Mục lục
Thiên Tài Tiên Đạo - Lâm Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Na Kỳ phi thường khát vọng có thể hủy diệt hai chữ này, thế nhưng mà vọt tới cách hai chữ này hai ba thước thì thân thể của hắn lập tức đạt tới cực hạn, mạch máu nhiều chỗ tan nát.

Oanh!

Na Kỳ miễn cưỡng đánh ra một quyền, cách không công kích chữ "Lâm" trên Đế Khắc Thạch!

Nhưng mà lực lượng còn thừa lại của hắn rất nhỏ, dưới tầng tầng uy áp suy yếu của Đế Khắc Thạch thì càng yếu không chịu nổi, căn bản không có thể rung chuyển chữ trên Đế Khắc Thạch một chút nào.

Mà chữ "Lâm" vẫn tỏa ra khí tức lăng lệ như trước, hoàn hảo không tổn hao gì, giống như đang giễu cợt hắn vô năng.

- Điện hạ, không nên miễn cưỡng!

Thời điểm này dưới Tuyệt Bích Nhai, một lão giả Thánh tộc hô lên. Mọi người đều nhìn ra Na Kỳ đến cực hạn, hắn căn bản không thể kiên trì tới được chỗ cao nhất trên Đế Khắc Thạch.

Trên mặt rất nhiều người hiện ra thần thái trào phúng, tuy Na Kỳ bay đến cách đỉnh của Đế Khắc Thạch chừng hai ba thước đã là thành tích đáng kiêu ngạo, nhưng mà tổng hợp biểu hiện của hắn lúc trước, lại làm cho người ta muốn châm chọc một phen.

- Hắc hắc, hắn còn muốn hủy diệt hai chữ của một nam một nữ lúc trước kìa, sau đó viết tên của mình lên đó, hắn cho là hắn là ai, hai người kia thực sự yêu nghiệt tới mức tận cùng, cho dù là truyền nhân Thiên Tôn cũng khó mà sánh bằng, căn bản đừng mong leo lên nơi cao nhất của Đế Khắc Thạch lưu danh.

- Chết cũng sĩ diện mà gượng chống, tìm đường chết mà, ta xem hắn xong rồi.

- Hư, không nên truyền âm, các ngươi không muốn sống à, coi chừng bị chúng phát hiện đấy.

Mấy võ giả lặng lẽ truyền âm nghị luận với nhau, Đế Tử Na Kỳ cách điểm cao nhất của Đế Khắc Thạch chừng một trượng, mà lúc này toàn thân của hắn máu tươi chảy ròng, hiển nhiên đã đạt tới cực hạn rồi.

- Tại sao có thể như vậy được!

Đế Tử Na Kỳ cảm giác khuất nhục.

Hắn không cho rằng mình chênh lệch với Lâm Minh, trên thực tế một trận chiến ở Huyết Loạn hắn đúng là không có bại trong tay Lâm Minh, nhưng mà lần này lưu danh trên Đế Khắc Thạch hắn không bằng Lâm Minh

Chuyện này không có nghĩa thực lực của hắn thua Lâm Minh, nhưng mà tiềm lực thì kém hơn nhiều.

- Tiềm lực của ta không bằng hắn?



Đế Tử Na Kỳ cảm giác không thừa nhận. Mà dưới Tuyệt Bích Nhai một lão giả gọi là Chu đại tiên sinh thở dài một hơi, một trận chiến trên Huyết Loạn đại lục Na Kỳ không kém Lâm Minh bao nhiêu.

Thực lực tiếp cận làm cho mọi người xem nhẹ chuyện này. Lúc này Na Kỳ có tu vị Thánh Biến hậu kỳ, mà Lâm Minh chỉ là Thần Biến trung kỳ!

Lâm Minh vượt qua tiểu cảnh giới lực áp Đế Tử Na Kỳ!

Vượt qua một tiểu cảnh giới chiến đấu đối với thiên tài tuyệt đỉnh là chuyện ăn cơm uống nước, nhưng mà võ giả bị khiêu chiến vượt cấp cũng là thiên tài tuyệt thế thì quá khủng bố!

Thiên tài đỉnh cấp nhất, mỗi lần thăng một tiểu cảnh giới thì thực lực tăng lên không nhỏ.

- Tên Lâm Minh này thật đáng sợ. Nhưng mà may mắn tộc ta không bao lâu sẽ xâm lấn Thần Vực, sẽ không cho hắn quá nhiều thời gian phát triển, nếu không hắn chưa hẳn sẽ không phải là Phong Thần Thiên Tôn của ba mươi sáu ức năm trước!

Chu đại tiên sinh nghĩ như vậy nhưng mà cảm thấy nên nhanh chóng tiêu diệt Lâm Minh. Trảm thảo trừ căn.

Mà lúc này trên Đế Khắc Thạch, rốt cuộc Na Kỳ không cách nào chèo chống, cách đỉnh càng gần thì áp lực tăng trưởng càng khủng bố, mặc dù chỉ còn cách một trượng nhưng mà nó chẳng khác gì lạch trời, làm thế nào cũng không vượt qua được.

Cơ hội khiêu chiến Đế Khắc Thạch chỉ có một lần. Nếu như thất bại thì huy chương nhiệm vụ sẽ vỡ vụn, Na Kỳ biết rõ lên điểm cao nhất là vô vọng, hắn ôm hận lui cách đỉnh tám thước, đột nhiên một trảo đánh vào Đế Khắc Thạch.

Răng rắc!

Một tiếng nổ tung vang lên, Na Kỳ kéo ra một khối nham thạch.

Đây là một trảo dốc hết toàn bộ lực lượng của Na Kỳ còn sót lại. Sau khi đánh ra một trảo này Na Kỳ không còn sức chèo chống nữa, thân thể của hắn giống như diều đứt dây rơi thẳng xuống đất.

Hô --

Chu đại tiên sinh lăng không bay lên, tiếp được Na Kỳ kiệt sức.

Ngửa mặt nhìn lên dấu vết Na Kỳ lưu lại trên Đế Khắc Thạch thì Chu đại tiên sinh bất đắc dĩ lắc đầu.

Một trảo cuối cùng Na Kỳ lưu lại sâu chừng ba thốn, luận chiều sâu đơn thuần không sánh bằng những dấu vết lúc trước của Đế Khắc Thạch, nhưng mà dấu vết cực kỳ thô ráp, chỉ có thể miễn cưỡng nhận ra đây là ký hiệu Thánh tộc nhưng lại không ẩn chứa ý cảnh gì cả.

Thật sự là Na Kỳ đã dầu hết đèn tắt, căn bản không có khả năng lưu ý cảnh của mình vào trong đó.



Nếu như Na Kỳ không phải cố gắng trùng kích điểm cao nhất, hắn lưu chữ ở cách nơi cao nhất chừng mười trượng, hắn mới hoàn mỹ hoàn thành chữ viết, mà không có như bây giờ, vội vàng lưu lại dấu vết không có ý nghĩa gì.

Bên cạnh Chu đại tiên sinh là đám đệ tử Thánh tộc khác hai mắt nhìn nhau, cũng không biết nên nói cái gì tốt.

Mà đám võ giả khác cách đó không xa đều lặng lẽ rời khỏi, bọn họ sợ hãi Đế Tử Na Kỳ khôi phục lại sau đó bắt bọn họ trút giận.

- Nghỉ ngơi và hồi phục trước đi, rồi sau đó chúng ta xuất phát đi sâu vào trong đại hoang!

Chu đại tiên sinh hạ đạt mệnh lệnh xong, trong mắt hiện ra một tia hàn quang, hắn đang suy tư làm thế nào mới có thể đánh chết Lâm Minh.

...

Trong đại hoang bao la bát ngát, có một vách đá dựng đứng cao ngàn trượng, vách đá dựng đứng này kéo mấy trăm dặm, dưới dốc đứng của vách đá dựng đứng này như bị đao cắt ra, một tòa thành thị nguy nga đứng ở đó, tòa thành thị này có tường cao trăm trượng, trên tường thành gia trì trận pháp vô cùng chắc chắn, từ trên tường thành nhìn xuống thì thấy diện tích kéo dài tận đường chân trời mà không thấy điểm cuối, tòa thành thị này, chính làThiên Yêu Thành.

Diện tích của Thiên Yêu Thành còn lớn hơn Hỗn Loạn Thành đại không chỉ gấp mười lần, là thành thị lớn nhất bên ngoài đại hoang,nơi này tụ tập rất nhiều võ giả tới đại hoang thí luyện, cũng có rất nhiều người thường ở lại đây, chuyện này làm Thiên Yêu Thành càng phồn hoa.

Đoàn người Lâm Minh đi trên đường phố Thiên Yêu Thành, hai bên đường có cửa hàng tụ tập, võ giả đi trên đường, dùng người trẻ tuổi làm chủ, hơn nữa một số có căn cơ vững chắc, thân thủ bất phàm, đều là trẻ tuổi tuấn kiệt.

Đây cũng là hợp tình lý, bất kể là người luyện võ trên đại hoang hay là người ở lại trong Thiên Yêu Thành, các thế lực trong đại hoang đều phải đối mặt với hung thú, nếu không sẽ biến thành khẩu phần của hung thú mà thôi.


Nguyên bản đây là căn cứ của cường giả, hơn nữa trong đại hoang chém giết quanh năm, khôn sống mống chết, càng khiến cho võ giả trong Thiên Yêu Thành càng ngày càng mạnh, tố chất chỉnh thể vượt xa những thành thị khác bên ngoài Tu La Lộ.


Đi tới tòa thành thị này Tiểu Ma Tiên vô cùng hưng phấn, đây chính là tỉnh cảnh không thể gặp được trong Thần Vực.


Trong Thần Vực cao thủ tụ tập trong các tông môn, trong các đại thánh địa, trong thành thị chỉ tụ tập đa số võ giả cấp thấp mà thôi, dù sao thành thị là nơi dùng làm chỗ sinh hoạt, mà cao thủ chỉ tiềm tu trong tông môn.


Tu La Lộ thì hoàn toàn ngược lại, nơi này là chỗ giết chóc và thí luyện, khai tông lập phái tu luyện ngược lại là số ít.


- Chủ nhân, nếu như muốn tìm hiểu tin tức thì có thể đi tới ‘ tri thiên cơ ’, đây là tổ chức tình báo danh tiếng mười phần bên ngoài Tu La Lộ đấy, chỉ cần cho đủ thù lao, có thể thu thập được tin tức tình báo che dấu.


- Tri thiên cơ? Trước không vội, để tìm ngọc giản địa đồ đã, cũng không thể trực tiếp bắt người ở bên ngoài rồi hỏi thăm được.


Lâm Minh cũng quyết định tốt, hắn phải tìm được ngọc giản đị đồ sau đó chậm rãi tìm hiểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK