Mục lục
Ngạo thế tiên giới (Vô địch tiên nhân) - Truyện FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiều người đứng ra chứng minh cho hắn thì đã làm sao? Con trai hắn có thù với Dương Bách Xuyên là sự thật, nhất định là Dương Bách Xuyên đã giết chết Quan Thiên Ngạo.

Quan Vân Phong hừ lạnh một tiếng rồi nó: “Ở trước mặt bản tôn mà các ngươi cũng dám nói lời ngon tiếng ngọt, chí bảo trấn phái của Bổ Thiên Cung không được mất, giết người thì đền mạng, hôm nay bản tôn phải thu phục ngươi, người đâu bắt lấy hắn.”

Ngay lập tức, vài lão già của Bổ Thiên Cung chuẩn bị động thủ.

Dương Bách Xuyên híp mắt, vù một tiếng, kiếm Đồ Long xuất hiện trên tay.

Hắn có thể nhìn ra, lão già Quan Vân Phong này đúng là không biết xấu hổ, nếu đã như vậy thì đánh một trận có sao?

Nhưng ngay lúc này, tiểu trích tiên Đường Đường nổi giận nói: “Láo xược, lui xuống hết cho ta.”

Tức khắc, tất cả người của Bổ Thiên Cung đều dừng lại, trong thâm tâm của bọn họ, sư tổ chính là trích tiên chuyển kiếp, là sư tổ của Bổ Thiên Cung chuyển kiếp, điều này đã được thái thượng lão trưởng đích thân khẳng định, nàng là một sự tồn tại có pháp lực vô biên, địa vị chí cao vô thượng, nếu so sánh thì cung thủ Quan Vân Phong phải thua xa.

Hơn nữa từ khi Quan Vân Phong tiếp quản Bổ Thiên Cung, ham muốn cá nhân quá nặng, khiến cho một số trưởng lão rất bất mãn.

Lúc này nghe thấy trích tiên sư tổ nói như vậy, ai dám động?

“Sư tổ, người...” Quan Vân Phong tái xanh mặt.

Tiểu trích tiên Đường Đường chán ghét nhìn Quan Vân Phong nói: “Quan Vân Phong, tất cả tai họa đều cho ngươi nuông chiều dung túng ra đứa con trai vô dụng Quan Thiên Ngạo, Luyện Thiên Trận Kỳ của ta là pháp khí trấn áp số mệnh của Bổ Thiên Cung, ta đã sớm nói không được dùng riêng, vì sao ngươi còn đưa cho con trai dùng?

“Ta...” Quan Vân Phong cứng họng.

“Còn nữa, mặc dù ta chuyển kiếp trọng tu, không nhớ được những chuyện của kiếp trước, nhưng thái thượng lão trưởng đã kể lại những sự tích của ta, ta chính là một trong những sư tổ của Bổ Thiên Cung, là người đặt ra môn quy, không cho phép truyền lại vị trí cung thủ theo cha truyền con nối trong gia tộc, vì sao ngươi lại truyền vị trí cung chủ cho con trai của mình?

Ngươi cho rằng ta nhỏ tuổi nên dễ lừa sao? Hôm đó trên núi ta và ngươi đã dùng ký ức chuyển thế viết ra cho Bổ Thiên Cung thập đại công pháp, trong số có một bộ Ma công ta đã mệnh lệnh phong ấn bên trong công pháp các, ngươi nói cho ta nghe thử xem, ngươi tu luyện thế nào?

Không chỉ ngươi mà vì sao ngay cả con trai ngươi là Quan Thiên Ngạo cũng tu luyện được bộ ma pháp này? Thân là cung thủ Bổ Thiên Cung, đứng đầu chính đạo, cớ gì phải tu luyện Huyền Âm Thiên Ma Chưởng, cha con các ngươi có ý gì? Muốn phát triển thế lực gia tộc ở Bổ Thiên Cung sao, ai cho các ngươi lá gan đó, Hả?”

Tiểu trích tiên Đường Đường nhìn qua chừng tám – chín tuổi chất vấn từng tiếng, khí thế của tiểu cô nương khiến cho Quan Vân Phong toát cả mồ hôi lạnh trên trán.

Mà trong lòng mấy trưởng lão của Bổ Thiên Cung đang đứng cạnh cũng chấn động, không ngờ đường đường là cung chủ lại dám coi thường môn quy như vậy?

Tiểu trích tiên Đường Đường chính là môn quy sống sờ sờ, Quan Vân Phong dám chống đối nàng chính là coi thường Bổ Thiên Cung, huống hồ hai cha con hắn còn lợi dụng chức vị cung chủ để lén lút tu luyện ma công Huyền Âm Thiên Ma Chưởng, lúc trước vị tiểu sư tổ này đã sớm nói, không có sự cho phép của nàng thì bất cứ ai cũng không được tu luyện Huyền Âm Thiên Ma Chưởng.

Rõ ràng, Quan Vân Phong ỷ vào thân phận cung chủ, không chỉ bản thân lão tu luyện ma pháp mà còn truyền lại cho con trai Quan Thiên Ngạo, đây quả thật là đại nghịch bất đạo.

Ở Bổ Thiên Cung, cung chủ không phải là sự tồn tại mạnh nhất, phía trên còn có thái thượng trưởng lão, mà vị tiểu sư tổ kia còn được thái thượng cung phụng như một tiểu tổ tông, hôm nay Quan Vân Phong dám chống đối sư tổ khiến cho nàng nổi giận, mấy trưởng lão của Bổ Thiên Cung đều biết rõ, tiểu sư tổ nổi giận rất đáng sợ.

Ai nấy đều không dám lên tiếng, chỉ yên lặng đứng cạnh.

Dương Bách Xuyên cũng ngẩn người, không ngờ tiểu trích tiên Đường Đường lại đứng về phe hắn, trong lòng cảm động không thôi, vui hơn là Quan Vân Phong tiêu đời rồi.

Hắn đứng cạnh thôi mà cũng cảm nhận đương uy áp cường đại toát ra từ tiểu trích tiên, khiến cho mọi người phải run sợ.

Tiểu trích tiên Đường Đường hừ lạnh rồi nói: “Các trưởng lão Bổ Thiên Cung nghe lệnh, hôm nay phế truất Quan Vân Phong ra khỏi chức vị cung chủ, trở về bẩm báo với thái thượng trưởng lão là ta nói như vậy, phẩm chất Quan Vân Phong không đứng đắn, không đảm đương được vị trí cung chủ.”

“Nghe theo sư tổ.” Mấy trưởng lão lên tiếng đáp.

Sắc mặt Quan Vân Phong lập tức từ xanh sang trắng, cả người run rẩy.

“Quan Vân Phong, ngươi có ý kiến gì không?” Tiểu trích tiên Đường Đường hỏi.

Bị một câu nói của Đường Đường quyết định cả số mệnh, Quan Vân Phong có thể nói gì được? Hắn biết vị tiểu sư tổ này rất đáng sợ, cho nên nào dám có ý kiến.


“Quan Vân Phong không dám ý kiến, sư tổ anh minh.” Quan Vân Phong ảo não, thấp giọng đáp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK