Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vậy thì kì lạ rồi, bọn ta chưa sắp xếp, cũng không phải các người sắp xếp, vậy thùng dầu hỏa của bọn họ phát nổ như thế nào?”

Quan Hạ Nhi hoang mang hỏi: “Chẳng lẽ là người của bọn không không cẩn thận làm nổ à?”

“Phu nhân, khỏi phải nói chứ, đúng là có khả năng này.”

Thiết Ngưu nói: “Mấy hôm trước Lão Ưng từng nói với ta, lúc vận chuyển thùng dầu hỏa, phải cố gắng đựng đầy, giảm lắc lư, nếu không thật sự có thể phát nổ.

Anh ta nói tiên sinh từng nói với anh ta như vậy.”

“Ta cũng nhớ rồi, lúc đầu trở về từ kinh thành, đúng là phu quân từng nhắc xe ba gác kéo dầu hỏa như vậy.”

Cửu công chúa nói: “Lúc đó phu quân nói mặc dù xác suất này rất thấp, nhưng một khi phát nổ, hậu quả sẽ cực kì nghiêm trọng.

“Vũ Dương, dầu hỏa của người xấu bị nổ rồi, có phải là không thể dùng khinh khí cầu nữa không?”

Quan Hạ Nhi kích động hỏi: “Vậy có phải chúng ta không cần rút lui nữa không?”

“Nhỡ dầu hỏa của bọn họ chưa phát nổ hết thì sao?”

Cửu công chúa hỏi ngược lại một câu, sau đó nói: “Vẫn phải tiếp tục rút lui, nhưng không cần phá hủy thiết bị của xưởng nữa, chỉ cần chôn thuốc nổ là được, nếu kẻ địch còn dầu hỏa, chúng ta sẽ nổ thiết bị rồi rút lui, nếu bọn chúng không còn, chúng ta sẽ cố sống chết để bảo vệ làng này!”

“Đúng, vậy làm thế đi!" Quan Hạ Nhi gật đầu đồng ý. Đối với cục diện vừa rồi mà nói, cô đã rất hài lòng với kết quả hiện tại rồi.

“Tiểu Ngọc, lập tức phái người đi thăm dò, xem tình hình bên núi Khôi Dương thế nào.” Cửu công chúa ra lệnh nói: “Cố gắng nghĩ biện pháp xác nhận bọn họ có phải vẫn còn dầu hỏa khác hay không!”

Nơi này cách núi Khôi Dương không xa cũng không gần, kính viễn vọng chỉ có thể nhìn thấy tình hình sơ lược.

“Vâng!” Tiểu Ngọc đồng ý, xoay người rời đi.

“Phùng tiên sinh, không phải người nói mai phục của kẻ địch bị diệt sạch rồi à, chuyện này là thế nào?”

Dưới núi Khôi Lang, tướng lĩnh dẫn đầu tức giận giậm chân mắng to.

Làng Tây Hà là bộ chỉ huy tối cao của Kim Phi, tài sản chủ yếu dưới trướng Kim Phi, gần như đều tập trung ở đây.

Ví dụ xưởng lựu đạn, xưởng chế luyện, dây chuyền sản xuất khinh khí cầu, dây chuyền sản xuất cung nỏ hạng nặng...

Nếu không đoạt được làng Tây Hà, cho dù Gada có chiếm được thành Tây Xuyên, chiếm được cả Xuyên Thục, cũng là uổng công.

Còn cướp được làng Tây hà, thì những tài sản này sẽ tới tay mình.

Gada đã biết được lợi ích của khinh khí cầu, nghe Phùng tiên sinh nói vậy, không khỏi động lòng.

Cộng thêm Phùng tiên sinh tỏ vẻ quyết tâm, chủ động yêu cầu tự mình dẫn đội, nên mới đồng ý với kế hoạch của Phùng tiên sinh, còn tình nguyện tiến lên phối hợp.

Gada tấn công Tây Xuyên, cùng với những cuộc gây rối của gián điệp sau đó, thật ra đều là đang che chở cho Phùng tiên sinh, thu hút sự chú ý của Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi.

Kẻ tấn công thật sự là đội binh tinh nhuệ Thổ Phiên do Phùng tiên sinh dẫn dắt.

Trước tiên ông ta liên hệ với Tân vương, yêu cầu mượn đường, vốn dĩ Tân vương không đồng ý, nhưng vừa nghe thấy Phùng tiên sinh muốn ởi tới Kim Xuyên đánh Kim Phi, lập tức đồng ý ngay.

Không chỉ vậy, thậm chí Tân vương còn chủ động giúp cung cấp thuyền bè cho đoàn người của Phùng tiên sinh.

Chính nhờ có sự phối hợp trong ngoài của Tần vương, Phùng tiên sinh mới thuận lợi lên bờ ở sông Gia Lăng như vậy.

Vì kế hoạch lần này, Phùng tiên sinh gần như tiêu hao tất cả tâm huyết, lập một kế hoạch vô cùng tỉ mỉ cẩn thận, nhân lúc có dòng người tị nạn, ông ta đã phân bố một lượng mật thám lớn vào Kim Xuyên trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK