lẽ chúng ta vẫn chưa hết duyên hết nợ nên định mệnh đã sắp đặt cho hai chúng ta gặp lại..bác trai cũng là người cứu ta ra khỏi những cuộc làm ăn bẩn thỉu của Nhiếp Hạo Phong và cũng chính là người đã cứu sống ta vào thời khắc quyết định năm ấy..."
Lý Hoài Diễm thuật lại bao quát nội dung toàn bộ sự thật, bà kể với sự hạnh phúc..còn Nhiếp Cảnh Bình thì không nói gì, chỉ ngồi ngắm và ôm chặt bà vào lòng.
Hạ Y Nguyệt càng nghe càng bất ngờ, bây giờ cô có thể lý giải được hình ảnh Nhiếp Cảnh Bình xúc động khi tìm thấy Nhiếp Cảnh Thiên ở kiếp trước rồi..
"Vậy bây giờ hai bác về đây để gặp Cảnh Thiên ạ?
"Vốn chúng ta định một thời gian nữa mới về gặp thằng bé nhưng khi nghe tin nó gặp chuyện thì chúng ta liền sắp xếp về ngay.."
"À để cháu gọi cho các bạn của anh ấy..họ là những người đã giúp đỡ anh ấy rất nhiều"_Hạ Y Nguyệt lấy điện thoại gọi cho đám người Hàn Gia Tường.
Khi vừa nhận được cuộc gọi của Hạ Y Nguyệt, ai nấy cũng đều rất kinh ngạc.
Khoảng gần ba mươi phút, cả bốn người đều có mặt đủ, trên mặt cả bốn người đều rất phức tạp...họ có lẽ vẫn chưa đủ thời gian để tiếp nhận thông tin này..
"Các cậu có lẽ không biết chút gì về chúng tôi, nhưng chúng tôi lại hiểu rất rõ về các cậu.."_Lý Hoài Diễm cười nhẹ với mọi người.
Và tất nhiên...bây giờ trên mặt họ ngoài sự phức tạp nó còn kèm theo cả ngạc nhiên.
"Các cậu không cần phải ngạc nhiên như thế, chúng tôi dù ở xa nhưng vẫn luôn theo dõi tin tức của Cảnh Thiên, những ai bên cạnh thằng bé chúng tôi đều cho người đi điều tra.."_Nhiếp Cảnh Bình nghiêm túc nói.
"Bác trai đây là ai?"
Trịnh Bác Văn lên tiếng, muốn giải đáp thắc mắc cho bốn người.
"Đây là ba ruột của Thiên"
Hạ Y Nguyệt nói rất rõ ràng nhưng có vẻ đám bạn thân của Nhiếp Cảnh Thiên lại không có ai hiểu.
"Mọi chuyện là như này..."_Lý Hoài Diễm bắt đầu kể lại toàn bộ sự thật.
[...]
Sau khi toàn bộ thông tin, dữ liệu được xử lí thì bốn cậu bạn chẳng còn thắc mắc điều gì.
"Thế mấy đứa đã tìm được tin tức gì của Thiên chưa"
Lý Hoài Diễm mở đầu nội dung quan trọng.
Trịnh Bác Văn, Lăng Khải Minh và Hoàng Chí Quân cùng nhìn về hướng Hàn Gia Tường sau đó quay qua nhìn Hạ Y Nguyệt.
"Chúng cháu có tìm được vài manh mối liên quan đến cậu ấy.."_Hạ Y Nguyệt không hiểu ý của mọi người nhưng vẫn trả lời câu hỏi của Lý Hoài Diễm.
"Lần trước chúng cháu đi tìm xung quanh khu vực xuất hiện vị trí của cậu ấy lần cuối thì có phát hiện ra một hộp đựng nhiều loại thuốc nguy hiểm.."
Hàn Gia Tường cẩn thận mở chiếc hộp màu đen ra rồi nói tiếp: "Sau khi mang về nghiên cứu thì cháu phát hiện đây là một loại thuốc gây ức chế thần kinh, làm ngưng sự phát triển của não bộ..
Nếu uống nhiều thì nó còn có tác dụng thay đổi nhận thức con người cũng giống như bị thôi miên nhưng khác ở chỗ để lâu ngày người dùng thuốc sẽ dần mất đi nhận thức và sau đó sẽ trở thành người thực vật mãi mãi..
Đây là tác dụng của những ống dung dịch, còn những ống bột màu trắng khi dùng ít thì đầu sẽ thường xuyên bị đau nhức..dùng nhiều thì sẽ gây nghiện và khi thiếu thuốc thì cơ thể sẽ trở nên đau nhức dữ dội rồi ý thức cũng sẽ dần mất..cũng dần trở thành người thực vật.."
Hàn Gia Tường nói tất cả những gì mình nghiên cứu, phát hiện được cho mọi người biết.
"Còn nếu uống chung cả hai thứ thì sao?"_Hạ Y Nguyệt hỏi.
"Nếu uống cả hai thứ cùng lúc thì nhận thức bị thay đổi, người uống dần mất đi ý thức và chịu sự điều khiển của người khác, đầu sẽ thường xuyên đau nhức và quan trọng là..khả năng trở thành người thực vật sẽ nhanh hơn và cũng sẽ chết ngay sau đó.."
Sau khi nghe xong thì Nhiếp Cảnh Bình và Lý Hoài Diễm nhìn nhau như đang trao đổi điều gì đó.
Tiếp đó thì những người khác cũng chia sẻ về những gì họ tìm thấy và điều tra được.
"Ngoại trừ tìm được chiếc hộp này ra thì tụi cháu còn phát hiện..."
[...]
Lý Hoài Diễm gật đầu, không nói gì nhiều nhưng trên mặt lại đầy sự nguy hiểm.
Cả ba người nhanh chóng bước vào nhà, khoảng thời gian này không thích hợp cho sự chậm trễ.
"SAO CHỨ..???"
Hạ Y Nguyệt không thể kìm giọng khi nghe thấy điều phi lý, bất ngờ này.
Nhiếp Cảnh Bình và Lý Hoài Diễm giật mình trước âm lượng tăng bất chợt của cô.
"Cháu xin lỗi...bác vừa nói Nhiếp Hạo Phong không phải là ba ruột của Cảnh Thiên sao?"
"Đúng vậy"
"Nhưng khi đó hai người là vợ chồng..không lẽ bác.."
"Đúng thật khi đó chúng ta là vợ chồng nhưng ông ta lại không nghĩ như thế..
Ông ta vì tiền, vì những dự án lớn và vì cá cược thua bạn bè mà không tiếc mang ta đi trao đổi..chỉ vì lợi ích cá nhân.
Ngay vào đêm tân hôn, ông ta đã tự tay đưa vợ mình lên giường của đối tác, dùng sự trong trắng của ta chứng minh cho lòng thành của hắn...may thay người đối tác đó lại là bác trai đây..
Ta và bác trai đây là bạn từ thuở nhỏ nhưng lớn lên lại vì tin tưởng tên khốn đó mà hiểu lầm, bỏ lỡ nhau..
Và có lẽ chúng ta vẫn chưa hết duyên hết nợ nên định mệnh đã sắp đặt cho hai chúng ta gặp lại..bác trai cũng là người cứu ta ra khỏi những cuộc làm ăn bẩn thỉu của Nhiếp Hạo Phong và cũng chính là người đã cứu sống ta vào thời khắc quyết định năm ấy..."
Lý Hoài Diễm thuật lại bao quát nội dung toàn bộ sự thật, bà kể với sự hạnh phúc..còn Nhiếp Cảnh Bình thì không nói gì, chỉ ngồi ngắm và ôm chặt bà vào lòng.
Hạ Y Nguyệt càng nghe càng bất ngờ, bây giờ cô có thể lý giải được hình ảnh Nhiếp Cảnh Bình xúc động khi tìm thấy Nhiếp Cảnh Thiên ở kiếp trước rồi..
"Vậy bây giờ hai bác về đây để gặp Cảnh Thiên ạ?
"Vốn chúng ta định một thời gian nữa mới về gặp thằng bé nhưng khi nghe tin nó gặp chuyện thì chúng ta liền sắp xếp về ngay.."
"À để cháu gọi cho các bạn của anh ấy..họ là những người đã giúp đỡ anh ấy rất nhiều"_Hạ Y Nguyệt lấy điện thoại gọi cho đám người Hàn Gia Tường.
Khi vừa nhận được cuộc gọi của Hạ Y Nguyệt, ai nấy cũng đều rất kinh ngạc.
Khoảng gần ba mươi phút, cả bốn người đều có mặt đủ, trên mặt cả bốn người đều rất phức tạp...họ có lẽ vẫn chưa đủ thời gian để tiếp nhận thông tin này..
"Các cậu có lẽ không biết chút gì về chúng tôi, nhưng chúng tôi lại hiểu rất rõ về các cậu.."_Lý Hoài Diễm cười nhẹ với mọi người.
Và tất nhiên...bây giờ trên mặt họ ngoài sự phức tạp nó còn kèm theo cả ngạc nhiên.
"Các cậu không cần phải ngạc nhiên như thế, chúng tôi dù ở xa nhưng vẫn luôn theo dõi tin tức của Cảnh Thiên, những ai bên cạnh thằng bé chúng tôi đều cho người đi điều tra.."_Nhiếp Cảnh Bình nghiêm túc nói.
"Bác trai đây là ai?"
Trịnh Bác Văn lên tiếng, muốn giải đáp thắc mắc cho bốn người.
"Đây là ba ruột của Thiên"
Hạ Y Nguyệt nói rất rõ ràng nhưng có vẻ đám bạn thân của Nhiếp Cảnh Thiên lại không có ai hiểu.
"Mọi chuyện là như này..."_Lý Hoài Diễm bắt đầu kể lại toàn bộ sự thật.
[...]
Sau khi toàn bộ thông tin, dữ liệu được xử lí thì bốn cậu bạn chẳng còn thắc mắc điều gì.
"Thế mấy đứa đã tìm được tin tức gì của Thiên chưa"
Lý Hoài Diễm mở đầu nội dung quan trọng.
Trịnh Bác Văn, Lăng Khải Minh và Hoàng Chí Quân cùng nhìn về hướng Hàn Gia Tường sau đó quay qua nhìn Hạ Y Nguyệt.
"Chúng cháu có tìm được vài manh mối liên quan đến cậu ấy.."_Hạ Y Nguyệt không hiểu ý của mọi người nhưng vẫn trả lời câu hỏi của Lý Hoài Diễm.
"Lần trước chúng cháu đi tìm xung quanh khu vực xuất hiện vị trí của cậu ấy lần cuối thì có phát hiện ra một hộp đựng nhiều loại thuốc nguy hiểm.."
Hàn Gia Tường cẩn thận mở chiếc hộp màu đen ra rồi nói tiếp: "Sau khi mang về nghiên cứu thì cháu phát hiện đây là một loại thuốc gây ức chế thần kinh, làm ngưng sự phát triển của não bộ..
Nếu uống nhiều thì nó còn có tác dụng thay đổi nhận thức con người cũng giống như bị thôi miên nhưng khác ở chỗ để lâu ngày người dùng thuốc sẽ dần mất đi nhận thức và sau đó sẽ trở thành người thực vật mãi mãi..
Đây là tác dụng của những ống dung dịch, còn những ống bột màu trắng khi dùng ít thì đầu sẽ thường xuyên bị đau nhức..dùng nhiều thì sẽ gây nghiện và khi thiếu thuốc thì cơ thể sẽ trở nên đau nhức dữ dội rồi ý thức cũng sẽ dần mất..cũng dần trở thành người thực vật.."
Hàn Gia Tường nói tất cả những gì mình nghiên cứu, phát hiện được cho mọi người biết.
"Còn nếu uống chung cả hai thứ thì sao?"_Hạ Y Nguyệt hỏi.
"Nếu uống cả hai thứ cùng lúc thì nhận thức bị thay đổi, người uống dần mất đi ý thức và chịu sự điều khiển của người khác, đầu sẽ thường xuyên đau nhức và quan trọng là..khả năng trở thành người thực vật sẽ nhanh hơn và cũng sẽ chết ngay sau đó.."
Sau khi nghe xong thì Nhiếp Cảnh Bình và Lý Hoài Diễm nhìn nhau như đang trao đổi điều gì đó.
Tiếp đó thì những người khác cũng chia sẻ về những gì họ tìm thấy và điều tra được.
"Ngoại trừ tìm được chiếc hộp này ra thì tụi cháu còn phát hiện..."
[...]