Mới mấy ngày trước, bọn hắn còn cảm thấy chỉ bằng bọn hắn mà luyện chế Tiên Đan thì thật vô lí... Nhưng làm rồi mới biết, người trẻ tuổi kia không hề nói khoác, hắn hoàn toàn có năng lực phán xét, thậm chí còn sở hữu tài nghệ vượt xa bọn hắn!
Mặc dù thực lực có phần không tương xứng, thế nhưng hắn ta thực sự có tri thức của một Đan Tiên đỉnh cấp!
Người này... Nếu không phải là kỳ tài nghiêng trời lệch đất thì cũng là cường giả trùng sinh, tuyệt đối không phải tu sĩ phổ thông!
Chờ đợi không được bao lâu thì Lý Thuần Quân liền đã xuất hiện. Tư thế xuất hiện của hắn cũng không khác biệt so với trước, mười phần hoà ái dễ gần, thậm chí còn có chút dễ bắt nạt.
Người khác thấy vậy, nhưng đám luyện đan sư thì lại không thấy vậy, bọn hắn biết rõ người này nằm trên mình một tầng. Và thế là, tất cả luyện đan sư ở đây đều cam tâm tình nguyện khom lưng, đồng loạt hô lên một tiếng 'tiền bối'.
Gặp bản thân đột nhiên được người ta kính trọng đến vậy, Lý Thuần Quân thật có chút ngoài ý muốn. Nhưng mà, hắn cũng không vì vậy mà đắc ý, hay bành trướng.
Dẫu cho hắn không lên tiếng bác bỏ tiếng 'tiền bối' kia, nhưng cách nói chuyện của hắn vẫn không có cải biến gì: "Ừm"
"Mặc dù yêu cầu có hơi cao nhưng trong vòng một tháng tới, chúng ta nhất định phải hoàn thành công việc luyện đan, tuyệt đối không được phát sinh sai lầm"
"Sau khi xong việc, ta nghĩ hẳn sẽ có một vài người trong số các ngươi phi thẳng lên cấp độ tông sư không chừng"
"Mặc dù chuyện lần này rất khó khăn, nhưng những gì các ngươi thu hoạch được đều hoàn toàn xứng đáng, đúng không?" Lý Thuần Quân tươi cười nói.
Chúng luyện đan sư nghe vậy liền một lòng cảm kích: "Đều nghe tiền bối an bài"
Kì thật, so với kỳ trận dị bảo thì... Cơ hội đột phá tông sư còn quý giá hơn đống tử vật ấy rất nhiều!
Chỉ cần có thể được tiền bối hướng dẫn luyện đan thì bọn hắn liền đã thoả mãn, không ai lên tiếng dị nghị.
"Được rồi, khai lò!"
...
...
Mất hơn một tháng liên tục duy trì luyện đan cường độ cao, lắm lúc Lý Thuần Quân đã đuối sức muốn gục. Nhưng thật may mắn là sau lần đầu luyện đan, nhóm luyện đan sư kia đã thu hoạch được rất nhiều kinh nghiệm. Do vậy, Lý Thuần Quân vẫn có một chút thời gian trống để tranh thủ nghỉ xả hơi.
Mặc dù hắn chỉ 'xả hơi' bằng một bát cháo của Mộ Khuynh Tiên, nhưng cũng nhờ vậy mà hắn mới cầm cự được hơn một tháng. Và đến tận khi viên Tiên Đan cuối cùng thành hình, Lý Thuần Quân đã kém chút khóc ra tiếng.
Mụ mụ, đến khổ nha!
Nhưng không sao, ba viên Tiên Đan đã tập hợp đầy đủ, chút công sức này là hoàn toàn đáng giá.
"Ngươi vất vả rồi" Mộ Khuynh Tiên mỉm cười, ngọc thủ ôn nhu vuốt ve mái tóc dài của Lý Thuần Quân.
Lý Thuần Quân yên tĩnh nằm trên đùi nàng, một mặt hưởng thụ mà không nói gì.
Cầm cự chỉ được một chốc, hơi thở của hắn dần dần trở nên đều đặn, còn ý thức thì đã sớm chìm vào mộng đẹp.
Trên thảo nguyên rộng lớn thoảng mùi hoa cỏ, gió xuân tràn đầy sức sống khe khẽ lay động mái tóc đen dài của Mộ Khuynh Tiên. Nàng nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của hắn, khoé miệng nâng lên một tiếu dung kinh tâm động phách.
"Hiếm khi thấy ngươi chịu dựa dẫm vào ta như vậy... Xem ra, ngươi đã thật sự mở lòng với ta"
Lần này, trong mắt nàng đã không tồn tại vẻ điên cuồng, chỉ có một mảnh thanh tịnh cùng ấm áp.
Nàng biết rõ sau khi Lý Thuần Quân làm xong chuyện lần này, nàng sẽ phải xa hắn trong một quãng thời rất dài... Vì vậy, nàng muốn bản thân mình thật thanh tỉnh... Để có thể tinh tế cảm nhận từng giây phút hạnh phúc, mỹ hảo như thế này.
Theo góc độ nào đó mà nói, nàng đã tạm thời chiến thắng ma niệm trong lòng mình. Bởi vì lúc này đây, dục vọng của nàng đang rất yên tĩnh, không có cuồn cuộn trào dâng như trước kia.
Nhiều nhất thì... Nàng chỉ muốn...
Mộ Khuynh Tiên mím môi, thoáng do dự một chút rồi cúi thấp người, thật nhẹ nhàng đặt môi lên trán hắn.
Sau khi hôn xong, trên trán Lý Thuần Quân đột nhiên xuất hiện một loại hoa văn kỳ bí, huyền ảo tựa như một đoạn linh mạch nối thông với đại đạo, trông hoàn toàn không tầm thường chút nào.
"Ta biết là mình không nên can thiệp... Nhưng cuối cùng, ta vẫn không nhịn được muốn chiếu cố ngươi một chút" Mộ Khuynh Tiên nói rồi cười tít mắt lại, tuyệt thế khuynh thành, diễm áp quần phương.
Dù gì thì hắn cũng là nam nhân mà nàng đã khâm định nha, cớ gì mà nàng lại không được phép giúp hắn đâu?
"Mấy ngày cuối cùng này... Ta phải tranh thủ một chút mới được"
...
...
Ngủ một hơi tận mấy ngày mới tỉnh, Lý Thuần Quân có chút áy náy nhìn Mộ Khuynh Tiên, dáng vẻ trông tựa hồ rất khó xử, không biết phải nói sao với nàng.
Mà Mộ Khuynh Tiên cũng hiểu ý hắn nên chỉ lắc đầu nói: "Không cần phải cảm thấy có lỗi, ta làm vậy cũng chỉ vì ta thích thế mà thôi"
"Vẫn nên cảm tạ ngươi"
Thân là một nữ nhân... Nàng vậy mà lại để cho hắn nằm trên đùi tận mấy ngày mà vẫn không nói không rằng. Chuyện này thực để Lý Thuần Quân có chút tê cả da đầu.
Hảo cảm tăng trưởng quá nhanh đi?
Đúng lúc này, hệ thống xuất hiện mang theo một lực trùng kích có thể đánh gãy mọi suy nghĩ của hắn, khiến hắn một mặt ngốc trệ ra đó, há miệng nửa ngày vẫn không nói được câu nào.
[Nhận được hiệu ứng tăng phúc: Chúc phúc của Thần Linh]
[Hiệu ứng 1: Nhận được Đại Đạo chiếu cố, tốc độ lĩnh ngộ tăng 200%]
[Hiệu ứng 2: Nhận được Đại Đạo chiếu cố, tốc độ tu luyện cơ bản tăng 100%]
[Hiệu ứng 3: Miễn chí tử, ngăn cản mọi loại công kích dưới cấp bậc Tiên Đế (Chỉ có tác dụng một lần)]
[Lưu ý: Chúc phúc chỉ có thời hạn một trăm năm, mời kí chủ nhanh chóng tranh thủ lấy thật nhiều lợi ích, kẻo có ngày lại tiếc đứt ruột]
Không kịp để ý đến dòng lưu ý, ánh mắt của Lý Thuần Quân chỉ dính chặt vào dòng đầu tiên.
Chúc... Chúc phúc của Thần?
Là ai? Là vị Thần nào đã để mắt đến hắn? Do đâu? Vì đâu?
Chẳng lẽ là do Triệu Tử Long?
Ân...
Khả năng là như vậy.
Triệu Tử Long là người duy nhất dính dáng với khái niệm của 'Thần' trong vòng quan hệ của hắn.
Mặc dù hắn không rõ thứ chúc phúc này mang ý nghĩa gì, cũng không biết có âm mưu gì đằng sau hay không, nhưng hắn biết rõ một điều rằng: Trước mắt, đây là chuyện tốt.
Đúng lúc hắn còn đang buồn rầu về thiên tư kém cỏi của mình, và kết quả là vào ngay ngày hôm nay, siêu cấp ngoại qua liền đã tự dâng mình đến tận cửa!
Thần Minh nào đó, thật mang ơn ngươi!
Hi vọng sẽ có ngày báo đáp!
Lý Thuần Quân trong lòng mặc niệm vài câu biết ơn rồi đứng dậy, cười nói: "Mau đi giúp ta một chút, nhanh chóng làm cho xong việc rồi cùng nhau trở về... Thú thật, ta đã có chút nhớ nhà"
"Nhà?"
Khi nghe câu ấy, phản ứng đầu tiên của Mộ Khuynh Tiên là ngẩn ngơ, nhưng chỉ ngay sau đó, hoa dung trên mặt nàng liền nở rộ đến không cách nào kìm chế: "Ân, mau làm xong rồi trở về"
Nói xong, nàng lập tức đứng dậy song hành cùng Lý Thuần Quân, cả hai nhanh chóng tìm về biệt viện của Hoa Bất Ngữ, bắt đầu công tác trị liệu cho vị tướng quân xấu số kia.
Lý Thuần Quân bước đến bên giường, trên tay cầm chặt một tinh bàn đang toả sáng. Hắn cẩn thận đặt tinh bàn xuống cạnh đỉnh đầu nam nhân kia rồi bắt đầu thi chú.
"Bất Ngữ tiên tử, mời ngươi trông chừng tinh bàn giúp ta, ta phải tập trung tinh thần cho việc tróc hồn hắn ra ngoài" Lý Thuần Quân nói thật nhanh: "Linh hồn của hắn ta đang rất yếu ớt, chỉ cần sai sót một chút thôi liền sẽ gây ra hậu quả vô cùng nghiêm trọng!"
Hoa Bất Ngữ trịnh trọng gật đầu. Nàng đặt tay lên tinh bàn đang nằm trên đỉnh đầu phu quân mình, không ngừng đem tiên lực rót vào bên trong khiến nó toả sáng lấp lánh, trông đẹp mắt cực kì.
Đến lúc này, Lý Thuần Quân đã hoàn thành việc thi chú. Ngay tức thì, từ chỗ của hắn, mười mấy sợi dây xích vàng óng như hoá thành thực chất lao tới găm sâu vào người nam nhân kia, bao bọc, rồi cuối cùng là kéo ngược về phía Lý Thuần Quân.
Không lâu sau, dưới sự bảo hộ của các sợi dây xích, một hình thể mờ nhạt từ thân thể nam nhân kia dần dần được kéo ra. Đó chính là linh hồn thể của hắn ta.
Lại nói, trạng thái linh hồn thể của hắn ta cũng mười phần thê thảm: Thân thể xuất hiện đầy vết nứt, tứ chi gãy đoạn, một số chỗ mờ nhạt không rõ ràng... Và nghiêm trọng nhất chính là những luồng khí đen đang bao quanh miệng vết thương, khiến nó không cách nào lành lại.
Thấy cảnh này, nội tâm Lý Thuần Quân thầm cả kinh: "Ma khí thật đáng sợ! Lúc trước là ai đã kích thương hắn? Thật lợi hại quá đi?"
Mặc dù vô cùng nghi hoặc, nhưng hắn cũng biết đây không phải là lúc để lo nghĩ chuyện đó. Linh lực trong cơ thể hắn không ngừng bị cấm chú hút khô, suýt chút nữa đã đứt xích rồi, tình thế vô cùng khó khăn với hắn.
"Khai mở tinh bàn!"
Nghe theo sự chỉ dẫn của Lý Thuần Quân, Hoa Bất Ngữ lập tức khai mở tinh bàn. Từ đó, ngàn vạn vì sao sáng lên, vây quanh bàn tròn rồi hình thành một thứ kết giới thần bí, đem linh hồn thể của nam nhân kia nhốt vào, bảo hộ vô cùng cẩn thận.
Tinh bàn đóng vai trò như vật chứa, và tinh lực gia trì hoàn toàn đủ khả năng để giúp nam nhân kia không bị tiêu tán trong một quãng thời gian khá dài.
"Phù" Lý Thuần Quân vô lực tựa lưng vào ghế, mồ hôi tiết ra ướt đẫm cả lưng.
Mà bên cạnh hắn, Mộ Khuynh Tiên cũng không khá hơn. Nàng vì cung cấp linh lực cho hắn mà trở nên vô cùng suy nhược, chỉ miễn cưỡng gạt ra một nụ cười dễ nhìn.
"Quả nhiên, cấm chú vẫn là cấm chú, tiêu hao lớn đến không tưởng tượng nói" Lý Thuần Quân nhăn mặt nhíu mày, cực độ không thích ứng với thứ cảm giác bụng dạ trống rỗng như này.
Trong ba người, chỉ có mỗi Hoa Bất Ngữ là vẫn thờ ơ như thường. Mặc dù tinh bàn cũng cần ngốn một lượng linh lực khổng lồ mới có thể vận hành, nhưng mà... Nàng mạnh!
"Tiếp theo cần phải làm gì?" Hoa Bất Ngữ có chút gấp gáp hỏi.
Lý Thuần Quân ho khan, thanh âm đứt quãng nói: "Tẩy uế..."
"Mau lấy Thái Thanh Tố Tâm Đan ra cho hắn uống... Thứ đồ này... Bất kể có dạng gì cũng đều uống được, rất thần kì"
Hoa Bất Ngữ gật đầu, sau đó lại ôn nhu cho chồng mình uống thêm đan dược.
Đan dược hoà tan, thanh khí từ từ xuất hiện trên linh hồn thể của nam nhân kia. Nó tựa như thiên địch của ma khí, chỉ trong nháy mắt đã đem những luồng khí đen kia đánh tan tác rồi lại quay qua chữa trị linh hồn.
Mắt thấy cảnh này, nhãn thần của Hoa Bất Ngữ liền sáng lên.
Thứ làm nàng đau đầu bao năm đã bị hoá giải!
"Tiếp theo, người phải đích thân trích xuất một giọt huyết dịch của hắn, lọc hết ma khí, sau đó lại đem nó cho dung hoà với Sinh Mệnh Chi Tuyền"
"Khi làm xong, người lại phải cho hắn ta uống Niết Bàn Đan, rồi lập tức thả hẳn cả tinh bàn vào bên trong tuyền thủy kia..."
"Thẳng đến một tuần sau, lấy linh hồn cùng huyết dịch làm cơ sở... Có lẽ hắn sẽ xuất hiện trước mặt người rồi"
"Tạ ơn"
Hoa Bất Ngữ nói tiếng cảm ơn rồi hớn hở đi làm những chuyện tiếp theo, không làm phiền đến Lý Thuần Quân cùng Mộ Khuynh Tiên nữa.