Dương Bách Xuyên cực kỳ hốt hoảng, rất rõ ràng, Bách Biến thần quân và ba người khác đã biết đến sự tồn tại của hắn từ lâu rồi, người ta chỉ đang giả vờ như chưa có phát hiện ra, chờ hắn tự chui đầu vào lưới.
Một cái bẫy thật là lớn mà!
Lúc này Dương Bách Xuyên muốn rút lui cũng không kịp nữa rồi, bởi vì Bách Biến thần quân Giản Tĩnh Tĩnh và ba người khác gần như đều đang ra tay với hắn cùng một lúc.
Sau khi ném phù chú trong tay ra thì lão giả thứ nhất hô lên một chữ “Bạo”, năng lượng linh khí cường đại giống như tu sĩ tự bạo Kim Đan lập tức sản sinh ra sóng năng lượng cực kỳ khủng bố.
Người thứ hai hô lên một tiếng “Trảm”, phù chú được ném ra là phù chú kiếm khí, chỉ riêng hơi thở kiếm khí cường đại đã khiến lông tóc Dương Bách Xuyên dựng ngược rồi.
Người thứ ba phun ra một tiếng “Định”, Dương Bách Xuyên lập tức cảm thấy cơ thể mình không thể cử động được, thực hiển nhiên nó chính là Định Thân Phù.
Cuối cùng Bách Biến thần quân Giản Tĩnh Tĩnh hô lên "Trăm hồn quấn thân"
tức khắc Dương Bách Xuyên thấy được quanh thân toát ra một luồng khí âm sát đen nhánh, có mấy trăm lệ hồn đang dán lên người hắn.
Một loạt biến cố, hoàn toàn không cho Dương Bách Xuyên thời gian để phản ứng.
Nhưng cũng có thể thấy bốn người Bách Biến thần quân đã lập kế trước từ lâu rồi, hiển nhiên sẽ không cho hắn thời gian để ứng đối.
Giọng nói kinh hãi của lão quỷ vang lên: "Thiếu chủ nhân mau lui lại — có bẫy."
Dương Bách Xuyên nghe vậy thì chỉ muốn trợn trắng mắt, giờ mới nói có bẫy thì đã quá muộn rồi. Nhờ vậy mà hắn cũng nhận ra rằng lão quỷ cũng không phải là vạn năng, không phải chuyện gì cũng dựa vào lão quỷ hết được. Rốt cuộc lão quỷ vẫn chưa hoàn toàn trở thành khí linh của pháp khí chí bảo của núi La Phù này, ông ta còn có nguy cơ sẽ bị giết chết khi núi La Phù sinh ra khí linh mới nữa.
Lúc này điều mà Dương Bách Xuyên có thể làm được chỉ là nâng tầng phòng ngự của bản thân lên cao nhất, còn có kịp hay không, có thể ngăn cản được công kích của Bách Biến thần quân hay không, chỉ có thể xem ý trời.
Lần này hắn quả thật không ngờ rằng bốn người Bách Biến thần quân sẽ phát hiện ra hắn trước.
Trong lòng thầm may mắn, may mắn Diệp Vô Tâm không đi theo vào, không thì lần này cả hai bọn họ đều sẽ xong đời.
Lúc giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn xuất hiện trên người, năng lượng khổng lồ rốt cuộc cũng bùng nổ.
Dù sao thân thể của hắn cũng không cử động được, Dương Bách Xuyên chỉ có thể trơ mắt nhìn.
"Nhân danh sơn linh của núi La Phù, mượn dùng sức mạnh của núi La Phù, ngưng tụ!" Giờ phút này Dương Bách Xuyên chỉ có thể nghe thấy giọng nói cực kỳ kiên quyết của lão quỷ.
Sau đó Dương Bách Xuyên rõ ràng cảm giác được có một sức mạnh thần hồn cường đại đang bao bọc lấy hắn.
"Ầm vang!"
Ngay sau đó một tiếng động rung trời vang lên.
"Phốc!"
Dương Bách Xuyên cảm thấy cơ thể mình như bị sét đánh bầm dập.
Xương cốt toàn thân đều tan thành từng mảnh, lục phủ ngũ tạng đều như bị lệch chỗ, hắn không nhịn được mà phun ra một ngụm máu.
Năng lượng nổ mạnh khổng lồ đó hẳn là đến từ phù chú năng lượng mà lão giả thứ nhất ném ra, đồng thời trong đó còn pha lẫn kiếm khí vô cùng mạnh mẽ.
Trong nháy mắt ấy, Dương Bách Xuyên cảm thấy lực lượng thần hồn bao bọc toàn thân mình đã tiêu tán trong tích tắc.
Dư chấn dừng trên giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn, sau đó đánh mạnh vào hắn, bấy giờ mới tiêu tán toàn bộ lực lượng.
Dương Bách Xuyên biết là lão quỷ đã ra tay bảo vệ hắn vào thời khắc cuối cùng, không thì chỉ với sự nổ mạnh của phù chú năng lượng và phù chú kiếm khí mạnh mẽ ấy cũng đủ để lấy mạng nhỏ của hắn rồi.
Lúc này, cuối cùng Dương Bách Xuyên đã hiểu được sự đáng sợ của một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, như vậy là dù bị nhốt trong không gian bị áp chế lực lượng, họ vẫn sẽ có những thủ đoạn cực kỳ đáng sợ.
Quả thật không thể coi thường.
Sau khi cơn dư chấn của màn tấn công vừa rồi qua đi, giọng nói của lão quỷ vang lên bên tai Dương Bách Xuyên, nghe có vẻ cực kỳ suy yếu: "Thiếu chủ nhân lão hủ có tội, không phát hiện ra bốn người này đã có dự mưu từ trước, hiện giờ lão hủ cũng không còn sức để phản kháng nữa, cần phải tu dưỡng một chút, trận chiến tiếp theo phải dựa vào bản thân thiếu chủ nhân rồi!"
Trong giọng nói của lão quỷ tràn ngập áy náy.
"Chuyện này không trách ngươi, ngươi cứ tu dưỡng cho tốt đi, chỉ cần lần này bọn họ vẫn chưa giết chết ta được, vậy tiếp theo sẽ là ta giết chết bọn họ." Dương Bách Xuyên nghiến răng nghiến lợi, thầm nói với lão quỷ ở trong lòng. Hắn cũng biết chuyện này không trách lão quỷ được, lão quỷ có thể giúp hắn chống đỡ sự nổ mạnh của phù chú năng lượng và công kích của phù chú kiếm khí đã là cố gắng hết sức rồi.
Đúng lúc này Bách Biến thần quân với nụ cười âm u quỷ dị xuất hiện ở trước mặt Dương Bách Xuyên, nói: "Được đấy thằng nhãi, thế mà có thể chống đỡ được sự nổ mạnh tương đương với một Kim Đan đại viên mãn tự bạo và công kích đến từ phù chú kiếm khí của Nguyên Anh trung kỳ, cũng ra gì phết đấy.
Xem ra trên người thằng nhãi ngươi có không ít bí mật, đáng để bổn quân phải hy sinh nhiều như vậy, trơ mắt nhìn ngươi giết sạch những người của ta ở bên ngoài, nhịn lại không xông lên mà đứng ở đây chờ ngươi cắn câu. Hiện tại ngươi bị Định Thân Phù cố định rồi, bị trăm hồn của bổn quân quấn thân, bổn quân cũng muốn nhìn xem ngươi còn thủ đoạn gì nữa không?"