Mục lục
Thiên Tài Tiên Đạo - Lâm Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Lâm Minh, chấm dứt, tuy ngươi xuất chúng, nhưng vẫn thua trong tay ta. Tuy ta có thể đánh ngươi vào kiếm võng, không ngừng tiêu hao thực lực ngươi, nhưng mà ta không có ý định làm như thé, ta sẽ không cho ngươi một tia cơ hội thở dốc nào cả.

Thiên Cương thần vương hét lớn một tiếng, thân thể của hắn lột xác lần nữa.

Màu da của hắn biến thành đỏ thẫm, chú văn trên người càng ngày càng gần, hắn dường như vận dụng bí pháp nào đó, hoặc giả biến thân lần nữa, cho dù loại nào, không hề nghi ngờ, Thiên Cương thần vương đã trở nên mạnh mẽ hơn trước.

Hắn bắt đầu vận dụng lực lượng chính thức của mình.

- Ám tinh toái diệt!

Hai tay Thiên Cương thần vương cầm kiếm, giơ lên cao khỏi đầu, một sát na kia, ám tinh thần kiếm bắn ra tia chớp mạnh mẽ, kiếm võng bao trùm hư không, ám tinh trong tay Thiên Cương thần vương không ngừng chém ra, trong nháy mắt chém ra một ngàn kiếm!

Một ngàn kiếm này, mỗi một kiếm đều là có ba bốn thành một kích toàn lực của Thiên Cương thần vương, ngàn kiếm trải rộng tứ phương, phong tỏa hết thảy.

Một khắc này đồng tử Lâm Minh đồng tử co rút lại, mi tâm của hắn có Thiên Mục sáng lên, mà hai mắt của hắn biến thành hình kim, mặt văn che phủ quanh mặt, hắn mở Thiên Mục Đạo Cung đồng thời dùng vạn pháp hư không.

Thiên Cương thần vương tạo nghệ lực lượng đạt tới mức tận cùng, hắn hi sinh chính là uy lực pháp tắc.

Tam sinh Đồng Vạn Pháp Hư không bao phủ thêm Thiên Mục thì một ngàn kiếm này càng trở nên khác biệt, chúng lan tràn như phô thiên cái địa, phong tỏa bất cứ khả năng né tránh nào, nhưng mà trong mắt Lâm Minh, chúng bố trí pháp tắc bị thiếu trở nên hoàn mỹ, có kiếm tốc độ nhanh, kiếm tốc độ chậm.

Vì truy cầu công kích cường đại, Thiên Cương thần vương không thể tránh né hi sinh một phần tốc độ công kích, làm cho Lâm Minh lợi dụng thời cơ né tránh.

Hắn chân đạp hư không, giống như nhảy trong mưa đao kiếm ảnh.

- Muốn tự sát sao? Ha ha ha! Đến đây đi!

Thiên Cương thần vương cười to, nếu có cơ hội chém giết Lâm Minh, hắn đương nhiên sẽ không chú ý, bởi vì chuyện này rất có hy vọng.

Nhưng mà kiếm quang hoàn toàn bao phủ Lâm Minh, làm cho Thiên Cương thần vương cảm thấy một màn không tưởng tượng nổi xảy ra, Lâm Minh giống như con cá bơi qua kim quang, tận dụng mọi thứ, né tránh chín thành kiếm quang, chỉ có chưa tới một thành đánh vào người Lâm Minh.

Mà đúng lúc này, chín ngôi sao trên bầu trời hiện ra, tinh mang trong tích tắc nối thành một mảnh, kiếm võng của Thiên Cương thần vương không thể ngăn cản ánh sao, tinh không vô tận ngưng tụ thành ánh sao trên người Lâm Minh.

Lâm Minh một thương quét ra, quán chú từng đám tinh quang, một ngàn kiếm quang chém qua Thiên Cương thần vương!

Tinh hải giống như kiếm hải.



Oanh!

Biển sao và kiếm quang đụng vào nhau, ánh sao bị xé nứt, kiếm quang cũng bị cắn nuốt, giờ khắc này hào quang màu đen bao phủ tất cả, Thiên Cương thần vương bố trí kiếm võng va chạm kịch liệt chập chờn, trong đó kiếm thế bám vào sắp sụp đổ.

Trong chốc lát Thiên Cương thần vương bị hào quang bao phủ.

Đạo Cung Cửu Tinh tỏa ra tinh quang vô tận, Thiên Cương thần vương cảm giác như đang ngâm mình trong hào quang, huyết nhục bản thân như bị đốt cháy.

Kiếm thế của hắn bị áp súc, mà lúc này hắn cảm giác bị hào quang phong tỏa.

Cảm giác cũng không phải là sở trường của Thiên Cương thần vương, mà giờ phút này cảm giác quá rõ ràng, Thiên Cương thần vương cũng có thể cảm nhận được Lâm Minh đang tới gần, bởi vì hắn cảm nhận được sát khí.

Thiên Cương thần vương tóc tai bù xù, hắn hét lớn một tiếng, đột nhiên bước lên một bước, ám tinh kiếm chém xuống!

Răng rắc!

Một kiếm kia giống như phân cách nhật nguyệt, nương tựa theo sức nặng của ám tinh kiếm, Thiên Cương thần vương trực bổ ánh sao ra làm hai nửa.

Ám tinh kiếm và trường thương va chạm với nhau, sức nặng đáng sợ vượt qua tất cả, cửu tinh chi lực bị đánh tan, chúng tiêu tán trên không trung.

Oanh!

Trường thương màu đen và ám tinh kiếm va chạm vào nhau! Thân thể Lâm Minh bị phản lực cường đại đánh bay ra ngoài, mà cương nguyên không ai bì nổi đánh vào người hắn, càng làm cho khóe miệng Lâm Minh chảy máu tươi ròng ròng.

- Chết đi!

Thiên Cương thần vương nhe răng cười, hắn biết rõ một kiếm vừa rồi, kiếm cương đã quét trúng Lâm Minh!

Thiên Cương thần vương thập phần rõ ràng kiếm cương của mình khủng bố, đó tuyệt đối không phải Nhân loại có thể thừa nhận được!

Toàn thân của hắn vang lên tiếng nổ lốp bốp, thân thể bay thẳng lên cao, xông thẳng lên trời.

Thiên Cương thần vương xuất liên tục vài kiếm , kiếm thế vô tận co rút lại hình thành không gian kiếm thế đặc thù giam cầm tất cả phương hướng tránh né của Lâm Minh.

- Không tốt!

Bên phía Nhân tộc có Thiên Tôn kinh hô, không gian kiếm thế như cối xay thịt cực lớn, trong lúc này kiếm thế tung hoành, một khi bị phong ấn bên trong, trực tiếp sẽ bị kiếm thế xoắn thành mảnh vỡ.



Cho dù Lâm Minh vô cùng dũng mãnh, hộ thể chân nguyên cũng bị kiếm thế áp súc lại, muốn thoát ra khỏi không gian này cũng phải phí một phen tay chân, mà Thiên Cương thần vương làm sao cho hắn cơ hội này? Trong không gian kiếm thế, lực công kích của Thiên Cương thần vương đã đạt tới cực hạn, Lâm Minh rất có thể căn bản không thể né tránh công kích tiếp theo của Thiên Cương thần vương.

- Dùng máu của ta, tế kiếm của ta!

Giọng của Thiên Cương thần vương to lớn giống như thiên lôi cuồn cuộn, to lớn mà vô tình, hắn đi nhanh lên và chém ra một kiếm chôn vùi tất cả pháp tắc!

Trong tích tắc này, không gian kiếm thế mà Thiên Cương thần vương ngưng tụ đột nhiên run lên, vốn tưởng rằng Lâm Minh bị khóa chết trong kiếm thế. Không biết dùng phương pháp gì đột nhiên lao ra, hắn cầm trường thương màu đen trong tay chém xuống!

- Cái gì?

Thiên Cương thần vương trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, tuy vừa rồi kiếm thế làm không gian run động lắc lư, nhưng rõ ràng không có nghiền nát, Lâm Minh làm sao giãy dụa thoát ra được?

Trong thời gian ngắn hắn không kịp suy nghĩ, lúc này ám tinh kiếm ngang dọc. Cương nguyên toàn thân Thiên Cương thần vương thiêu đốt giống như mặt trời rực lửa.

Ầm ầm!

Va chạm cuồng mãnh, trên tay Lâm Minh xuất hiện ổ quay màu đen, hư ảnh Tu La ác ma cao hơn mười trượng cao sừng sững sau lưng Lâm Minh, chậm rãi thôi động ổ quay màu đen.

Ổ quay này giống như cối xay tất cả, đang không ngừng thôn phệ kim quang do Thiên Cương thần vương phát ra!

Đây chính là Vạn Ma Sinh Tử Luân của Lâm Minh.


Tu La Thiên Đạo chôn vùi tất cả, không ngừng nghiền nát kim quang.


Thiên Cương thần vương hét lớn một tiếng, một kiếm chém lên ổ quay màu đen.


Răng rắc!


Vạn Ma Sinh Tử Luân rung mạnh, nhưng mà Thiên Cương thần vương cũng bị pháp tắc phản kích, thân thể của hắn sáng lên màu đỏ không tầm thường, khí huyết toàn thân cuồn cuộn.


Thiên Cương thần vương lui ra sau, bị pháp tắc trùng kích to lớn, thân thể của hắn hơi đổi màu, nhưng mà đúng lúc này lại có sát khí như quỷ mị xuất hiện sau lưng Thiên Cương thần vương.


- Cái gì?


Trong một sát na, Thiên Cương thần vương chỉ cảm thấy tóc gáy dựng đứng lên, toàn thân băng hàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK