Thật sự Hoàng Minh Huân cũng tự khâm phục khả năng kiềm chế của bản thân, cơ thể đã rạo rực đã đến mức này rồi lại nghĩ đến việc cô bị phạt quỳ suốt một ngày một đêm, cơ thể còn yếu mà bỏ qua. Mấy lần đã gần “cừu con” như vậy mà không thể làm thịt được.
Tống Gia Tuệ nằm trong lòng anh thở hổn hển. Cô không dám làm bậy vì sợ sẽ thức tỉnh “thú tính” trong người anh.
Vậy là hai người cũng chỉ ôm nhau ngủ, nhưng thật chất chỉ có mình Tống Gia Tuệ vì mệt mà ngủ ngon còn người đàn ông của cô thì cơ thể chứ nóng bức không thôi, miễn cưỡng cũng ngủ được một chút.
[…]
Sau khi Đặng Thanh Thanh gửi ảnh cho Tống Gia Linh, Trần Nam tỏ ra vô cùng tức giận và khinh bỉ người phụ nữ đó, còn Tống Gia Linh thì thỏa mãn vui mừng khỏi phải nói liền hẹn gặp Ngô Mộng Dao ở quán cà phê đối diện cổng phía Nam trường Đại học H.
“Chỉ cần cô làm việc cho tôi, tôi nhất định sẽ không đối xử tệ bạc với cô.”
Đặng Thanh Thanh cắn môi, việc phản bội bạn cùng phòng như thế này, ít nhiều cũng làm cho cô ta có cảm giác bất an, trong ánh mắt có chút do dự nhưng giờ lỡ phóng lao rồi phải theo lao thôi.
Ban đầu Tống Gia Linh thuê Đặng Thanh Thanh ăn cắp bản thiết kế của Tống Gia Tuệ với một khoản tiền tương đối lớn. Lúc hai người giao tiền thì vô tình biết được bạn trai hiện tại của Tống Gia Linh là Trần Nam cũng chính là người yêu cũ của Tống Gia Tuệ, Đặng Thanh Thanh nhân cơ hội đó yêu cầu Tống Gia Linh giới thiệu cho mấy tên công tử nhà giàu.
Tống Gia Linh cảm thấy Đặng Thanh Thanh cũng xinh đẹp nhưng có vẻ nhà quê, chắc gì đã có được cái bản lĩnh đó cho nên không nghĩ nhiều liền đồng ý, nhưng không ngờ hôm nay một trong số mấy tên công tử đó bị cô ta quyến rũ rồi.
Nói chuyện một lúc rồi hai người cùng nhau rời khỏi quán cà phê, trong đầu ai cũng nghĩ tới sẽ phải làm gì để có lợi cho bản thân nhất.
[…]
Trưa hôm sau Tống Gia Tuệ đến kí túc xá tìm Lục Nhã Vy vì hôm qua bị phạt mà thất hứa việc đi thăm anh rể của Liễu Giai Kỳ. Vừa gặp cô, Lục Nhã Vy vì lo lắng mà đã “hỏi cung” tới tấp nào là hôm qua sao lại đột nhiên về nhà sớm, có chuyện gì xảy ra, tại sao gọi không nghe máy, nhà chồng làm khó làm dễ hay sao… đến nổi không biết phải trả lời câu nào trước.
Tống Gia Tuệ không nói cho Lục Nhã Vy biết sự thật vì sợ cô ấy sẽ lo lắng, với tính cách của cô ấy không chừng sẽ tìm đến tận nhà cô gặp chú nói chuyện cho ra lẽ.
“Không có gì đâu! Cậu xem mình vẫn khỏe mạnh mà, chỉ là hôm qua nhà mình có một số chuyện phải họp gia đình nên mới về mà không báo với cậu một tiếng. Còn điện thoại mình không chú ý nên hết pin vẫn không mang đi sạc… Xin lỗi mà! Để sau này bù cho cậu vài bữa ngon”, cô bẹo má Lục Nhã Vy làm mấy hành động dễ thương xua bớt đi căng thẳng.
“Vậy còn được!”
Nói chuyện xong Tống Gia Tuệ và Lục Nhã Vy mua một ít trái cây đến bệnh viện thăm anh rể của Tống Giai Kỳ, tất nhiên không có Đặng Thanh Thanh. Ngồi nói chuyện, thăm hỏi một lúc ba người cũng ra ngoài cho bác sĩ vào khám để anh ấy còn nghỉ ngơi.
“Mình nghĩ cậu nên về nghỉ ngơi một chút hẳn đến đây nữa, nếu không với tình hình này anh ấy vừa được xuất viện thì cậu cũng không xong” Lục Nhã Vy quan tâm nói, Liễu Giai Kỳ bây giờ không còn năng nổ, hoạt bát như thường ngày mà thay vào đó là vẻ mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt.
“Đúng rồi đấy! Cậu nên cũng nên quan tâm đến sức khỏe của mình chứ”, Tống Gia Tuệ cũng đồng tình mặc dù Lục Nhã Vy nói chuyện có hơi không may mắn nhưng đó là sự thật.
“Mình biết rồi, các cậu cứ yên tâm. Xem đây! Mình vẫn còn khỏe như voi này!” Liễu Giai Kỳ cười hề hề, làm động tác giơ hai cẳng tay như gồng lên.
Hai người thấy thế liền bật cười, Lục Nhã Vy cốc đầu cô ấy một cái rõ đau, chép miệng nói “Để Giai Kỳ của chúng ta lo lắng tới mức cuốn cả lên, rồi giờ sức khỏe bản thân cũng không màn như thế chắc không phải đơn thuần chỉ là mối quan hệ anh rể - em vợ đấy chứ?”
Tống Gia Tuệ nghiên đầu nhìn Liễu Giai Kỳ, nói theo “Mình để ý mỗi lần nhắc đến anh rể cậu đều rất kích động, có hay không cậu đang giấu gì bọn mình?”
Lục Nhã Vy nghe thấy vô cùng hợp lý, “Đúng vậy! Mình cũng cảm nhận được có gì lạ lắm, Giai Kỳ… cậu không phải là đang cùng anh rể phát triển một mối quan hệ ấy ấy chứ?”
Mặt Liễu Giai Kỳ lúc này đỏ ửng, giả vờ hất tóc để bớt đi vẻ lúng túng, “Hai người các cậu đừng ở đó mà đoán già đoán non nữa, một đứa chưa biết đến giờ có mảnh tình vắt vai nào chưa nữa, còn một đứa thì đã theo chồng bỏ cuộc chơi, như vậy thì làm sao hiểu được con tim của những người như mình đây”.
Hai người đồng loạt chề môi trêu Liễu Giai Kỳ.
Lục Nhã Vy cười to “Haha! Giờ cứ nói cho sướng mồm cậu đi, mình chờ sau này có ai đó bị những lời hôm nay quật cho không trượt phát nào”.
Mấy người tán gẫu một lúc nữa, dù không muốn nhưng Liễu Giai Kỳ cũng bị Tống Gia Tuệ và Lục Nhã Vy kéo về kí túc xá nghỉ ngơi.
Vừa về đến lại là một phong mưa bão táp chào đón họ, không biết là ai đã đem những bức ảnh của ba người uống rượu, nhảy múa trong CLB VT hôm đó đăng lên diễn đàn của nhà trường. Hơn nữa còn có cả ảnh cô bị tên trai bao nắm tay kéo đi, bên dưới là những lời bình luận nói rằng ba người họ là cái loại con gái ăn chơi trác táng chẳng ra gì. Thậm chí có một số người còn nói bọn cô sử dụng chất cấm, lên giường với đại gia để kiếm tiền.
Tống Gia Tuệ nằm trong lòng anh thở hổn hển. Cô không dám làm bậy vì sợ sẽ thức tỉnh “thú tính” trong người anh.
Vậy là hai người cũng chỉ ôm nhau ngủ, nhưng thật chất chỉ có mình Tống Gia Tuệ vì mệt mà ngủ ngon còn người đàn ông của cô thì cơ thể chứ nóng bức không thôi, miễn cưỡng cũng ngủ được một chút.
[…]
Sau khi Đặng Thanh Thanh gửi ảnh cho Tống Gia Linh, Trần Nam tỏ ra vô cùng tức giận và khinh bỉ người phụ nữ đó, còn Tống Gia Linh thì thỏa mãn vui mừng khỏi phải nói liền hẹn gặp Ngô Mộng Dao ở quán cà phê đối diện cổng phía Nam trường Đại học H.
“Chỉ cần cô làm việc cho tôi, tôi nhất định sẽ không đối xử tệ bạc với cô.”
Đặng Thanh Thanh cắn môi, việc phản bội bạn cùng phòng như thế này, ít nhiều cũng làm cho cô ta có cảm giác bất an, trong ánh mắt có chút do dự nhưng giờ lỡ phóng lao rồi phải theo lao thôi.
Ban đầu Tống Gia Linh thuê Đặng Thanh Thanh ăn cắp bản thiết kế của Tống Gia Tuệ với một khoản tiền tương đối lớn. Lúc hai người giao tiền thì vô tình biết được bạn trai hiện tại của Tống Gia Linh là Trần Nam cũng chính là người yêu cũ của Tống Gia Tuệ, Đặng Thanh Thanh nhân cơ hội đó yêu cầu Tống Gia Linh giới thiệu cho mấy tên công tử nhà giàu.
Tống Gia Linh cảm thấy Đặng Thanh Thanh cũng xinh đẹp nhưng có vẻ nhà quê, chắc gì đã có được cái bản lĩnh đó cho nên không nghĩ nhiều liền đồng ý, nhưng không ngờ hôm nay một trong số mấy tên công tử đó bị cô ta quyến rũ rồi.
Nói chuyện một lúc rồi hai người cùng nhau rời khỏi quán cà phê, trong đầu ai cũng nghĩ tới sẽ phải làm gì để có lợi cho bản thân nhất.
[…]
Trưa hôm sau Tống Gia Tuệ đến kí túc xá tìm Lục Nhã Vy vì hôm qua bị phạt mà thất hứa việc đi thăm anh rể của Liễu Giai Kỳ. Vừa gặp cô, Lục Nhã Vy vì lo lắng mà đã “hỏi cung” tới tấp nào là hôm qua sao lại đột nhiên về nhà sớm, có chuyện gì xảy ra, tại sao gọi không nghe máy, nhà chồng làm khó làm dễ hay sao… đến nổi không biết phải trả lời câu nào trước.
Tống Gia Tuệ không nói cho Lục Nhã Vy biết sự thật vì sợ cô ấy sẽ lo lắng, với tính cách của cô ấy không chừng sẽ tìm đến tận nhà cô gặp chú nói chuyện cho ra lẽ.
“Không có gì đâu! Cậu xem mình vẫn khỏe mạnh mà, chỉ là hôm qua nhà mình có một số chuyện phải họp gia đình nên mới về mà không báo với cậu một tiếng. Còn điện thoại mình không chú ý nên hết pin vẫn không mang đi sạc… Xin lỗi mà! Để sau này bù cho cậu vài bữa ngon”, cô bẹo má Lục Nhã Vy làm mấy hành động dễ thương xua bớt đi căng thẳng.
“Vậy còn được!”
Nói chuyện xong Tống Gia Tuệ và Lục Nhã Vy mua một ít trái cây đến bệnh viện thăm anh rể của Tống Giai Kỳ, tất nhiên không có Đặng Thanh Thanh. Ngồi nói chuyện, thăm hỏi một lúc ba người cũng ra ngoài cho bác sĩ vào khám để anh ấy còn nghỉ ngơi.
“Mình nghĩ cậu nên về nghỉ ngơi một chút hẳn đến đây nữa, nếu không với tình hình này anh ấy vừa được xuất viện thì cậu cũng không xong” Lục Nhã Vy quan tâm nói, Liễu Giai Kỳ bây giờ không còn năng nổ, hoạt bát như thường ngày mà thay vào đó là vẻ mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt.
“Đúng rồi đấy! Cậu nên cũng nên quan tâm đến sức khỏe của mình chứ”, Tống Gia Tuệ cũng đồng tình mặc dù Lục Nhã Vy nói chuyện có hơi không may mắn nhưng đó là sự thật.
“Mình biết rồi, các cậu cứ yên tâm. Xem đây! Mình vẫn còn khỏe như voi này!” Liễu Giai Kỳ cười hề hề, làm động tác giơ hai cẳng tay như gồng lên.
Hai người thấy thế liền bật cười, Lục Nhã Vy cốc đầu cô ấy một cái rõ đau, chép miệng nói “Để Giai Kỳ của chúng ta lo lắng tới mức cuốn cả lên, rồi giờ sức khỏe bản thân cũng không màn như thế chắc không phải đơn thuần chỉ là mối quan hệ anh rể - em vợ đấy chứ?”
Tống Gia Tuệ nghiên đầu nhìn Liễu Giai Kỳ, nói theo “Mình để ý mỗi lần nhắc đến anh rể cậu đều rất kích động, có hay không cậu đang giấu gì bọn mình?”
Lục Nhã Vy nghe thấy vô cùng hợp lý, “Đúng vậy! Mình cũng cảm nhận được có gì lạ lắm, Giai Kỳ… cậu không phải là đang cùng anh rể phát triển một mối quan hệ ấy ấy chứ?”
Mặt Liễu Giai Kỳ lúc này đỏ ửng, giả vờ hất tóc để bớt đi vẻ lúng túng, “Hai người các cậu đừng ở đó mà đoán già đoán non nữa, một đứa chưa biết đến giờ có mảnh tình vắt vai nào chưa nữa, còn một đứa thì đã theo chồng bỏ cuộc chơi, như vậy thì làm sao hiểu được con tim của những người như mình đây”.
Hai người đồng loạt chề môi trêu Liễu Giai Kỳ.
Lục Nhã Vy cười to “Haha! Giờ cứ nói cho sướng mồm cậu đi, mình chờ sau này có ai đó bị những lời hôm nay quật cho không trượt phát nào”.
Mấy người tán gẫu một lúc nữa, dù không muốn nhưng Liễu Giai Kỳ cũng bị Tống Gia Tuệ và Lục Nhã Vy kéo về kí túc xá nghỉ ngơi.
Vừa về đến lại là một phong mưa bão táp chào đón họ, không biết là ai đã đem những bức ảnh của ba người uống rượu, nhảy múa trong CLB VT hôm đó đăng lên diễn đàn của nhà trường. Hơn nữa còn có cả ảnh cô bị tên trai bao nắm tay kéo đi, bên dưới là những lời bình luận nói rằng ba người họ là cái loại con gái ăn chơi trác táng chẳng ra gì. Thậm chí có một số người còn nói bọn cô sử dụng chất cấm, lên giường với đại gia để kiếm tiền.