“Được rồi, được rồi. Cậu nói cái gì cũng đúng cả.”
Trịnh Lam không muốn nổ ra tranh cãi không đáng có với Hải Ly, cho nên cũng tỏ vẻ hùa theo lời cô ấy nói.
“Vậy tớ thông báo cho Lương Đông nhé? Hay là cậu muốn tự mình nói chuyện với cậu ấy?”
“Vẫn là nên để cậu làm thì hơn.”
Trịnh Lam không muốn tỏ ra quá thân thiết với Lương Đông. Chạm mặt nhau thêm một lần, ăn cùng nhau một bữa cơm, xem như là cô đã trả hết món nợ lúc trước nhận quà của cậu ta, như vậy sau này cô sẽ không cần cảm thấy áy náy không thôi, cũng như ngầm để Lương Đông hiểu rõ ý định của cô. Nếu thật sự anh ta có tình cảm với Trịnh Lam, vậy thì Trịnh Lam muốn nhân cơ hội này để Lương Đông hiểu rõ giữa hai bọn họ, xảy ra chuyện yêu đương là điều không thể nào.
“Cứ giao cho tớ. Tối nay là tiệc mừng độc thân của cậu, nhất định phải ăn vận chói lóa lên đấy, có biết không?”
Tâm trạng của Hải Ly xem ra còn vui vẻ hơn cả Trịnh Lam, còn không quên dặn cô đặc biệt “chưng diện” một chút.
“Đều nghe theo cậu, như vậy đã được chưa? Xú nha đầu, hôm nay cậu xông xáo quá rồi đấy.”
Trịnh Lam vốn không phải là người quá hoạt bát, ở gần một người luôn nhiệt tình như lửa tựa Hải Ly, thú thật cô cảm thấy có chút cảm giác như bản thân mình đang bị thiêu đốt.
Ngưỡng mộ có, mà áp lực cũng có.
Ngưỡng mộ Hải Ly luôn có thể lạc quan, vui vẻ trong mọi tình huống. Áp lực vì bản thân cô không có gì ưu tú cả, phương diện xã giao cũng không thể “như cá gặp nước” giống Hải Ly.
“Deal. Vậy cậu bắt đầu chuẩn bị đi, tớ cúp máy trước, không làm phiền cậu sửa soạn nữa.”
Hải Ly nói xong liền chủ động cúp máy.
“Chị thích suy nghĩ của cưng lắm đấy. Lát nữa thanh toán, chị giảm cho cưng 5%, thế nào?”
Bà chủ tiệm tóc vừa cầm cái kéo màu bạc trong tay làm động tác đóng mở liên tục, vừa tươi cười cất lời hỏi Trịnh Lam.
“Còn có chuyện tốt như vậy ạ? Nếu nói vài câu đã được giảm 5% giá tiền, vậy em nói thêm 10 câu nữa, có phải sẽ được giảm giá 50% không?”
Trịnh Lam cười lên ha hả rồi cất giọng bông đùa hỏi. Bà chủ tiệm tóc nghe thấy vậy liền chun chun mũi mà đáp lại câu hỏi của cô:
“Mỡ đấy mà húp cô nương ạ. Lâu lắm rồi chị mới gặp lại một ca cắt ngắn tóc đi nhiều thế này. Em làm sao thế, có chuyện buồn hả? Là chuyện tình cảm sao?”
Người ta vẫn thường nói ba người đàn bà thì thành cái chợ. Trong tiệm tóc lại đang có tận năm người phụ nữ, vậy đây cũng có thể coi là phiên “họp chợ” luôn rồi.