Mười tiểu đội Thánh Chủ này là do Thương Thủy quản hạt, hắn cũng là kẻ chủ trì hội nghị lần này.
Bước vào hội trường, Thương Thủy nói đơn giản vài câu lời dạo đầu, nhìn qua phía Sầm Phong, đi thẳng vào vấn đề:
- Sầm Phong, trong chiến báo của ngươi nói tiểu đội của các ngươi đại thắng, các ngươi bị hai mươi mốt tên vây quanh, hơn nữa đối diện còn có hai tên đội trường, thế nhưng mà các ngươi lại giết mười ba người, hơn nữa bảy người chạy trối chết, các ngươi chỉ có mấy người trọng thương, có phải hay không?
Tuy Thương Thủy lúc này tươi cười đầy mặt, nhưng mà ánh mắt của hắn nhìn qua tiểu đội Sầm Phong, bọn họ có cảm giác như đang bị ánh mắt chim ưng sắc bén nhìn chằm chằm vào.
Đại hội tổng kết Thương Thủy khen ngợi, đội viên Sầm Phong đều cảm thấy tràn đầy tự hào, trong cuộc chiến đấu đó bọn họ đại thắng, thắng cực kỳ áp đảo.
Nhưng mà Sầm Phong cảm thấy trong lòng cố kỵ, hai mươi tấm Hủy Diệt Hỏa Phù, tiểu đội của bọn họ có mười người, mười người còn quay về? Hắn cắn răng gật đầu nói:
- Vâng!
- Ân, tốt, các ngươi có công, là công lớn, tất cả mọi người dựa theo quy định quân đội cầm lấy ban thưởng!
Thương Thủy trong khi nói chuyện, võ giả tiểu đôi của Sầm Phong càng thêm hưng phấn.
Nhưng mà đúng lúc này Thương Thủy lời nói xoay chuyển, lại nói:
- Như vậy... Ta hiện tại muốn biết, các ngươi làm thế nào chiến thắng?
Tâm thần Sầm Phong chấn động, đã tới chính đề!
Quả nhiên như hắn sở liệu, thời điểm tổng bộ cấp "Hủy Diệt Hỏa Phù" căn bản không biết hiệu quả của hỏa phù này.
Hít sâu một hơi, Sầm Phong đã sớm xuất ra chiến báo.
Hắn tiến lên một bước, khom người nói ra:
- Thương Thủy đại nhân, Sầm Phong đã làm tốt chiến báo, phần chiến báo này có khả năng ảnh hưởng không nhỏ tới chiến cục, nhưng mà thỉnh Thương Thủy đại nhân trước khi xem qua nghe Sầm Phong thỉnh cầu.
- Ah? Thỉnh cầu?
- Vâng!
Sầm Phong ngữ khí trịnh trọng,
- Thỉnh cầu Thương Thủy đại nhân. Cho dù như thế nào cũng không thu hồi quân trang quân dụng của chúng ta.
- Tại sao ta phải thu hồi quân trang quân dụng của các ngươi?
Thương Thủy mày kiếm nhíu mày, hắn ẩn ẩn cảm thấy chỉ sợ chiến báo của Sầm Phong quan hệ tới trang bị của bọn họ.
Hắn có chút trầm ngâm. Nói ra:
- Chỉ cần là trang bị của các ngươi thì ta không thu hồi.
- Tạ Thương Thủy đại nhân.
Trong nội tâm Sầm Phong vui vẻ. Thương Thủy ở trước mặt nhiều người cam đoan như vậy, đương nhiên sẽ không lật lọng.
Hắn lập tức trình chiến báo lên, hắn có thể không muốn ban thưởng đại công này. Nhưng mà hai mươi tấm Hủy Diệt Hỏa Phù này bọn họ nhất định phải lưu lại, đây có quan hệ tới tính mạng của bọn họ.
Mà khi Thương Thủy xem chiến báo của Sầm Phong xong thì sắc mặt vốn bình tĩnh của hắn biến hóa, lại đến không thể tin, cuối cùng thân thể của hắn run lên!
Thần sắc của hắn kích động, không thể tin nhìn qua Sầm Phong,
- Có liên quan tới Hủy Diệt Hỏa Phù sử dụng lại, ngươi nói là thật?
Trong ngữ khí của Thương Thủy nói chuyện kích động, truyền khắp toàn trường, lúc này cả hội trường lặng ngắt như tờ.
Bọn họ nghe rõ lời của Thương Thủy nói.
Liên tục sử dụng Hủy Diệt Hỏa Phù nhiều lần? Trên thế giới này còn có loại thần văn phù này?
Thần văn phù cường đại không giả, nhưng mà giá thành đắt đỏ, lại chỉ sử dụng một lần, một võ giả nhiều nhất có hai ba tấm thần văn phù phòng thân, hơn nữa chỉ vào lúc lưỡng bại câu thương mới mang ra sử dụng, bình thường sẽ giấu như bảo bối.
Nếu có một tối Hủy Diệt Hỏa Phù sử dụng không hạn chế thì tình cảnh thế nào, một tiểu đội một người một tấm Hủy Diệt Hỏa Phù còn không phải oanh tạc điên cuồng không ai đỡ nổi sao?
Nghe qua là không đáng tin, nhưng mà tiểu đội của Sầm Phong dưới tình huống ít hơn gấp hai lần, đại bại đối thủ là chứng minh tốt nhất.
Ý thức được điểm này, cơ hồ tất cả tiểu đội ánh mắt nóng bỏng lên.
Thần khí chiến trường như vậy bọn họ đều muốn!
...
Đêm khuya, Thần Văn Sư công hội
Mỗi khi vào đêm khu vực nhiệm vụ của Thần Văn Sư công hội đều thanh vắng, nhưng cho dù quạnh quẽ thì Tô Nhã cũng sẽ không rời khỏi vị trí của nàng.
Một ngày mười hai canh giờ, Tô Nhã cho dù ăn cơm, điều tức, hoặc là ngẫu nhiên tu luyện đều ở đây. (1 canh giờ là 2 giờ bình thường)
Đơn phương mà nói Tô Nhã không thể nghi ngờ phi thường chuyên nghiệp, bất luận thời điểm gì kẻ nào tìm nàng cũng có thể gặp.
Đương nhiên nàng làm được điểm này là do áp lực mà ra.
Lúc này Tô Nhã thân mặc váy ngủ hồng nhạt rộng thùng thình, đang ngồi tại chỗ kiểm kê phù văn.
Số lượng này nàng đã kiểm tra nhiều lần, căn bản không có khả năng phạm sai lầm, nhưng mà nàng vẫn theo thói quên đếm một chút.
Có hành vi này cũng là vì trong lòng Tô Nhã đã nôn nóng bất an.
Tinh Cực Thiên Cung bàn giao nhiệm vụ đã được một phần tư.
Thế nhưng mà nàng thu tứ phẩm thần văn phù chỉ có chín ngàn cái, ngũ phẩm thần văn phù càng ít, chỉ có một ngàn năm trăm cái.
Mà tổng bộ giao nhiệm vụ cho nàng là tám vạn tấm tứ phẩm thần văn phù, còn có một vạn tấm ngũ phẩm thần văn phù!
Chênh lệch quá lớn.
Thần Văn Sư nhận nhiệm vụ tích cực không cao.
Những người này vốn vô cùng cao ngạo, bọn họ trừ làm nhiệm vụ ra còn phải tu luyện, còn phải nghiên cứu.
Giá cả tài liệu lên nhanh, trong lúc vô hình gia tăng thành phẩm khi Thần Văn Sư hoàn thành nhiệm vụ, dù sao chế tác thần văn phù thất bại là không có tài liệu phụ cấp.
Dựa theo tốc độ này tới khi tới thời giạn được giao, Tô Nhã hoàn thành một nửa là quá tốt rồi.
Nhưng mà nàng làm thế nào?
Ưu thế của Tô Nhã chính là nữ tính mị lực của nàng.
Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác quỳ dưới gối quả lựu của nàng chính là Thần Văn Sư trẻ tuổi, trong mắt Tô Nhã xem ra bọn họ thậm chí còn không bằng Lâm Minh.
Thần Văn Sư cao cấp chính thức chưa hẳn sẽ bị Tô Nhã hấp dẫn.
Những ngày này Tô Nhã mỗi ngày cười làm lành với đám Thần Văn Sư cười cao cấp, tận khả năng câu dẫn hứng thú của bọn họ, nàng thật sự mệt mỏi quá rồi.
Vuốt vuốt rượu đỏ trong tay, nội tâm Tô Nhã của nàng không thong dong như bề ngoài.
- Tiểu thư, thiên cung truyền lệnh.
Đúng vào lúc này Lâm Kỳ cầm lệnh bài tới hai tay dâng lên.
- Lại là Tinh Cực Lệnh!
Tim của Tô Nhã đập mạnh, mỗi lần nhận được Tinh Cực Lệnh nàng đều có dự cảm xấu.
Hít sâu một hơi, Tô Nhã dùng cảm giác thăm dò, quét qua nội dung trong Tinh Cực Lệnh và nàng sững sốt.
- Thần văn phù sử dụng không hạn chế? Ta nộp thần văn phù lên còn có thần văn phù kỳ dị này sao?
Tô Nhã cũng có tạo nghệ thần văn thuật, nếu không nàng cũng không được phái tới Thần Văn Sư công hội rồi, nàng rất rõ ràng, thần văn phù muốn sử dụng liên tục là không có khả năng.
Nhưng mà tổng bộ sẽ không nói lung tung trên đại sự này, chỉ sợ có người phát minh ra thần văn phù sử dụng nhiều lần!
- Sẽ là ai?
Tô Nhã đầu tiên nghĩ tới những thần văn đại sư đỉnh cấp của Thần Văn Sư công hội, thậm chí là hội trưởng thất phẩm Thần Văn Sư!
Thế nhưng mà dường như những người này không có nhận nhiệm vụ của Tinh Cực thánh địa nha, dùng thân phận của bọn họ khinh thường làm những chuyện này... - Chẳng lẽ là lục phẩm Thần Văn Sư đỉnh phong?
Trong nội tâm Tô Nhã lúc này nhớ lại, lục phẩm Thần Văn Sư ngược lại có nhận nhiệm vụ.
Nàng tiếp tục xem tiếp nhưng mà rất nhan nàng bác bỏ suy nghĩ này, trong Tinh Cực Lệnh này có hình ảnh lưu niệm quan hệ tới thần văn phù sử dụng nhiều lần, Tô Nhã nhìn ra đó là một tấm tứ phẩm thần văn phù Hủy Diệt Hỏa Phù.
Lục phẩm Thần Văn Sư nhận nhiệm vụ không có khả năng tiếp Hủy Diệt Hỏa Phù.
- Hủy Diệt Hỏa Phù...
Trí nhớ của Tô Nhã phi thường tốt, nàng thậm chí rất rõ ràng là ai tiếp nhiệm vụ Hủy Diệt Hỏa Phù này.
Nhưng mà nhớ lại người tiếp nhiệm vụ Hủy Diệt Hỏa Phù tổng cộng có năm sáu người, thật sự không có người kia, nếu như hoàn thành thì đó là chuyện không tưởng tượng nổi!
- Chẳng lẽ là hắn...
Trong lòng Tô Nhã lúc này nhớ tới cái tên Lâm Minh, nhưng mà chợt nàng lại tự giễu lắc đầu, bản thân mình quá nhạy cảm rồi, hắn mới bao nhiêu tuổi, vẫn chưa tới trăm tuổi, cấp bậc Thần Văn Sư đại khái là tam phẩm mà thôi.
Tô Nhã đang nghĩ ngợi mà đúng lúc này biểu hiện của hắn cứng lại.
Nàng thậm chí vô ý thức che miệng của mình lại.
Nàng nhìn thấy trong ảnh ghi chép của Tinh Cực Lệnh có hình Hủy Diệt Hỏa Phù, nhìn thấy góc dưới bên phải có lưu một chữ "Lâm" !
- Lâm? Chẳng lẽ lại... Thật sự là hắn!
Ý thức được khả năng này, biểu hiện của Tô Nhã ngây ngốc.