Mục lục
Ngạo thế tiên giới (Vô địch tiên nhân) - Truyện FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nước Sinh Mệnh có sức sống mãnh liệt, nếu có thể cho mọi sinh linh dùng thì sao thực vật lại không dùng được chứ?

Dù sao cũng tăng sức sống mà đúng không?

Nghĩ gì làm nấy, lúc này hắn lấy một giọt nước Sinh Mệnh nhỏ vào xô nước, một xô nước bình thường nay lại bừng bừng sức sống.

Đến trước hạt đào, Dương Bách Xuyên tưới xô nước suối lên đó.

Chẳng bao lâu, một xô nước đã tưới xong.

Dương Bách Xuyên cười lẩm bẩm: “Có nước Sinh Mệnh tưới táp, chắc hẳn sẽ nhanh chóng nảy mầm nhỉ?”

Vốn cũng chỉ trông cậy có thể nảy mầm trong vài ngày, nhưng mà không ngờ khi hắn vừa dứt lời, một cảnh tượng kỳ diệu đã diễn ra trước mắt Dương Bách Xuyên.

Chỉ nghe thấy tiếng sột soạt trong đất đất, cúi đầu nhìn thì thấy đó là nơi trồng hạt đào.

Ngay sau đó, một chồi non nhỏ chui ra khỏi đất, sau đó bắt đầu phát triển với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Một mét, hai mét… Trong chớp mắt đã phát triển đến năm, sáu thước, sau đó mới dừng lại, thân cây to bằng đùi người lớn.

Một gốc đào cao năm sáu thước mọc ra trước mắt Dương Bách Xuyên.

Không chỉ dừng ở đó, Dương Bách Xuyên nhìn thấy cây đào nở hoa… Kết quả… Sau đó quả chín…

Tất cả những chuyện này chỉ xảy ra trong vài hơi thở.

Dương Bách Xuyên sững sờ nhìn cây đào trước mắt, không thể tin vào mắt mình.

“Ảo giác ư?”

“Bốp!”

Dương Bách Xuyên đánh mình một cái thật mạnh.

“A! Đau quá!”

Hắn biết đó không phải là ảo ảnh, tất cả điều này là sự thật, sau khi tưới nước Sinh Mệnh vào, chuyện thần kỳ đã xảy ra.

Trên cây đầy quả chín, không nhiều, linh đào màu đỏ vàng, trông vô cùng thích mắt.

Dương Bách Xuyên đột nhiên cười ngây ngô, nước miếng đều chảy xuống khóe miệng từ lúc nào mà không biết.

Lúc này hắn nghĩ nếu nước Sinh Mệnh có thể làm cho một hạt đào ra rễ nảy mầm, ra hoa kết quả trong nháy mắt, vậy có thể tăng tốc độ tăng trưởng cho linh dược hay không?

Khi nghĩ đến đây, hắn run rẩy vì phấn khích.

Nếu như có thể giúp cho linh dược tăng nhanh tốc độ sinh trưởng, chẳng phải là hắn sẽ có tài nguyên tu luyện vô tận hay sao?

Có linh dược luyện đan, có linh dược thượng hạng luyện chế đan dược cao cấp, vậy thì không phải tu vi của hắn sẽ tăng nhanh như ngồi tên lửa à?

Một giây sau, Dương biến mất tại chỗ, lập tức đến vườn linh dược, đổ nước Sinh Mệnh vào nước bình thường, bay lên giữa không trung tưới cho vườn linh dược.

“Oa ha ha… Ông đây thật may mắn!”

Vài phút sau, toàn bộ không gian bình Càn Khôn vang lên hét điên cuồng của Dương Bách Xuyên, may mà nơi này không có người ngoài, nếu không người khác sẽ cho rằng hắn bị điên.

Dương Bách Xuyên có được hồ Càn Khôn lâu như vậy, hoặc là nói từ khi có được nước Sinh Mệnh đến nay, lần đầu tiên phát hiện kho báu lớn nhất cuộc đời.

Nước Sinh Mệnh có thể đào tạo ra các loại linh dược linh quả vô hạn, đây là dấu hiệu sắp nghịch thiên.

Nhưng không phải không có khuyết tật, Dương Bách Xuyên phát hiện, cho dù là linh đào hay linh dược, chỉ có thể dùng nước Sinh Mệnh tưới một lần, lần thứ hai hoàn toàn không có hiệu quả.

Nhưng cho dù như vậy, hắn cũng cảm thấy nước Sinh Mệnh rất nghịch thiên.

Sau khi tưới lên mầm cây đào mà Hầu Đậu Đậu từng ăn, thu hoạch linh đào chín, tổng cộng ba cây, hắn thu được 27 quả linh đào.

Nhưng cũng không tiếp tục gieo, chờ ăn xong quả đào rồi lại trồng tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK