Hai người đã sớm dùng sạch át chủ bài, hiện tại bọn họ chỉ có thể bằng vào lực lượng đánh với Lâm Minh.
- Hoàng Tuyền kiếm trận!
Thần Hư thái tử mười ngón động liên tục, đánh ra mười hai lưỡi kiếm, mười hai phi kiếm này trên thân kiếm đều có một con mắt huyết nhục! Ánh mắt đầy tơ máu, cực kỳ quái dị!
Thần Hư thái tử đánh một quyền vào ngực của mình, phun ra một búng máu tươi, bắn vào mười hai lưỡi phi kiếm, trong lúc nhất thời phi kiếm con mắt trên thân kiếm càng đỏ tươi, võ giả tu vị chưa đủ nhìn qua mười hai con mắt này, đều cảm giác linh hồn như bị hút vào trong đó, linh hồn thất thủ.
Không hề nghi ngờ, những ánh mắt này ẩn chứa công kích linh hồn.
Thần Hư thái tử nguyên bản chính là Hồn Tộc, hắn thi triển đủ loại bí pháp càng sắc bén hơn Hạo Nguyệt Quận Vương nhiều!
Xuy xuy xùy!
Mười hai hào quang từ trong mười hai thanh kiếm bắn ra, bao phủ Lâm Minh.
Cùng lúc đó, Hồng Viêm bước ra một bước, khớp xương toàn thân của hắn nổ lốp bốp, thân thể vốn mập mạp trở nên mạnh mẽ, cơ bắp đen sáng bóng như kim loại, xem xét tràn ngập tính bạo tạc.
Hắn cầm trường đao trong tay, một đao chém thẳng vào Lâm Minh.
Thần Hư thái tử cùng Hồng Viêm đều là nhân vật kiệt xuất, lúc này hai người phối hợp lẫn nhau, thần hồn công kích cùng vật chất công kích kết hợp cùng nhau ra tay với Lâm Minh!
Đối mặt hai người công kích, Lâm Minh căn bản bất vi sở động.
Thời điểm mười hai đạo thần quang bắn tới trước mặt, trong mi tâm của hắn có tia chớp xanh biếc bắn ra, bích hồn chiến linh đại thành hình thương gào thét, bắn thẳng lên bầu trời, mười hai tia sáng màu đỏ bị chiến linh cắn nuốt.
- Cái gì?
Trong nội tâm Thần Hư thái tử kinh hãi, hắn vốn dã nghĩ tới công kích của mình căn bản không thể làm gì được Lâm Minh, nhưng tuyệt đối không ngờ Lâm Minh lại nhẹ nhõm phá tan Hoàng Tuyền kiếm trận của hắn, chiến linh của Lâm Minh đã đạt tới cảnh giới không tưởng tượng nổi, thành tựu này trong nhân loại cũng rất ít thấy.
Chẳng lẽ... Hắn không có nhược điểm sao?
Đối mặt đối thủ như vậy, Thần Hư thái tử cảm thấy hít thở không thông!
Mà đúng lúc này, Lâm Minh phá vỡ Hoàng Tuyền kiếm trận cũng tiến lên phía trước một bước, nghênh tiếp Hồng Viêm.
Trong lúc nhất thời, sau lưng Lâm Minh có chín ngôi sao sáng lên, hào quang sáng ngời như thác nước đổ xuống, chiếu sáng bốn phương tám hướng!
Lực lượng thân thể của Lâm Minh trong nháy mắt tăng lên ngũ long chi lực, cương nguyên có thể chấn sập không gian!
Ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, trường thương màu đen gào thét xông ra, nó như giao long vẫy đuôi, một thương đánh thẳng vào Hồng Viêm.
Rầm rầm rầm!
Thương pháp và đao va chạm với nhau, thần quang bắn ra bốn phía.
Chín ngôi sao bắn ra hào quang sáng ngời, ánh đao của Hồng Viêm bị ngăn cản trong nháy mắt, trực tiếp bị trường thương của Lâm Minh đánh tan.
Dư âm còn lại của thương mang mang theo lực lượng đáng sợ, trùng trùng điệp điệp nện vào ngực của Hồng Viêm.
Thân thể Hồng Viêm đột nhiên chấn động, trong lúc nhất thời cảm thấy chẳng khác gì bị ngọn núi đánh trúng, thân thể nghiền nát, xương cốt đứt gãy, máu tươi phun ra ngoài.
Lâm Minh không cho Hồng Viêm bất luận cơ hội thở dốc nào, một bước bước ra, trường thương màu đen nện vào bụng Hồng Viêm, trực tiếp đánh thân thể của hắn cong lên con tôm luộc, nội tạng của Hồng Viêm bị một kích của Lâm Minh đánh nát.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Thần Hư thái tử sinh ra cảm giác tuyệt vọng.
- Lâm Minh, ngươi chết không yên lành!
Thần Hư thái tử kêu thảm, thời điểm này Lâm Minh đã giết tới trước mặt của hắn, hắn chẳng khác gì hắc sắc Tu La sát thần, một khi ra tay, không lưu tình chút nào!
Phốc!
Trường thương đâm vào hộ thể thần nguyên của Thần Hư thái tử, đã liên tục thiêu đốt hai lần máu huyết, Thần Hư thái tử đã nỏ mạnh hết đà, căn bản không có vốn liếng đấu với Lâm minh.
Một kích này hắn hoàn toàn không thể ngăn cản, thương mang rét lạnh thấu xương đâm vào ngực của hắn, đâm từ trước ra sau!
Máu tươi bay vụt!
- Vạn Ma Sinh Tử Luân!
Âm thanh ông ông vang vọng Vạn Ma Sinh Tử Luân xoay tròn trấn áp xuống, bao phủ thân thể Thần Hư thái tử.
- Kẻ giết người vĩnh viễn phải giết, ngươi tính toán ta, ta giết ngươi, phù hợp nhân quả Thiên Đạo, linh hồn của ngươi cũng tiến vào trong Vạn Ma Sinh Tử Luân của ta, cho ta sử dụng.
Giọng của Lâm Minh lạnh lùng, giống như tử thần tuyên án, Thần Hư thái tử chỉ cảm thấy một hấp lực cường đại tác dụng lên tinh thần chi hải của hắn, linh hồn của hắn bị hấp lực này kéo ra khỏi tinh thần chi hải.
Trong lúc nhất thời, linh hồn xé rách thống khổ làm cho Thần Hư thái tử kêu thảm không thôi!
Trong tuyệt vọng hắn đã mất đi năng lực chống cự, thân thể rách nát, linh hồn cứ như vậy bị hút vào trong Vạn Ma Sinh Tử Luân, trực tiếp phong ấn trấn áp!
Thương màu đen xuyên qua hư không, lân giáp toàn thân Lâm Minh chẳng khác gì tử thần đòi mạng!
Hồng Viêm đã nỏ mạnh hết đà, căn bản không có khả năng tranh với Lâm Minh.
Hồng Viêm điên cuồng hét lên một tiếng, chém Lâm Minh một đao, hắn đã bất kể hậu quả, lần thứ ba thiêu đốt máu huyết!
Nhưng mà bởi vì máu huyết thiêu đốt quá độ, thiêu đốt hiện tại đổi lấy lực lượng có hạn.
- Lâm Minh, giết ta thì ngươi cũng chôn cùng! Tề Thiên Thần Quốc, sớm muộn gì cũng sẽ tìm tới ngươi, ngươi sẽ bị rút hồn luyện tủy, ngay cả gia tộc, bằng hữu, nữ nhân của ngươi cũng bị giết không còn kẻ nào.
Hồng Viêm điên cuồng nguyền rủa.
- Đây là di ngôn của ngươi sao? Thực không thú vị.
Lâm Minh căn bản mặc kệ hắn nói gì, Hồng Mông không gian bao phủ xuống, âm thanh của Hồng Viêm bị phong bế toàn bộ, căn bản không truyền ra được.
- Đồ Ma Đại Pháp!
Hồng Viêm lấy khuỷu tay bôi qua lưỡi đao, máu đỏ tươi bị lưỡi đao hấp thu, lúc này thanh đao kêu vang vọng.
Nhưng mà hắn cho dù dùng chiêu thức gì cũng không cải biến được kết cục thất bại.
Lâm Minh tâm niệm trầm xuống, trên trường thương màu đen, lực lượng đáng sợ ngưng tụ, hình thành vòng xoáy.
Hắc ám vĩnh hằng!
Không gian vặn vẹo, ánh đao của Hồng Viêm bị hắc ám cắn nuốt, tính cả hộ thể chân nguyên của hắn cũng bị xuyên thủng, sau một khắc, trường thương cua Lâm Minh trực tiếp đâm xuyên qua tim Hồng Viêm.
Ông ông ông!
Vạn Ma Sinh Tử Luân trấn áp xuống, phong ấn linh hồn Hồng Viêm vào bên trong.
Đến tận đây, Hồng Viêm, Thần Hư thái tử hai đại thiên kiêu đều bị Lâm Minh giết chết.
Giải quyết hai người này, Lâm Minh cầm theo trường thương đi về hướng Hạo Nguyệt Quận Vương, lúc này Hạo Nguyệt Quận Vương bởi vì nổ tung lúc trước, toàn thân nhuốm máu, sắc mặt tái nhợt.
Bên cạnh hắn, ngân giáp võ sĩ cơ hồ mất đi ý thức, chớ nói gì là sức chiến đấu.
Nhìn qua Lâm Minh, Hạo Nguyệt Quận Vương bờ môi run rẩy, đối mặt tử vong, võ giả sợ hãi không kém gì phàm nhân.
Dù sao võ giả nhân sinh đặc sắc hơn phàm nhân quá nhiều, cảm giác khống chế thiên địa, áp đảo chúng sinh khiến người ta say mê.