Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trưởng trấn ở sau hô lớn: "Lão Tam, ngươi mau dẫn con về đi, đứa bé vẫn đi chân trần, đừng để rét cóng! Lão Lưu, ngươi cũng dẫn mẹ về đi, vốn dĩ đã yếu ớt lâm rồi, ngươi lại khiến bà ấy mệt chết đấy!"

Nghe trưởng trấn nói như vậy, người dân mới yên tâm, rối rít đưa người già trẻ nhỏ trở về, sau khi bản thân cũng mặc ấm rồi lại mới trở lại

Cũng có một số người dân chuẩn bị chu đáo đã bắt đầu làm thủ tục.

Nhân viên tiền trang phụ trách làm thủ tục cho vay, nhân viên thương hội phụ trách phát lương thực, nhân viên hộ tống phụ trách giữ trật tự.

Tất cả đều tiến hành đâu vào đấy.

Tình hình như vậy, xảy ra ở rất nhiều nơi xung quanh thành Tây Xuyên.

Chỉ riêng ngày này, hai kho lương thực của Kim Phi ở xung quanh thành Tây Xuyên đã trống không.

Cũng vào ngày này, tình trạng người chết đói xung quanh thành Tây Xuyên cuối cùng đã ngừng lại

Đồng thời cũng vào ngày này, không biết lại có bao nhiêu nhà người dân đã lập bài vị trường sinh cho Kim Phi

Rất nhiều người dân nói đến y, đều không gọi Kim tiên sinh, mà gọi y là Kim bồ tát cứu khố cứu nạn.

Bên ngoài thành Tây Xuyên, Kim Phí nhìn khói bếp lượn lờ từ trong thôn ở phía xa, cuối cùng trên mặt lộ ra vui vẻ an tâm

Mặc dù lần này cứu trợ thiên tai rất mệt mỏi, cũng mạo hiếm đặc tội rất nhiều quyền quý, nhưng y không hối hận.

Nếu được làm lại, Kim Phi vẫn sẽ lựa chọn như vậy.

Đối với y và Cửu công chúa mà nói, đây chỉ là mạo hiểm mà thôi.

Cùng lảm thì Cửu công chúa sẽ bị hoàng đế mắng một trận, y bị quyền quý nhảm vào.

Nhưng đối với những người dân bị nạn, là mạng sống của già trẻ lớn bé trong nhà.

Đáng!

Dù sao y cũng không muốn làm bạn với đám quyền quý, bị nhắm vào thì bị nhầm vào thôi.

Nếu như có thế đế người dân không chết rét chết đói nữa, đừng nói là bị quyền quý nhằm vào, dù có bị triều đình truy nã, Kim Phi cũng nhận.

Còn về chuyện Cửu công chúa, y cũng từng suy nghĩ rồi.

Đợi đợt cứu trợ thiên tai kết thúc, y sẽ bàn bạc lại với Cửu công chúa

Nếu Cửu công chúa bãng lòng ở lại làng Tây Hà, không trở về kinh thành nữa, vậy thì tất cả đều dễ nói

Đương nhiên Kim Phi sẽ thực hiện cam kết với Khánh Mộ. Lam, có chết cũng phải bảo vệ an toàn cho cửu công chứa

Nếu Cửu công chúa muốn trở về kinh thanh, y cũng sẽ nghĩ cách gây áp lực cho triều đình, để hoàng đế và mấy kẻ quyền quý không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Còn về việc gây áp lực như thế nào, tạm thời Kim Phi vẫn chưa nghĩ ra

Nhưng y cũng không sốt ruột, chuyện cứu trợ thiên tai đủ khiến y và Cửu công chúa bận rộn trong mấy tháng, thời gian

vẫn còn dài

Lúc Kim Phi đang ngẫm nghĩ, một đội ky binh từ đắng xa xuyên qua gió rét, chạy như bay đến.

Dẫn đầu là Hầu Tử.

Người đi chậm hơn Hầu Tử một bước là người trước đó Kim Phi và Cửu công chúa từng gặp ở sông Kim Mã, Ngụy Đại Đồng - quản lý cục vận tải

Ngụy Đại Đồng mặc áo khoác đen, thấy Kim Phi đứng ngoài cửa thành, ông ta vội nhảy xuống khỏi ngựa chiến.

Quan vận tải ở Cục vận tải là mệnh quan triều đình chân chính, mà Kim Phi chỉ là một Nam tước ngay cả thái ấp cũng chẳng có, theo lễ nghĩ, Ngụy Đại Đồng không cần phải chủ động hành lễ với Kim Phi

Nhưng Ngụy Đại Đồng lại nghiêm túc hành đại lễ với Kim Phi.

*Ngụy Đại Đồng kính chào Kim tiên sinh!"

Ban đầu ở sông Kim Mã, Ngụy Đại Đồng tiếp xúc với Kim Phi, mục đích là để tiếp cận Cửu công chúa thông qua y

Nhưng lúc này ông ta hành lễ với Kim Phi, không phải vì điều đó, mà ông ta thật lòng cảm kích chuyện Kim Phi làm cho người dân Xuyên Thục.

"Nguy đại nhân, đã lâu không gặp!"

Kim Phi tiến lên hai bước, đưa tay đỡ Ngụy Đại Đồng dậy: “Nguy đại nhân dọc đường bôn ba, mau vào thành, sưởi ấm chút đi”

"Tiên sinh, ngài đến đón ta ư?" Ngụy Đại Đồng hơi sững sờ.

Ông ta nghĩ rằng bắt gặp Kim Phi ở cổng thành, chỉ là vừa khéo đúng lúc.

Bây giờ Kim Phi muốn vào thành cùng ông ta, Ngụy Đại Đồng mới ý thức được, có lẽ Kim Phi đang cố ý đến đón ông 1a.

“Tiên sinh, ngài đang bận như vậy, toàn bộ người dân Xuyên Thục đều mong chờ ngài đến cứu nạn, sao có thể vì một người nhàn rồi như †a làm chậm trẻ thời gian quý báu của ngài chứ?"

"Ngụy đại nhân, sắp tới không rảnh rỗi được rồi”

Kim Phi cười nói: "Đợt cứu nạn Xuyên Thục có thành công hay không, còn phái xem Ngụy đại nhân nữa đấy!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK