Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Số hiệu Thái Bình?”

Kim Phi hơi ngạc nhiên.

Con gái lớn của y tên là Thái Bình nhưng con gái lớn lại do Cửu công chúa sinh ra.

"Được, vậy cứ gọi là số hiệu Thái Bình đi!"

Quan Hạ Nhi nói: "Ý nghĩa giống như đương gia đặt tên Đại Nữu, hy vọng thuyền bọc thép có thể mang về thứ tốt, làm thiên hạ thái bình không còn ai chết nữa."

"Được rồi! Vậy gọi là số hiệu Thái Bình đi!" Kim Phi nói: "Đại dương mà số hiệu Thái Bình đi lần này, sau này sẽ được gọi là Thái Bình Dương!"

Người ở thế giới này còn chưa biết đến sự tồn tại của Châu Mỹ, cũng không có khái niệm về bốn đại dương chứ đừng nói đến tên gọi. Tất cả các đại dương đều được gọi chung là biển.

Giờ đây, dải đại dương lớn nhất thế giới đã có tên.

Mặc dù nó cũng được gọi là Thái Bình Dương giống như kiếp trước của Kim Phi, nhưng lại có ý nghĩa khác.

Đại dương này được đặt theo tên đứa con đầu lòng của Kim Phi, thuyền bọc thép số hiệu Thái Bình sẽ là con thuyền đầu tiên trên thế giới cố gắng vượt qua Thái Bình Dương!

"Số hiệu Thái Bình, Thái Bình Dương..." Đường Tiểu Bắc bĩu môi: "Hai người cũng thật là khéo đặt tên."

Quan Hạ Nhi đỏ mặt cúi đầu.

Sau khi Kim Phi bắt đầu xóa nạn mù chữ, cô mới bắt đầu đọc sách biết chữ.

Đã học hơn một năm, nên đọc sách viết thư bình thường không thành vấn đề nhưng nói về kiến thức thì lại chưa có quá nhiều..

Họ không phải người một nhà cũng không thuộc cùng một gia đình, Kim Phi xuất thân từ một gia đình khó khăn và Quan Hạ Nhi cũng vậy, nếu không cũng sẽ không đặt tên cho hai đứa con của mình là Đại Nữu, Nhị Nữu.

Đường Tiểu Bắc thường lấy chuyện này ra chọc ghẹo cô, nói không biết sau này mình có con sẽ là Nữu thứ mấy.

Quan Hạ Nhi ngượng ngùng nhưng Kim Phi thì không, còn đưa tay xoa đầu Đường Tiểu Bắc: “Đừng lo chuyện không đâu nữa, muội chỉ cần nói cho ta biết ý nghĩa được không thôi!”

"Tốt tốt tốt! Vô cùng tốt luôn!"

Đường Tiểu Bắc vừa đối đáp vừa chỉnh lại búi tóc bị Kim Phi vặn vẹo.

Công chúa Lộ Khiết nhìn Đường Tiểu Bắc với vẻ tò mò.

Cô ta cũng có chút hiểu biết về văn hóa Trung Nguyên và biết địa vị của phụ nữ ở Đại Khang rất thấp.

Trong mắt nhiều quý tộc quyền quý, phụ nữ chỉ là công cụ để sinh con nối dõi và chơi đùa.

Mặc dù đã đọc thông tin tình báo về Kim Phi và biết y luôn ủng hộ nam nữ bình đẳng, nhưng Công chúa Lộ Khiết luôn tin rằng đây là cách để Kim Phi thu phục phụ nữ.

Bây giờ cô ta chợt cảm thấy có lẽ mình đã nghĩ sai rồi.

Từ giọng điệu của Quan Hạ Nhi đến lời nói của Đường Tiểu Bắc, cũng như cách cô ấy tương tác với Kim Phi đều cho thấy bình thường họ ở chung đều hài hòa như vậy.

Ở trấn Ngư Khê lâu dần cô ta càng nghe được nhiều chuyện về Kim Phi, và Công chúa Lộ Khiết càng ngày càng không thể hiểu được y.

Trong khi Kim Phi và Quan Hạ Nhi trò chuyện, thuyền bọc thép cũng đã sẵn sàng, Kim Bằng lại đích thân đến cầu dỡ hàng và đón y lên số hiệu Thái Bình.

Nhìn thấy Hồng Đào Bình và Trịnh Trì Viễn đều lộ ra vẻ kích động, Kim Phi cũng kêu hai người họ lên thuyền.

Khi Đường Tiểu Bắc nhìn thấy Kim Phi cho Hồng Đào Bình và Trịnh Trì Viễn lên thuyền, cô ấy cũng ầm ï muốn đi lên.

Dù sao không gian trên số hiệu Thái Bình cũng đủ rộng, nên Kim Phi dứt khoát kêu thủy thủ đóng một cái thang gỗ ở chỗ cầu dỡ hàng, sau đó quay lại hô lên với nhóm cấp cao Đông Hải: “Còn ai muốn lên thì lên hết đi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK