Mục lục
Ngạo thế tiên giới (Vô địch tiên nhân) - Truyện FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt chị Mai, cô chỉ thấy trên người Dương Bách Xuyên tỏa ra ánh sáng, một bộ giáp đẹp mắt tưởng như chỉ có thể nhìn thấy trong anime, cô được Dương Bách Xuyên ôm chặt vào trong ngực.

Đúng lúc này, một tiếng nổ long trời lở đất vang lên: “Ầm ầm~”

Chị Mai mở to hai mắt, bây giờ cô cũng hiểu rõ, lần này mình chết chắc rồi.

Dương Bách Xuyên cũng đổ mồ hôi lạnh, anh không ngờ đối phương lại dùng tới thuốc nổ, lần này là do anh quá sơ ý.

Có điều, nghĩ lại chuyện này cũng không thể trách anh được, thứ nhất là chị Mai ở trong quặng mỏ, thứ hai là đối phương còn có hai võ cổ giả ám kình cấp chín, quả nhiên là vì giết mình mà hạ cả vốn, để hai gã võ cổ giả chôn cùng.

Lúc bước vào, anh đã dùng linh thức thăm dò một lượt, chỉ thấy chị Mai ở cùng chỗ với hai gã ám kình cấp chín, trong lòng anh chỉ nôn nóng muốn cứu người, cũng không kiểm tra, càng không nói tới việc nghĩ nhiều, anh hoàn toàn không nghĩ tới ở nơi này lại chôn thuốc nổ.

Hiện tại Dương Bách Xuyên mới biết, nhưng tất cả đã muộn rồi.

Đi kèm tiếng thuốc nổ, thứ mà anh cảm nhận được là áp lực chưa từng có, hơi thở chết chóc ngay lập tức bao trùm lấy trái tim anh.

“Ầm ầm ầm ầm~”

Kế tiếp là một chuỗi tiếng nổ liên hoàn.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được uy lực hủy diệt trời đất của chất nổ đang đánh tới.

Trong đầu anh vang lên câu nói cuối cùng của Vân Thiên Tà: “Ta nói con này thằng nhóc thối, sớm muộn gì con cũng sẽ thất bại vì phụ nữ, bây giờ…thì toi rồi~”

“Lão đầu, ngay cả người cũng không có cách nào sao?” Dương Bách Xuyên vẫn không cam lòng hỏi sư phụ mình một câu.

Uy lực nổ này có thể so sánh với Thiên Kiếp cao tầng, suy cho cùng thì vi sư cũng chỉ là tàn hồn thôi…bản tôn hận, đại bàng giương cánh hận trời xanh~”

“Ầm ầm ~”

Dương Bách Xuyên ôm chị Mai trong lòng, tai anh như ù đi, anh có thể cảm giác được khôi giáp trên người bình vỡ vụn chỉ trong nháy mắt, toàn thân có một loại cảm giác như nứt toác…

Lúc này anh cũng hiểu được câu nói của sư phụ ‘Đại bàng tung cánh hận trời xanh’, chính là đang nói về sư phụ, không có tiên thể, chỉ còn lại một tàn hồn, nếu không thì sao có thể bị nổ chết ở nhân gian.

Đương nhiên sư phụ đang ở trong bình Càn Khôn, chỉ cần bình Càn Khôn không sao thì thần hồn của ông sẽ không bị tiêu tan. Nhưng Dương Bách Xuyên biết truyền nhân được sư phụ là mình, sư phụ phải dựa vào bản thân anh tu luyện thành công rồi đưa ông về giới Tu Chân, đúc lại tiên thể.

Một khi anh chết đi, sư phụ Vân Thiên Tà cũng không biết mình phải phong ấn trong bình Càn Khôn bao lâu nữa?

Vậy nên Dương Bách Xuyên hiểu rõ tâm tình của sư phụ.

Áp lực nổ bao phủ phía sau, trong nháy mắt Dương Bách Xuyên đã mất đi ý thức, giây phút cuối cùng, anh thầm nghĩ: “Xin lỗi lão đầu, xin lỗi chị Mai~”

Cơ thể của chị Mai đột nhiên vỡ thành từng mảnh.

“Ầm ầm~”

Toàn bộ quặng mỏ bị sạt lở.

Trên ngọn núi cách quặng mỏ hơn ba nghìn mét, lão tam và lão thất nhà họ hồng nhìn thấy cả ngọn núi bên kia đã sụp xuống.

Bọn họ cách đó hơn ba nghìn mét, ngọn núi dưới chân cũng bắt đầu rung chuyển, bui bay mù mịt giữa trời tạo thành một đám mây hình cây nấm rất lớn, nhìn từ xa trông cực kỳ chấn động.

“Lão…lão thất, cậu dùng thuốc nổ gì vậy, uy lực này cũng quá lớn rồi?” Lão tam nói lắp hỏi.

“Đây là thuốc nổ X có uy lực mạnh nhất trên thị trường chợ đêm, 100g có thể nổ ra một cái hố rộng mười thước sâu mười thước.” Ánh mắt lão thất lóe lên, nhìn về đám mây nấm phía xa nói.

“Em nói lần này, chắc là Dương Bách Xuyên bị nổ chết rồi chứ nhỉ?” Lão tam hỏi.

“Haha, cả một đống thuốc nổ X, anh không thấy ngọn núi cũng sụp đổ rồi sao, cho dù có một trăm Dương Bách Xuyên thì cũng bị nổ cho banh xác, được rồi, quay về báo cáo thôi, nơi này không nên ở lại lâu, tránh cho người ta lại nghi ngờ, thế gia võ cổ đi sử dụng thuốc nổ, chuyện này nếu để những tông môn cổ xưa kia biết được, nhà họ Hồng chúng ta liền toi đời.”

Sau khi hai người nói xong thì nhanh chóng rời khỏi đỉnh núi, thoáng một cái đã biến mất trong rừng rậm.

Mà trước cửa vào đảo hoang, chủ thuyền chở Dương Bách Xuyên nhìn thấy đám mây hình nấm khổng lồ, miệng ông ta há hốc thành hình chữ O, lấy lại tinh thần, vẻ mặt ông ta bị dọa thành trắng bệch, tự lẩm bẩm: “Ai ya, cái tên đẹp trai kia xong đời rồi sao? Số tiền này không kiếm được rồi, nhanh chóng quay về thôi!”

Chủ thuyền rời đi, trên đảo hoang vu, cả một quặng mỏ to lớn sụp xuống, âm thanh vang dội lan xa.

Chiều cùng ngày, đài truyền hình và truyền thông đảo Hồng Kông đưa tin về vụ nổ lớn tại mỏ đảo hoang, nguyên nhân cụ thể vẫn đang tiến hành điều tra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK