Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này cũng là lúc khách qua đêm trả phòng, mọi người cứ liên tục rời đi.

Đám người Thanh Diên cứ đứng ở cửa mãi cũng không thích hợp, tú bà đã dẫn họ vào đại sảnh.

Nhiều cô gái quen biết Thanh Diên thấy cô ấy trở về, còn ăn mặc kỳ lạ, đều chạy đến hóng hớt.

Khi nghe tin Thanh Diên cũng làm nhân viên hộ tống cho tiêu cục Trấn Viễn, tất cả cô nương đều lộ ra biểu cảm giống với tú bà.

Mặc dù Thanh Diên không giỏi quan sát biểu cảm và lời nói như Đường Tiểu Bắc, nhưng cũng được huấn luyện ở thanh lâu.

Chỉ cần nhìn vào vẻ ngạc nhiên của họ, sẽ biết họ đang nghĩ gì

Cô ấy cười giải thích, "Ma ma, bọn ta tham gia vào tiêu cục, không đi hộ tống cũng không đánh trận, chỉ phụ trách nhảy múa thôi."

“Vũ điệu nào?” Phùng ma ma hỏi: “Mặc y phục gì?”

"Ma ma, người nghĩ đi đâu thế?"

Thanh Diên dở khóc dở cười: "Tiên sinh muốn bọn ta nhảy là quân vũ, cũng gần giống với bài kiếm vũ mà Giả tỷ tỷ dạy bọn ta, chủ yếu đốc thúc cảm giác về sức mạnh và nhịp điệu để cổ vũ các tướng sĩ!"

"Thì ra là kiếm vũ!" Phùng ma ma khi còn trẻ cũng giỏi khiêu vũ nên được chọn làm tú bà của trại huấn luyện.

Vừa nghe kiếm vũ đã biết rồi.

"Thanh Diên tỷ tỷ, vậy sau này tỷ sẽ ở lại tiêu cục Trấn Viễn sao?" Một cô gái hỏi.

“Có lẽ là vậy,' Thanh Diên gật đầu: n sinh nói sẽ đưa bọn ta về Kim Xuyên, thành lập một đội múa, dựng sân khấu trong làng. Về sau, bọn ta sẽ chỉ múa trong làng, tiền công sẽ giống như những nhân viên hộ tống."

“Còn có cả tiền công nữa hả?” Phùng ma ma cất giọng.

“Đương nhiên có, Thanh Diên tự hào nói: “Tiên sinh nhà ta nói rồi, nhảy múa cũng là một công việc nghiêm túc, cũng rất cực khổ, nhiệm vụ cơ bản của bọn ta mỗi tháng là biểu diễn đủ mười lần, nhiều thêm một lần bọn ta có thể được trả tiền làm thêm giời”

“Vậy tiền công của mọi người giao cho ai?” một cô nương hỏi.

“Giao cho bản thân bọn ta!” Thanh Diên nói tiếp: “Ồ, ta quên nói, tiên sinh nhà ta đã hủy bỏ khế ước bán thân của bọn ta rồi, còn nói bọn ta không phải là nô tì, có thể dựa vào nhảy múa tự nuôi mình trong thời đại phái nữ mới!”

“Khế ước bán thân được hủy bỏ rồi?” Tất cả cô nương vừa nghe, càng hâm mộ hơn.

“Vậy Thanh Diên tỷ tỷ, có phải mọi người có thể kết hôn rồi không?” Một cô nương hỏi dò.

“Đương nhiên là được, tiên sinh nói bọn ta sau này sẽ là người tự do, muốn thành thân thì có thể thành thân, sau khi thành thân còn có thể tiếp tục nhảy múa."

Thanh Diên nói: “Nếu như không muốn nhảy múa, cũng có thể làm việc ở thương hội Kim Xuyên, còn có thể cạnh tranh tham gia cuộc thi nữ chưởng quầy nữa”

"Trời ơi, còn có thể làm nữ chưởng quầy Kim Xuyên!"

Tất cả các cô gái xung quanh đều kinh ngạc hô thành tiếng.

Ngay cả tú bà cũng lộ ra vẻ ngưỡng mộ.

Giờ đây nữ chưởng quầy của Kim Xuyên là người mà thanh lâu không dám đắc tội nhất.

Nếu Thanh Diên trở thành nữ chưởng quầy thì còn rạng rỡ hơn gấp trăm lần so với việc gả cho đại quan quý nhân làm tiểu thiếp.

“Thanh Diên tỷ tỷ, ta ngưỡng mộ mọi người quá, mọi người có thể gặp được Kim tiên sinh thật may mắn!”

Một cô nương lúc đầu ở cùng trại huấn luyện cùng Thanh Diên nói: “Khi nào tỷ có thể trở thành nữ chưởng quầy?”

"A Bội tỷ tỷ nói, làm nữ chưởng quầy không dễ dàng như vậy, không những phải biết viết, tính toán mà còn phải biết giao tiếp, không được quá kiêu ngạo, làm mất mặt thương hội Kim Xuyên. Tóm lại là có rất nhiều quy tắc.”

"Thanh Diên tỷ tỷ, tỷ không phải vừa hợp sao?" Một cô gái vội vàng nói: "Tỷ từ nhỏ đã biết chữ, cũng biết tính toán, nói chuyện cũng hay, chắc chăn có thể trở thành một nữ chưởng quầy"

"Thanh Diên tỷ tỷ, sau này tỷ phát đạt rồi, đừng quên các tỷ muội nhé!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK