Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Quốc sư, tại sao hắn lại nhảy xuống như vậy..."

Không chỉ Trần Cát lo lắng, Tả Chi Uyên cũng bị sợ hết hồn.

Chưa kịp nói dứt lời, đã thấy những chiếc dù phía sau nhân viên hộ tống được mở ra.

Cơ thể đang rơi nhanh chóng của nhân viên hộ tống nhanh chóng giảm tốc độ, trôi dạt qua sông Hoàng Hà theo gió nam, rồi tiếp tục bay về phía bắc ba bốn dặm rồi mới đáp xuống mặt đất.

Trần Cát nhìn nhân viên hộ tống, tùy ý đưa tay phải ra, Ngân Tước đi theo phía sau nhanh chóng lấy từ trong ngực ra một hộp gỗ nhỏ, lấy ống nhòm từ trong đó ra.

Kể từ khi có ống nhòm, Trần Cát không rời ra được, mỗi lần ngồi khinh khí cầu đều phải mang theo nó.

Mỗi lần ngồi trên khinh khí cầu dùng ống nhòm nhìn xuống bên dưới, Trân Cát đều có cảm giác hào hứng nhìn ngắm chúng sinh.

Tả Chi Uyên thấy Trần Cát sử dụng ống nhòm thành thạo như vậy, không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ.

Kim Phi thấy thế, lấy ống nhòm dự phòng ra đưa cho hắn.

"Cám ơn Quốc sư!"

Tả Chi Uyên cũng không khách sáo, vội vàng nhận lấy.

Sau khi quen với Kim Phi, hắn đã từng dùng thử ống nhòm một lần, không cần Kim Phi hướng dẫn, hắn tự điều chỉnh tiêu cự nhắm chuẩn vào nhân viên hộ tống với mới hạ cánh.

"Thật sự là có thể bay được vài trăm dặm thật sao?"

Tả Chi Uyên đặt ống nhòm xuống, cảm khái nói.

"Loại ô này gọi là dù nhảy, công dụng chính không phải là dùng để bay lượn, còn có một loại dù lượn chuyên để bay lượn nữa, có thể bay được xa hơn."

Kim Phi nói: "Quan trọng nhất là dù nhảy rất an toàn, sẽ không ngã chết người!"

"Ta có thể thử được không?" Trong mắt Tả Chỉ Uyên sáng lên mong đợi.

"Thử thì cũng được, nhưng ngươi hãy theo người của ta học mấy ngày trước đã, làm quen trước rồi nói sau."

"Được, được!"

Tả Chi Uyên liên tục gật đầu: "Lát nữa trở về ta sẽ xin điện hạ từ quan, ngày mai sẽ đến đây luyện tập."

Biết Cửu công chúa muốn cách chức hắn, lại thấy được phương thức bay cao minh như vậy, bây giờ Tả Chi Uyên không còn ý định làm quan nữa, chỉ muốn nhanh chóng học dù nhảy thôi.

"Quốc sư, trầm có thể thử không?”

Trần Cát cũng là một người thích chơi, nghe vậy cũng háo hức muốn thử.

"Bệ hạ không được!"

Kim Phi vội vàng xua tay nói: "Nếu như người có chuyện gì không may, ta sẽ không thể giải thích được với Vũ Dương, cũng không thể giải thích được với dân chúng trong khắp thiên hạ được."

Đùa à, Trần Cát là hoàng đế Đại Khang, mặc dù không điềm đạm lắm, nhưng cũng là trụ cột của Đại Khang.

Chế độ phong kiến đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người dân, thống trị hoàng quyền đã ăn sâu vào lòng họ, Trần Cát bình thường không sao, Cửu Công chúa có giết chết tất cả quyền quý trong triều đình thì thiên hạ cũng sẽ không loạn lạc, chẳng bao lâu sau sẽ có một nhóm người học giả mới thành lập nên triều đình mới.

Nhưng nếu như Trần Cát có bất kỳ chuyện không may nào, không chỉ ảnh hưởng đến an nguy của cá nhân ông ta mà còn liên quan đến an toàn của cả triều đình Đại Khang, thậm chí còn liên quan đến cả toàn bộ Đại Khang.

"Không phải Quốc sư vừa mới nói dù nhảy rất an toàn sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK