“Bách Tề, anh đừng nóng giận, bây giờ em sẽ đi, em về nhà mẹ đẻ…… Em, mấy ngày nữa em sẽ trở về, cho đến khi anh tha thứ em mới thôi.”
“Cút!” Thương Bách Tề cuối cùng cũng cứng rắng một lần.
Mà tầng dưới, Thương Thanh Thanh vừa động tay đã bị Thương Trăn bắt được!
Lúc này dù Thương Trăn không có biểu cảm gì, nhưng phía dưới vẻ ngoài bình tĩnh là sự sắc nhọn ra sao, chỉ có chính cô mới biết!
Không sao cả, những người này, cô vốn là muốn trừng trị từ từ, trước kia cô mất tất cả như thế nào, kiếp này, đều sẽ hoàn hoàn chỉnh chỉnh báo ứng lên trên người bọn họ.
Đặc biệt khi nhìn thấy Lâm Tuyết Hàm bị đuổi ra ngoài, Thương Trăn cười đắc ý, bỏ qua Thương Thanh Thanh.
“Có thấy không, mẹ cô đã biến thành chó nhà có tang, bị đuổi ra khỏi nhà Thương, người tiếp theo chính là cô.”
Giọng nói lạnh lẽo của cô khiến tay Thương Thanh Thanh nổi hết da gà!
Cô ta thấy vẻ mặt Lâm Tuyết Hàm đúng là ủ rũ mà đi ra, hiển nhiên cha còn không tha thứ cho bà ta.
“Mẹ! Mẹ không sao chứ?”
Lâm Tuyết Hàm hoảng hốt nhìn con gái, rồi ánh mắt lập tức bình tĩnh lại.
Bà ta trừng mắt nhìn Thương Trăn một cái, nói với Thương Thanh Thanh.
“Thanh Thanh, mẹ về nhà ngoại đây, hiện tại ba con đang hiểu lầm mẹ, mấy ngày nữa mẹ mới có thể về.”
Nhưng mà bà ta bất chợt nghĩ đến, nếu mấy ngày này Thương Trăn xảy ra chuyện gì, Thương Bách Tề sẽ không trách lên trên đầu bà ta đi? Dù sao bà ta cũng đã về nhà ngoại rồi.
Ánh mắt Lâm Tuyết Hàm chợt lóe lên, lập tức nghĩ tới một mưu kế độc ác!
Không cần vong vo gì, ngày mai trực tiếp để Lê Kính Dân bỏ thuốc Thương Trăn, cùng cô làm chuyện đó, quay video lại!
Đến lúc đó, Thương Bách Tề thấy được video của con gái cả cùng với tên đàn ông khác, nhất định sẽ thẹn quá hóa giận, bà ta sẽ thuận thế đổ hết tất cả chuyện này lên người Thương Trăn, nói rằng lúc trước là bà ta bị Lê Kính Dân cưỡng bức, chỉ là lúc ấy Lê Kính Dân mang mặt nạ nên bà ta không phát hiện, bây giờ bà ta nhìn thấy vết bớt trong video của Lê Kính Dân bớt mới biết được mọi chuyện.
Mà tất cả chuyện này khẳng định là do Thương Trăn giật dây, bởi vì cô và Lê Kính Dân chung một ruộc, lại ghi hận trong lòng đối với bà ta! Thêm vào đó Lê Kính Dân cũng lên án Thương Trăn, Thương Bách Tề nhất định sẽ tin mình.
Kế hoạch này quả thật là hoàn hảo!
Chờ đến khi có cơ hội, bà ta lại phát video đó lên trên mạng, cũng không tin không xử nổi con ranh Thương Trăn chết tiệt kia!
Cho dù Thương Trăn phủ nhận cũng vô dụng thôi, cô đã là đồ bỏ rồi, không có ai sẽ nghe cô giải thích, hôn ước với nhà họ Phong tự nhiên sẽ không được tính.
Suy nghĩ đủ các loại, Lâm Tuyết Hàm cười nham hiểm, nói với con gái đang lo lắng bên cạnh.
“Thanh Thanh, mấy ngày nữa mẹ không có ở nhà, con phải hảo tự chăm sóc tốt cho mình, đừng nói chuyện với người nào đó!”
Bà ta xác định là Thương Trăn ra tay, toàn bộ nhà họ Thương ngoài Thương Trăn ra thì không còn ai khác!
Thương Trăn biết mẹ con họ lại có âm mưu gì, cô cũng không quấy rầy, thức thời quay về phòng, dù mẹ con họ có kế hoạch gì thì đến lúc đó Lê Kính Dân cũng sẽ nói cho cô.
Thấy Thương Trăn đi rồi Lâm Tuyết Hàm mới kéo Thương Thanh Thanh đi ra ngoài, vừa đi vừa nói.
“Thanh Thanh, mẹ thấy con ranh chết tiệt kia gần đây quỷ quyệt! Một mình con ở nhà phải cẩn thận.”
Thương Thanh Thanh không để tâm nói, “Con đã biết vì sao tính nết chị ta thay đổi rõ rệt, chị ta không chỉ biết ở đêm tiệc đó là con bỏ thuốc, chị ta còn biết mấy tháng trước, chị ta thất thân, cũng là do bọn con tính kế, cho nên mới thay đổi như vậy.”
“Thì ra là thế.” Lâm Tuyết Hàm sau khi biết chân tướng, cũng có biểu tình không để tâm.
Thương Trăn không có người chống lưng, không có người trợ giúp, dù cho biết chân tướng, cũng không thể làm được trò chống gì, lần này là do bà ta không cẩn thận mới rơi vào bẫy của Thương Trăn, sau này, Thương Trăn sẽ không may mắn như vậy!
Lâm Tuyết Hàm cười lạnh nói cho con gái của mình kế hoạch mà bà ta vừa mới nghĩ ra.
Thương Thanh Thanh càng nghe hai mắt càng sáng lên, cô ta vội vàng nói.
“Được! Ngày mai con sẽ gọi nhiều người tới, để cho bọn họ xem rõ trò hề của Thương Trăn, như vậy, cho dù cha muốn giấu cũng không giấu đượcđược!”
Lâm Tuyết Hàm nghĩ rằng như vậy là tốt rồi, nhưng lại nghĩ nghĩ, đột nhiên nói, “Cũng không biết Lê Kính Dân chịu phối hợp cùng không.”
Thương Thanh Thanh trừng mắt nhìn mẹ cô ta một cái, “Anh ta chỉ muốn tiền mà thôi, mẹ cho anh ta thêm nhiều một chút là được! Chỉ cần Lê Kính Dân một mực chắc chắn rằng Thương Trăn quyến rũ anh ta, cùng lắm ba cũng chỉ đánh rồi đưa anh ta đến cục cảnh sát.
Về phần video, chờ sau khi chúng ta thả Lê Kính Dân bỏ chạy, mẹ lại phát nó lên mạng! Để cha nghĩ rằng đó là do Lê Kính Dân làm, không liên quan gì đến chúng ta!”
Lâm Tuyết Hàm cười híp mắt xoa xoa đầu Thương Thanh Thanh , “Được, con hãy chờ, mẹ sẽ gọi điện thoại cho Lê Kính Dân, hôm nay ba con về nhà đột ngột, khiến cậu ta hoảng sợ, mẹ phải trấn an tránh cho cậu ta sợ mà không dám làm chuyện ngày mai!”
Trong mắt Thương Thanh Thanh hưng phấn dị dạng, nhanh chóng gật đầu, “Mẹ cẩn thận một chút, chuyện ngày mai không thể bị hỏng!”
Lâm Tuyết Hàm quét sạch tâm trạng u ám, rồi sau đó gọi điện thoại cho Lê Kính Dân.
Nhưng bà ta không biết là, bà ta vừa nói chuyện điện thoại với Lê Kính Dân, Lê Kính Dân đã điện thoại tới.
Thương Trăn nằm ở trên giường, hai mắt nhìn thẳng vào vị trí máy theo dõi ở trong phòng mình, nghe Lê Kính Dân nói Lâm Tuyết Hàm dự tính ngày mai sẽ ra tay, còn nói qua về kế hoạch tiếp theo,v…v.
Cuối cùng Thương Trăn nói ba chữ, “Đã biết rồi.”
Sau đó tắt điện thoại.
Thấy Tư Không Cẩn chuyển khoản 500 vạn tới, cô liên sang tay gửi cho Lê Kính Dân hai trăm vạn, cũng tặng kèm một tin nhắn.
“Chuyện thứ hai ngày mai, trị giá 300 vạn, có làm hay không?”
Rất nhanh, Lê Kính Dân đã trả lời.
“Làm!”
Mỗi lần nghĩ đến Thương Trăn, tay trái bị băng bó của Lê Kính Dân lại âm ỉ đau, cô thật sự quá đáng sợ, giống như lệ quỷ khoác lên tấm da mỹ nhân!
Nhưng nếu Thương Trăn không sớm nhìn thấy rõ mọi thứ, chờ đợi cô chính là thân bại danh liệt, kết cục thê thảm gấp trăm lần so với hiện tại!
Lê Kính Dân lắc đầu, nhưng lại cười hài lònh, nghĩ tới hai trăm vạn vừa mới được chuyển tới, cùng ba trăm vạn sắp tới tay, tâm tình hắn ta rất dễ chịu.
Lâm Tuyết Hàm lòng dạ độc ác, lại còn quá keo kiệt, nhìn sang con kế của bà ta, so với bà ta quyết đoán hơn nhiều!
Vừa xuống tay là mấy trăm vạn!
So sánh hai người với nhau, một trăm vạn sau khi xong việc của Lâm Tuyết Hàm có vẻ bủn xỉn, là người đều biết phải lựa chọn như thế nào.
Thương Trăn về căn hộ cho thuê ở một đêm như thường lệ, hôm sau mới trở lại nhà họ Thương.
Thương Bách Tề bởi vì chuyện hôm qua Lâm Tuyết Hàm lạc lối, tâm tình cực kỳ tồi tệ, cho nên ông không đến công ty.
Thương Thanh Thanh làm ra vẻ không biết, gọi một đám bạn học tới nhà chơi, bởi vì đều là một đám quan nhị đại phú nhị đại cho nên Thương Bách Tề bất mãn cũng không nói gì, mặc cho bọn chúng ồn ào ầm ĩ trong nhà.
Thương Trăn chân trước vừa vào cửa, chân sau Lê Kính Dân đã tới rồi, sau đó một đám người trong phòng nhìn tới, biểu cảm khác nhau.
Thương Thanh Thanh chạy tới cười xin lỗi nói, “Chị, bạn học của em mới từ nước M về, bọn em đang mở tiệc liên hoan cho cậu ấy, còn muốn chơi lâu nữa, nếu không, buổi chiều chị điều trị bệnh ở trong phòng đi?!”
Lê Kính Dân vội vàng nói, “Đúng vậy, cô Thương, điều trị bệnh tâm lý cần có không gian tương đối yên tĩnh, chúng ta tới phòng của cô đi.”