“Trác Diệu nghi ngờ cậu ngoại tình? Anh ta còn công khai theo dõi cậu sao?”
Hải Ly ngồi đối diện với Trịnh Lam trong quán cafe, mới sáng ra nghe được tin tức sốt dẻo này khiến cho cô ấy sốc đến mức suýt thì phun đồ uống từ trong miệng mình ra ngoài.
Hải Ly và Trịnh Lam là bạn thân với nhau đã lâu năm, vòng tròn quan hệ của Trịnh Lam cũng không được rộng, cho nên mỗi lần gặp phải chuyện gì khó xử, cô đều sẽ ưu tiên việc tìm đến Hải Ly để giải bày tâm sự, cũng là để tìm ra hướng giải quyết vấn đề.
“Không chỉ mình cậu thấy sốc đâu, tớ cũng đang thấy khó tin muốn chết đây.”
Nghĩ đến việc Trác Diệu mạnh miệng tuyên bố phải xác minh được có phải cô sống chết đòi ly hôn với anh có phải do người thứ ba hay không rồi mới đồng ý ký tên vào đơn ly hôn, Trịnh Lam liền thấy ảo não đến mức cô phải đưa tay lên đỡ trán rồi thở hắt ra một hơi.
“Không phải chứ? Hôn nhân của các cậu cũng ly kỳ quá rồi. Thứ cho tớ nói thẳng, ông chồng của cậu khiến cho người ta cảm thấy giống như một khối băng không tan vậy, tớ còn tưởng anh ta bị ép cưới cậu, chẳng có chút tình cảm nào với cậu cơ. Bây giờ cậu chủ động đưa ra đề nghị ly hôn, đáng lẽ anh ta phải thấy vui đến mức muốn bay lên cung trăng luôn chứ? Đột nhiên sao lại thay đổi thái độ, nhập nhằng dây dưa với cậu thế. Hay là…”
Hải Ly nói đến đây liền híp mắt, bày ra bộ dạng thần thần bí bí nhìn Trịnh Lam đang ngồi ở phía đối diện mình.
“Có gì thì nói thẳng ra đi. Cậu biết tớ không giỏi nhìn mặt đoán lòng mà, không thể đoán ra cậu đang nghĩ gì trong đầu đâu.”
Trịnh Lam thở dài một hơi rồi nói. Cô thừa nhận, bản thân mình không phải là người quá giỏi nắm bắt nội tâm người khác. Thậm chí đối với phương diện này, cô còn có chút khù khờ.
“Hay là anh ta nhận ra mình yêu cậu mất rồi. Cho nên mới muốn giữ chân cậu lại, không đồng ý ly hôn?”
“Không thể nào đâu.”
Trịnh Lam lập tức tỏ thái độ như mình mới nghe được một câu chuyện buồn cười nhất thế gian. Nói Trác Diệu yêu cô, chi bằng nói mặt trời mọc đằng Đông có khi cô còn dễ tin hơn ấy.
“Cậu đâu phải không biết chuyện của bọn tớ. Cậu với Đại Hòa thì tốt rồi, yêu nhau bốn năm rồi đám cưới. Hiện tại cũng sắp có em bé luôn rồi.”
Vừa nói, Trịnh Lam vừa không dấu diếm được ánh mắt ngưỡng một nhìn về phía chiếc bụng đã nhô lên sau chiếc váy dài của Hải Ly.
Trải qua thời gian, Hải Ly với tích cách cá tính, nổi loạn năm đó cũng đã sớm thay đổi, trở thành một cô gái dịu dàng và đằm thắm hơn. Trịnh Lam thầm nghĩ, có lẽ khi người ta trở thành vợ, thành mẹ, thì mỗi người phụ nữ có lẽ đều sẽ dần thiên về “tính nữ” hơn.
“Sau này sinh con ra, tớ sẽ để cậu làm mẹ đỡ đầu của con bé.”
Trịnh Lam có chút khó hiểu mà cất tiếng hỏi lại Hải ly. Ngay lập tức, Hải ly liền gửi link một bài viết vừa được đăng tải cho Trịnh Lam. Trịnh Lam cũng không chần chừ nhấn tay vào đường liên kết, lập tức cô liền mở to mắt khi thấy bài báo viết về mối quan hệ mập mờ của Trác Diệu cùng nữ minh tinh đang hot dạo gần đây: Lan Hoa.
“Anh ta cũng thật tra quá rồi. Đã nhập nhằng không chịu ly hôn với cậu, lại còn tay trái tay phải ôm mỹ nữ. Thế này chẳng phải là đang bắt cá hai tay sao?”
Lời nói của Hải Ly trần trụi bày tỏ sự bất mãn và khinh ghét. Trịnh Lam đọc xong bài viết kia, thậm chí còn thấy cả video anh ôm lấy eo Lan Hoa, tâm trạng cô đương nhiên sẽ có chút kích động. Nhưng trải qua nhiều chuyện như thế, Trịnh Lam đã sớm không muốn thể hiện cho người ta thấy mình có dáng vẻ của một cô vợ hay ghen nữa, cho nên chỉ mỉm cười nhẹ nhàng đáp lại lời Hải Ly:
“Được rồi, đã thấy rồi. Anh ấy cũng không có tội gì cả, bọn tớ sắp ly hôn tất nhiên Trác Diệu có quyền tìm hiểu đối tượng mới. Cậu cũng đừng vì thế mà thù hằn Trác Diệu, anh ấy chỉ đơn giản là không yêu tớ thôi.”
“Cậu đúng là nữ thần mà, rộng lượng quá đấy. Nếu anh ta đã ăn chả, vậy thì cậu cũng đừng ngại mà ăn nem.”
Hải Ly vừa nói vừa cười khà khà với Trịnh Lam ở đầu dây bên kia điện thoại.