Thông qua cảm giác, Lâm Minh phát hiện Long thương thi triển Vạn Ma Sinh Tử Luân cũng không hoàn chỉnh, trong đó có rất nhiều chỗ sai lầm, hôm nay ma tính biểu hiện ra còn âm trầm hơn cả Vạn Ma Sinh Tử Luân!
Không phải Vạn Ma Sinh Tử Luân nguyên vẹn, chắc chắn sẽ có sơ hở.
Lâm Minh đang tìm sơ hở này.
- Lâm huynh! Còn không ra tay sao!
Thần Hư thái tử nóng vội nói ra, hắn sợ hãi bị Lâm Minh nhìn thấu, hắn đã quyết định, nếu như Lâm Minh vẫn không ra tay, hắn cũng không hành động thiếu suy nghĩ với Lâm Minh, đối với người trẻ tuổi thần bí này, hắn vẫn không nhìn thấu.
- Ra tay? Tốt!
Lâm Minh đột nhiên gật đầu, làm cho Thần Hư thái tử cảm thấy ngoài ý muốn, hắn thực trúng kế?
- Thành sao? Tốt lắm! Người chết vì tiền, chim chết vì ăn, nhân tính vốn lòng tham không đáy, trước mặt cơ duyên không ai có thể khắc chế chính mình, Lâm Minh này dù hoài nghi ta lừa gạt, nhưng mà cũng không ngăn được hấp dẫn của long thương, quá tốt...
Thần Hư thái tử tâm niệm khẽ động, Hạo Nguyệt Quận Vương ở bên cạnh hô hấp dồn dập, tim đập rộn lên, hắn cầm chặt thương trong tay của mình, trong ánh mắt mang theo vẽ tàn nhẫn.
Lâm Minh người này khó đối phó, nhưng mà Long thương kia càng tà tính, chỉ cần Lâm Minh ra tay, bọn chúng tranh chấp với nhau, bọn họ sẽ tọa sơn quan hổ đấu.
Lui một vạn bước mà nói, cho dù Long thương không thể giết chết Lâm Minh, bọn họ cũng không tổn thất gì. Bốn người bọn họ liên hợp mặc dù không thể giết chết Lâm Minh, nhưng mà Lâm Minh cũng tuyệt không dám động thủ với bọn họ.
Nói trắng ra, bọn họ đứng ở thế bất bại!
- Ta ra tay dẫn xuất hư ảnh Hắc Long, các ngươi bảo hộ ta.
Lâm Minh khi đang nói chuyện. Đã bay về phía Long thương.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Thần Hư thái tử giật mình.
- Lâm huynh, ngươi không sử dụng khôi lỗi sao?
Vốn Thần Hư thái tử ý định cho Lâm Minh dùng khôi lỗi dẫn Long thương ra, thế nhưng mà Lâm Minh không dùng khôi lỗi. Chính mình bản thể bay qua, chẳng lẽ hắn sợ nguy hiểm không đủ sao?
- Dùng khôi lỗi còn có nguy hiểm, hắn còn dùng bản thể đi qua, đây không phải tìm đường chết sao?
Hồng Viêm sửng sốt!
- Tiểu tử này thì ra chỉ là thiên phú cao, nhưng thật ra là loại ngu xuẩn.
Bên cạnh Hồng Viêm, ngân giáp võ sĩ cười nói, hắn cảm giác mình lúc trước quá khẩn trương, sớm biết dễ dàng như vậy, không cần phí nhiều trò như thế.
- Chớ khinh thường, hắn không chừng đang đùa nghịch hoa chiêu gì đấy.
Hồng Viêm cùng Thần Hư thái tử cũng không tin Lâm Minh không có đầu óc như vậy, nếu không hắn làm sao có thể thông qua Tu La Chi Môn.
- Bất kể nói thế nào, bốn người chúng ta liên thủ, toàn bộ tinh thần đề phòng, cũng đứng ở thế bất bại.
Hạo Nguyệt Quận Vương truyền âm nói ra, hắn đối với Lâm Minh tiếp xúc nhiều nhất, năm đó Lâm Minh biểu hiện trên đấu giá hội hắn biết rõ ràng, liên tục bị đả kích thì Hạo Nguyệt Quận Vương hiện tại đối mặt Lâm Minh có cảm giác lòng tin không đủ.
Bốn người trơ mắt nhìn qua Lâm Minh bay về phía Long thương.
Tám trăm trượng!
Năm trăm trượng!
Ba trăm trượng!
Một trăm trượng!
Năm mươi trượng...
Lâm Minh tiến tới gần, tốc độ của hắn phi thường chậm, đến cuối cùng hắn còn chậm hơn cả phàm nhân.
Đi đi lại lại, khí tức toàn thân của hắn trầm xuống, ánh mắt càng ngày càng lăng lệ, gương mặt của hắn xuất hiện chú văn đỏ sậm, khớp xương toàn thân nổ vang, thân thể dường như cao hơn...
Cách đó không xa, Hồng Viêm, Hạo Nguyệt Quận Vương bốn người hết sức chăm chú, nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Lâm Minh.
Chỉ còn lại hai mươi trượng!
Bốn người đều ngừng thở, Lâm Minh hắn không có vẻ gì, mà là thật sự đích thân dẫn xuất Hắc Long trong Long thương ra.
Hắn điên sao! ?
Thời điểm này khói đen trên long thương tỏa ra.
Hắc khí đáng sợ bạo động lao tới chỗ Lâm Minh!
Một đầu Hắc Long giương nanh múa vuốt hiện ra trong khói đen, con mắt nó đỏ tươi như máu, làm cho người ta nhìn thấy chẳng khác gì đang lâm vào vực thẩm vô tận.
Lúc này Hắc Long khóe môi nhếch lên dữ tợn, nói:
- Huyết khí... Sinh ra huyết khí... Huyết khí thật nồng đậm, thật sự là mỹ vị đến cực điểm, đây là đồ ăn ngon nhất, huyết khí nồng đậm nhất, tốt! Quá tốt! Ngươi sẽ trở thành đồ ăn của ta, trở thành một bộ phận của ta, ta sẽ ăn ngươi!
Giọng của Hắc Long âm hàn, tràn ngập xảo trá cùng âm độc, nương theo đó là tiếng cười quái dị, truyền ra khắp bốn phương tám hướng, giống như phiến thiên đia này bao phủ tiếng cười của nó.
Trong lúc nhất thời đồng tử của Lâm Minh hơi co lại, hắn thình lình phát hiện mình đang lâm vào trong vực tràng quái dị!
Đây là không gian độc lập, bốn phía đen kịt, đưa tay không thấy năm ngón!
Ô ô ô ô! Ô ô ô ô!
Tiếng quỷ khóc đáng sợ vang lên khắp bốn phía, giống như nơi này là vạn quỷ quật, chỉ cần đi vào sẽ bị vạn quỷ thôn phệ
- Là Vạn Ma Sinh Tử Luân phong ấn vô số ác ma tạo thành lĩnh vực, Long thương này giết bao nhiêu người? Hơn nữa nhiều người còn là nhân kiệt!
Trong nội tâm Lâm Minh rùng mình, Long thương này không hề nghi ngờ đã ở trong thí luyện cuối cùng thật lâu! Nó đã giết rất nhiều thí luyện giả.
Nhưng kỳ quái là, Hồn Hậu Thánh Mỹ đã đi qua đây, vì cái gì nàng không có thu phục long thương này?
Nhưng mà Lâm Minh thời điểm này không kịp nghĩ vì cái gì Hồn Hậu Thánh Mỹ không thu phục Long thương, khói đen đã vây quanh hắn.
Âm thanh xuy xuy vang lên, hư không đều bị khói đen ăn mòn!
Lâm Minh một mình ở trong lĩnh vực Vạn Ma Sinh Tử Luân, hoàn toàn ngăn cách, trong tầm mắt của hắn, đám người Thần Hư thái tử, Hạo Nguyệt Quận Vương đã biến mất!
- Hắn bị khói đen vây quanh!
Ở ngoài ngàn trượng, Thần Hư tam thái tử thấy nhìn thấy một màn này, ánh mắt tinh quang sáng ngời.
- Tiểu tử này không biết có gì không đúng, nếu như hắn dùng khôi lỗi dẫn xuất hư ảnh Hắc Long, chúng ta còn khó khăn lớn hơn hắn, hiện tại bản thể của hắn đi qua, trực tiếp bị khói đen cắn nuốt sạch, vậy bớt việc, khói đen này ăn mòn đáng sợ, bất luận huyết nhục nào bị dính vào, đều lập tức hóa thành huyết thủy, Cửu Khuê lúc trước cũng bị khói đen vây quanh, lập tức hóa thành toái cốt cùng da người!
Thực lực Cửu Khuê cũng có thể sánh bằng Giới Vương, Thần Hư thái tử không nghi ngờ Lâm Minh còn mạnh hơn Cửu Khuê, nhưng mà cho dù Lâm Minh mạnh hơn nữa cũng chỉ là nửa bước Thánh Chủ, chỉ cần hắn bị khói đen bao phủ, tuyệt đối không dễ dàng thoát thân.
Bên cạnh Thần Hư thái tử, Hạo Nguyệt Quận Vương vẫn có cảm giác không tin tưởng, hắn nói ra:
- Ta cảm thấy không đúng, Lâm Minh này là yêu nghiệt, hắn không dễ dàng chết như vậy.
Trong khi Hạo Nguyệt Quận Vương nói chuyện, cảm giác tập trung vào khói đen, muốn dò xét dấu vết có quan hệ tới Lâm Minh để lại, nhưng mà cái khói đen có thể ngăn cản tất cả dò xét, hắn căn bản không dò xét ra cái gì.