Người con gái nằm trên chiếc giường lớn khẽ động đậy thân mình, nhưng chỉ vừa mới nhúc nhích đã cảm thấy toàn thân như vừa bị ai đó xé toạc ra làm đôi, cả thân người đau nhức tựa mới đi đánh nhau về, chỗ nào cũng ê ẩm. Còn hạ thân lại đau kịch liệt, nơi giữa hai đùi còn động lại chất gì ẩm ướt như một đầm lầy..
Cơn đau từ thể xác kéo dồn đến cộng với bị ánh nắng chiếu qua cửa sổ làm thức tỉnh Hàn Khiết Tình, mi mắt cô hơi động đậy một chút rồi chậm chậm mở ra, bị ánh sáng chiếu rực rọi vào làm đôi mắt có tầm nhìn mờ mịt, chưa thích ứng được với sáng sớm. Bàn tay theo bản năng che lại, đợi khoảng một lát mới chậm rãi buông xuống, đôi mắt lại nhìn trân trân lên trần nhà có một chùm đèn thủy tinh theo ánh nắng chiếu vào mà sáng rực.
Bây giờ trong đầu óc cô vô cùng hối hận về tối qua khi vứt bỏ hết liêm sĩ mà cầu xin Lục Sát lấp đầy cô, thật sự rất hối hận! Nếu như Hàn Khiết Tình biết tối qua mà điên cuồng kích tình như vậy thì cô sẽ không cầu xin hắn để không như bây giờ chỉ còn nửa cái mạng mà thôi!
Hình ảnh trận cuồng nhiệt vào đêm qua lại ùa về trong đầu óc Hàn Khiết Tình ngay lúc này, tất cả, từng cảnh, từng cảnh đều rõ mồn một và vô cùng rõ nét đến từng chi tiết, chẳng khác nào xem một bộ phim “hành động” của các nước Nhật Bản, Mỹ mà bật chế độ HD lên cả...
Hai cơ thể trần truồng nguyên thủy nhất của cô và hắn nhơm nhớp mồ hôi nhễ nhại mà dính chặt nhau đầy mãnh liệt trên giường, âm thanh va chạm thể xác dường như vẫn còn vang bên tai Hàn Khiết Tình ngay lúc này..
Mười ngón tay đan chặt, mồ hôi theo từng sự khoái cảm mà tuôn trào ướt đẫm ga giường màu tối, từng tiếng rên rỉ, thở dốc, tiếng gầm thay phiên nhau phát lên đầy gợi tình.
Những cảnh tượng này diễn ra trong bầu không khí nóng bỏng kéo dài đến khoảng ba tiếng thì dừng lại, lúc đó mưa đêm ở ngoài cũng ngưng hẳn. Hàn Khiết Tình xụi lơ toàn thân mà nằm trên giường, cô vừa định đánh một giấc thật ngon cho tới sáng thì đột nhiên Lục Sát lại bế cô đi vào phòng tắm trong bộ dạng không một mảnh vải che thân, đặt cô vào bồn tắm rồi không để Hàn Khiết Tình định thần lại Lục Sát đã trực tiếp mượn sức nước trong bồn mà liên tục đi vào sâu nhất bên trong cô từ phía sau. Hàn Khiết Tình chỉ còn biết bám víu lấy thành bồn mà chịu từng sự lấp đi thật kích thích từ Lục Sát.
Hắn còn dùng đủ loại tư thế để chiếm lấy Hàn Khiết Tình trong bồn tắm rộng lớn, không tha cho cô một giây phút nào, cho nên sáng sớm cô vẫn còn có thể tỉnh dậy thì xem như mạng của cô rất lớn rồi!
Hàn Khiết Tình nằm im không động đậy hồi tưởng lại từng cảnh tượng tối qua, cơ thể đột nhiên nóng bừng bừng lên, nhưng lại không nhúc nhích được bởi vì bây giờ cô không còn một sức lực nào nữa, toàn thân ngoài cơn đau nhức ê ẩm chẳng có gì khác, bị rút toàn bộ sức lực.
Suy nghĩ một hồi thì bị người đàn ông đang nằm kế bên động đậy trở mình làm dời sự chú ý của cô, Hàn Khiết Tình theo bản năng dời tầm mắt qua nhìn hắn.
Lục Sát vẫn trong bộ dạng mắt nhắm nghiền, nhưng lúc này đây Hàn Khiết Tình thật sự quan sát rõ hết những đường nét trên gương mặt hắn không sót thứ gì.
Ngón tay nhỏ gọn của cô vô thức đưa lên rồi dừng lại ngay mi tâm hắn, xúc cảm khi chạm vào thật nhẹ nhàng, tiếp tục kéo qua tới đôi mắt vẫn đang nhắm chặt lại, Hàn Khiết Tình dừng lại ngón tay rồi chạm tới thật nhẹ nhàng vì cô sợ sẽ đánh thức hắn, cô dường như đang nín thở rồi chậm rãi vuốt tới sống mũi cao của hắn.
Ngón tay trượt từ đầu mũi thật chậm rãi trượt xuống, cuối cùng dừng lại đôi môi màu bạc của Lục Sát đang mím chặt lại, lúc này ngón tay cô như bị thôi miên mà cứ dừng lại giữa làn môi hắn, vuốt ve thật mềm mại, Hàn Khiết Tình còn cảm nhận được xúc giác từ ngón tay cô truyền đến là mùi vị của nụ hôn mãnh liệt nóng bỏng tối qua..
Nhớ tới lúc Lục Sát điên cuồng khuấy động khoang miệng cô, đưa đầu lưỡi ướt át vừa mới dính hương vị ngọt ngào của Hàn Khiết Tình rồi khuất động toàn bộ tâm trí cô. Hôn cô đến đầu óc chao đảo mà càng mãnh liệt như một con cá vừa gặp nước, điên cuồng nhâm nhi để thỏa mãn được sự thèm khát của hương vị thơm tho.
Hàn Khiết Tình lại dời tầm mắt xuống một chút nữa, cuối cùng dừng lại dấu hồng hồng thoắt ẩn thoắt hiện trên cổ Lục Sát, bỗng nhưng gương mặt cô lại bỗng chốc ửng đỏ, dấu hôn trên cổ hắn nhắc cho cô nhớ tới khi tối qua cô van nan cầu xin Lục Sát nhưng hắn chẳng để tâm, cuối cùng phải hạ mình “chiều chuộng” hắn mà in thật sâu một nụ hôn nóng bỏng quyến rũ lên cổ hắn hắn mới tạm buông tha cho cô..
Hàn Khiết Tình khẽ khàng nhích tới một chút, đặt đôi môi mềm mại lên dấu hôn trên cổ hắn thật nhẹ nhàng như chuồn chuồn đạp nước, sau đó im lặng rời đi.
Kí ức cô vô thức nghĩ đến cái gì đó, vội gắng gượng trở mình một chút, lấy từ túi xách để bên tủ đầu giường ra một vật gì đó vô cùng chói lóa.
Ngắm nhìn chiếc đồng hồ nam thật sang trọng trên tay cô mà khóe môi vô thức cong cong. Đây là món quà mà Hàn Khiết Tình đã đặt từ ông Borhan, ông ta đã dùng hết tiềm năng mà thiết kế trong một ngày rồi sau đó chính tay đem đến cho cô.
Tuy bản tính ông ta không tốt nhưng quả thật năng lực của ông ta không thể không nhắc đến, có thể thiết kế ra một chiếc đồng hồ chỉ có một chiếc duy nhất trên thế giới trong một ngày quả thật không dễ dàng gì.
Khi ngắm nghía thật kĩ Hàn Khiết Tình đương nhiên sẽ không phủ nhận độ tinh tế từng chi tiết của chiếc đồng hồ đó được, cô hào phóng đưa thẳng cho Borhan một chiếc thẻ ngân hàng vàng màu sâm banh rồi ném lại một câu: “Chiếc đồng hồ này ông cứ tính theo giá gấp ba lần trên thị trường là được.” Sau đó xoay người đóng cửa lại rồi nhanh chóng chạy lên phòng.
Hàn Khiết Tình nằm phịch xuống giường rồi nhìn chiếc đồng hồ thật lâu, nhớ ra kí hiệu đặt biệt nên cô lập tức xoay mặt đồng hồ lại, quả nhiên có khắc hai chữ “LC” , Hàn Khiết Tình vuốt ve thật lâu rồi mỉm cười hạnh phúc.
Cô không ngần ngại nhờ Borhan khắc ra hai chữ này chỉ đơn giản vì cô muốn trên đời này chiếc đồng hồ này chỉ thuộc về một người đàn ông cô yêu nhất, hai chữ “LC” [1] cũng chỉ dành riêng cho một mình hắn..
[1] LC: có nghĩa là tên phiên âm của Lục Sát (lù Chá).
Hàn Khiết Tình cẩn thận nhẹ nhàng xoay người qua rồi kéo bàn tay của Lục Sát lên, thật chậm rãi đeo vào cho hắn, quả nhiên mắt nhìn của cô rất tốt, chiếc đồng hồ này cực kỳ thích hợp với Lục Sát.
Do mãi mê chăm chú vào chiếc đồng hồ nằm trên cổ tay Lục Sát nên Hàn Khiết Tình không để ý đến có một cặp mắt thâm thúy đang lẵng lặng nhìn cô từ nãy giờ, cho nên thanh âm dịu dàng của cô vang lên thật nhỏ nhẹ gọi tên chiếc đồng hồ: “Odnoliub.”
“Có nghĩa gì?” Thanh âm trầm thấp của người đàn ông từ trên đỉnh đầu truyền xuống khi giọng nói trong trẻo của Hàn Khiết Tình vừa dứt.
Cô giật mình nhìn lên thì đối diện với cặp mắt thâm thúy của Lục Sát, đôi mắt cô vô thức chớp chớp thật long lanh mà nhìn hắn.
Lục Sát bỏ qua ánh mắt của Hàn Khiết Tình rồi dời cổ tay mình lên, quan sát thứ phát ra ánh sáng chói lóa từ mặt đồng hồ thật kĩ.
Chiếc đồng hồ này hắn ước định chửng khỏng 157 gram bao gồm cả dây đeo tay thủ công với chất liệu thép và kích thước phù hợp với một cổ tay bảy inch. Mô hình này được sản xuất với chiều rộng 40mm, dày 13.8mm và khoảng cách các tai là 49mm. Các tai vỏ là 20 mm. Một trong những tính năng đáng chú ý nhất là thiết kế phù hợp của vỏ và dây đeo tay.
Mặt số thể thao kết thúc mờ với chiếc kim đánh bóng hấp dẫn với một AR chức năng nội bộ. Tinh thể sapphire vòm kép được trang bị một lớp vật liệu chống phản chiếu để tăng độ rõ và bảo vệ. Hạn chế duy nhất là hai chân kính có xu hướng gây ra vấn đề bất kể những nỗ lực chống phản chiếu khi sử dụng dưới ánh sáng mạnh.
Người thiết kế đã chọn một hình dạng thú vị cho phần vỏ. Các cạnh mép, các sườn được đánh bóng tốt có thể nhìn thấy ở dưới cùng và trên cùng để đạt được vẻ đẹp thẩm mỹ.
Các mặt số quá lớn trong màu đen mờ thật đáng nói đến. Cửa sổ ngày được tạo ra với khẩu độ tiên tiến với màn hình màu đen tương phản với màu trắng. Vòng chương bên ngoài là một màu đen phẳng. Dấu hiệu ứng dụng cũng hấp dẫn và phù hợp để bắt bất kỳ ánh sáng sẵn có nào. Ánh sáng thấp truyền cảm hứng cho sự phát quang màu xanh của thành phần SuperLuminova BGW9 không sáng quá nhưng cung cấp màu trắng trong sáng với ánh sáng ban ngày.
Đôi mắt Lục Sát hiện lên sự phức tạp khi nhìn chiếc đồng hồ này, Hàn Khiết Tình chăm chú nhìn đáy mắt hắn nhưng chẳng phát hiện ra được điều gì. Cuối cùng vẫn mím môi hỏi: “Anh..anh thích không?”
“Em tặng tôi?” Lục Sát dời ánh mắt từ đồng hồ trên cổ tay qua gương mặt của Hàn Khiết Tình rồi cất lên thanh âm trầm thấp, gương mặt hắn vẫn không hề có biểu cảm gì.
Hàn Khiết Tình ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu, từ biểu hiện này của cô chăm chú nhìn hắn không phải là hắn không thích đấy chứ?
Như đoán được suy nghĩ này của cô, Lục Sát trầm mặc giây lát rồi lấy lại vẻ điềm đạm, nâng tay xoa xoa đầu cô rồi khẽ khàng cất tiếng: “Thích! Tình Tình, cảm ơn em.”
Hàn Khiết Tình nghe được câu nói này của hắn mà thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười thật dịu dàng rồi nhìn hắn.
“Vậy Odnoliub có nghĩa là gì?” Lục Sát lúc nãy nghe cô lẩm bẩm cũng không hiểu là nghĩa gì nên thuận miệng hỏi.
Hàn Khiết Tình mấp máy môi, ngẫm nghĩ một lát cuối cùng quyết định thần thần bí bí nói: “Bí mật!”
Mi tâm Lục Sát nhíu lại tỏ vẻ không hài lòng với câu trả lời này của cô, nhưng tầm mắt chợt dời đến áo sơ mi đen trên người Hàn Khiết Tình lộ ra bên ngoài tấm chăn, mấy dâu đỏ rực trên cần cổ cô đập vào con ngươi hắn, ánh mắt Lục Sát hơi tối lại, ngón tay thon dài nâng lên chạm vào cúc áo sơ mi tuy được gắn lại nhưng vẫn còn lộ ra khe ngực sâu hút hồn cùng dấu răng trên đó, Lục Sát thâm trầm cất tiếng: “Tình Tình! Sáng sớm quyến rũ tôi bằng cách này thật sự rất nguy hiểm!”
Hàn Khiết Tình nương theo ngón tay hắn đến dấu hôn trên khe ngực mới dời tầm mắt xuống chiếc áo sơ mi đen trên người mình, kí ức chợt lùa về một chút..
Khi trận kích tình lần nữa diễn ra trong phòng tắm kết thúc sau hai tiếng thì thật sự khiến cô chỉ còn nửa cái mạng, để lại Lục Sát trong phòng tắm tắm rửa mà cả thân thể mệt mỏi của cô lê lếch ra bên ngoài, nhìn thấy váy của mình nằm dưới sàn cũng lười biếng mặc lại, nhưng cũng không thể khỏa thân đi ngủ được, vậy nên thuận tiện đến tủ quần áo của Lục Sát mở ra, bên trong chỉ có một màu đen bao trùm lấy, Hàn Khiết Tình nghĩ nghĩ một hồi rồi vớ đại áo sơ mi của hắn. Không ngờ lại bị hắn nghĩ là muốn quyến rũ hắn?
Hàn Khiết Tình lập tức định thần ngẩng đầu lên rồi muốn giải thích nhưng chưa kịp nói gì đã bị bàn tay Lục Sát giữ lại, hắn lật người đặt cô dưới thân, cúi đầu xuống rồi để đôi môi dời đến cúc áo sơ mi của cô, dùng răng cắn ra một cúc, khe rãnh mê hồn lập tức bày ra trước mắt hắn không che đậy, Lục Sát in thật sâu lên lần nữa một nụ hôn nóng bỏng mới trên dấu hôn cũ, tầm mắt dời lên Hàn Khiết Tình, không nhanh không chậm cất tiếng:
“Tình Tình, đêm qua, trên cơ thể em đã khắc thật sâu lên hai chữ ''Lục Sát", sau này muốn xóa cũng không thể xóa được, mãi mãi lưu lại mùi vị duy nhất của tôi trên cơ thể em.”
Câu nói của hắn ám chỉ rõ ràng về trận kích tình tối qua, gương mặt Hàn Khiết Tình bất chợt ửng đỏ, mím môi nói: “Dù sao em cũng chỉ thuộc về một mình anh..”
“Ngoan!”Lục Sát nhếch môi hài lòng vì câu trả lời của cô, thanh âm mang theo sự thỏa mãn mà cất lên bên tai cô, không đợi Hàn Khiết Tình nói thêm gì đã cúi đầu xuống, phủ môi lên đôi môi hồng hào của cô, bàn tay chậm rãi dời xuống áo sơ mi rồi cởi ra từng cúc, từng cúc, nụ hôn theo đó chậm rãi dời xuống..
Hàn Khiết Tình ưỡn cao người đón nhận hắn, cơ thể cô thật sự không thuộc về cô nữa rồi, chỉ còn muốn được hắn lấp đầy mà mặc kệ cơn đau xé xác từ hạ thân truyền đến, lần nữa để cho Lục Sát tiến thật sâu vào bên trong cô..
Hàn Khiết Tình mỉm cười nhìn thấy chiếc đồng hồ trên cổ tay hắn đang phát ra ánh sáng rực, cũng như tình yêu của cô dành cho Lục Sát cũng rạng rỡ như ánh mặt trời. Hàn Khiết Tình thầm nghĩ đến bí mật về chiếc đồng hồ đó, bí mật cô không muốn nói cho hắn chính là điểm đặt biệt nhất của chiếc đồng hồ. Cái tên mà cô đã mất thật lâu để suy nghĩ ra, “Odnoliub - kẻ si tình chỉ có một tình yêu duy nhất trong cuộc đời.”