Trong phòng của Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên dùng chân nguyên truyền âm với Lâm Minh, nàng tự nhiên biết rõ Lâm Minh đang chơi Hạo Nguyệt quận vương một vố, nhưng mà hiện tại Lâm Minh hô giá cao như vậy, chỉ sợ Hạo Nguyệt quận vương không theo thì bản thân Lâm Minh sẽ té nhào!
Lâm Minh cười nói:
- Đúng là có chút sợ, nhưng mà Hạo Nguyệt quận vương cố chấp với cây thương này quá nặng, chắc có lẽ hắn không theo, giá hai tỷ này so với hắn ra giá một tỷ sáu cũng chỉ nhiều hơn bốn ức mà thôi.
Lâm Minh tin tưởng, Hạo Nguyệt quận vương một hơi ném một tỷ sáu mua Tử Kim Thương, như vậy tài phú của hắn không chỉ có một tỷ sáu, hai tỷ hẳn là không thành vấn đề.
Mà trước đó Hạo Nguyệt quận vương ra giá một tỷ sáu chính là giá lý tưởng của hắn, sau đó thậm chí không tiếc đắc tội Thần Văn Sư công hội, như vậy chứng minh Hạo Nguyệt quận vương khát vọng có được Tử Kim Thương không gì sánh kịp!
Lui một vạn bước mà nói, cho dù Hạo Nguyệt quận vương không tiếp tục ra giá, Lâm Minh mua Tử Kim Thương cũng không phải hoàn toàn không tiếp nhận được. Dù sao cây thương này đối với Lâm Minh cũng có tác dụng lớn, huống chi Lâm Minh kiếm điểm tích lũy rất nhanh.
- Thập cửu ức cửu thiên, còn có ai ra giá cao hơn không? (Con số dài qua nên đành đưa hán việt vào)
Tống Văn lại đang hô, giọng nói không mặn không nhật, thật sự là hiện tại hắn không cần kích động hào khí.
Tất cả mọi người nhìn qua phía Hạo Nguyệt quận vương, rất nhiều người đang dùng ánh mắt đồng tình nhìn Hạo Nguyệt quận vương.
- Đúng là tên điên!
Hạo Nguyệt quận vương xiết chặt tay nghe tiếng xương vang lên răng rắc, đúng như Lâm Minh dự đoán, tài sản tư nhân của hắn là hai tỷ, nhưng mà hắn còn có tác dụng khác. Nếu như toàn bộ dùng để mua Tử Kim Thương, hắn sẽ táng gia bại sản.
- Thập cửu ức cửu thiên lần thứ nhất!
Tống Văn bắt đầu đếm ngược, mặc dù sành sỏi như Tống Văn cũng cho rằng Lâm Minh thật sự muốn mua Tử Kim Thương, trong lòng của hắn kỳ thật càng hướng về Lâm Minh, dù sao Lâm Minh là người của Thần Văn Sư công hội, nhưng mà với tư cách đấu giá sư, hắn vẫn phải cách một lần đêm ngược là năm hô hấp.
- Thập cửu ức cửu thiên lần thứ hai...
Tống Văn kéo dài làn điệu.
Mà đúng lúc này âm thanh nặng nề của hắn gõ vào lòng Hạo Nguyệt quận vương--
- Hai tỷ...
Hô ra cái giá trên trời này Hạo Nguyệt quận vương dường như dùng hết khí lực. Vì câu thương này hắn thực táng gia bại sản!
Nhưng mà hắn táng gia bại sản cũng phải cầm Tử Kim Thương, bởi vì mất đi Tử Kim Thương đối với Hạo Nguyệt quận vương đả kích càng lớn. Dù sao tiền hết còn kiếm lại được. Nhưng mà bỏ qua thí luyện cuối cùng sẽ sinh ra ảnh hưởng tới thực lực của Hạo Nguyệt quận vương.
Nghe được Hạo Nguyệt quận vương kêu giá. Lâm Minh cười lên, hắn lần này đá trả Hạo Nguyệt quận vương, khiến đổi thủ xuất huyết thật nhiều, Lâm Minh thắng càng triệt triệt để để.
Đây cũng không phải Lâm Minh so thông minh với Hạo Nguyệt quận vương. Mà là vì Lâm Minh đoán ra Hạo Nguyệt quận vương cần Tử Kim Thương là tình thế bắt buộc, cũng giống như lúc trước Lâm Minh cần vô danh cổ đan.
Mà Hạo Nguyệt quận vương chỉ biết Lâm Minh cần vô danh cổ đan, nhưng lại không biết Lâm Minh không có hứng thú với Tử Kim Thương.
Chuyện này khiến Hạo Nguyệt quận vương bị Lâm Minh đáp trả một vố thật đau.
Thời điểm này bên tai Lâm Minh có giọng nữ vang lên.
- Lâm công tử, hắn thực ra giá hai tỷ, ngươi cứ ra giá đi, ta còn một ít...
Đây là Tô Nhã dùng chân nguyên truyền âm, dù sao Lâm Minh đã lộ diện trước mặt mọi người, sẽ không cần mở trận pháp cách ly, giọng của Tô Nhã truyền vào.
Lâm Minh mỉm cười nói ra:
- Không cần, ta vốn không định mua Tử Kim Thương. Cái giá hai tỷ đã là cực hạn rồi, ta ra lại giá thì Hạo Nguyệt có khả năng sẽ buông tha.
Tới đây đều kết thúc, Lâm Minh cũng không có giấu diếm Tô Nhã. Từ đầu đến cuối giọng của hắn bình tĩnh, giống như đấu giá con số hai tỷ với hắn mà nói là con số không có ý nghĩa, đây chỉ là trò chơi mà thôi.
Nghe Lâm Minh nói thế, Tô Nhã lập tức nghẹn lại, nàng ngốc ngây ngốc thật lâu mới phản ứng, tính cách của nàng bình tĩnh cũng bị kích động thật sâu, nói:
- Ngươi... Ngươi... Căn bản đang đào hầm cho Hạo Nguyệt quận vương nhảy vào?
Nàng không thể tin được, Lâm Minh chỉ lừa người mà dám ra giá thập cửu ức cửu thiên! Hắn sẽ không sợ Hạo Nguyệt quận vương không mua sao? Mà Hạo Nguyệt quận vương hết lần này tới lần khác bị Lâm Minh ăn sít sao.
Trừ chuyện đó ra, Tô Nhã còn cảm thấy có chút ủy khuất, nàng thừa nhận phong hiểm lớn như vậy cho hắn mượn một tỷ điểm tích lũy, kỳ thật Lâm Minh căn bản không cần.
Nhìn thấy Tô Nhã không nói gì, Lâm Minh cười nói:
- Thật có lỗi Tô tiểu thư, ta cũng không nghĩ tới Hạo Nguyệt quận vương phản ứng kịch liệt như vậy, ngay cả hai chữ "Gài bẫy" hắn cũng dám nói với ta, cũng không nghĩ tới liên lụy tới ngươi, nhưng mà chuyện đã qua, hán đã nhảy vào hố rồi.
Lâm Minh trong khi nói chuyện, Tô Nhã cười rộ lên, cũng không biết nàng cười cái gì, nàng cười một hồi lâu, nháy mắt nói ra:
- Vậy có tính ngươi thiếu nợ nhân tình của ta không?
- Ách...
Lâm Minh âm thanh trì trệ, nói ra:
- Nếu như Tô tiểu thư ngày sau cần trợ giúp, Lâm mỗ sẽ hỗ trợ trong khả năng của mình.
Lâm Minh trong lúc nói chuyện, Tống Văn đã đếm xong ba lần, Tử Kim Thương đã là của Hạo Nguyệt quận vương!
Nghe được Tống Văn tuyên bố đấu giá thành công, Hạo Nguyệt quận vương thở dài ra một hơi, cảm giác thân thể hư thoát.
Đây chính là mua bán khó khăn nhất của hắn!
Nhưng mà đến cuối cùng, hắn rốt cục thắng!
Hắn đứng dậy lung la lung lay đi tới trước cửa sổ, nhìn qua hướng của Lâm Minh, mà Lâm Minh cũng cảm giác được, nhìn qua Hạo Nguyệt quận vương.
Bốn mắt nhìn nhau, Hạo Nguyệt quận vương vốn thắng lợi, cho dù là thắng thảm, nhưng dù sao hắn cũng thắng, hắn vốn muốn tạm thời áp chế cảm giác đau lòng lại, hắn chuẩn bị nở nụ cười thắng lợi.
Nhưng mà khóe miệng của Hạo Nguyệt quận vương khóe vừa muốn nhếch lên, hắn định bật cười thì biểu lộ của hắn lại cứng đờ.
Hắn nhìn thấy Tiểu Ma Tiên xuất hiện sau lưng Lâm Minh, so với biểu lộ lạnh nhạt của Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên cười không ngừng, cười run hết cả người.
Hai cái răng mèo lóng lánh của nàng dưới ngọn đèn ma pháp phản xạ giống như kim cương vậy.
Một màn này lập tức khiến nội tâm Hạo Nguyệt quận vương sinh ra dự cảm không tốt.
Tiểu Ma Tiên mỉm cười, cũng không che dấu ý trào phúng trong đó, cảm giác như đang cười hắn ngu xuẩn.
Đúng lúc này Hạo Nguyệt quận vương nhìn thấy Tiểu Ma Tiên miệng anh đào máy động, nói ra một câu rồi im lặng, dùng nhãn lực của Hạo Nguyệt quận vương chỉ nhìn khẩu hình miệng Tiểu Ma Tiên cũng biết rõ Tiểu Ma Tiên đang nói cái gì.
Nàng nói là:
- Con ruồi chết, chúc mừng ngươi tốn hai tỷ mua được tàn thứ phẩm trở về, nếu như ngày sau cần sữa chữa thiên đạo lộ văn, có thể tìm Lâm Minh nhà ta hỗ trợ, thu phí không đắt, phục vụ chu đáo, bao ngươi thoả mãn mới thôi!
Nghe được lời này, Hạo Nguyệt quận vương chỉ cảm thấy khí huyết trong người cuồn cuộn, đầu ông một tiếng, thiếu chút nữa đứng không vững.
- Thứ phẩm?
Hạo Nguyệt quận vương không tin Tiểu Ma Tiên nói, Tử Kim Thương kia đúng là Thiên Tôn Linh Bảo không thể nghi ngờ, Thiên Tôn tốn hao cái giá lớn bồi dưỡng, tại sao có thể là thứ phẩm! ?
Nhưng mà cho dù Tiểu Ma Tiên nói là thật là giả, có một việc Hạo Nguyệt quận vương có lẽ đã khẳng định, Lâm Minh căn bản là không muốn mua Tử Kim Thương, hắn đang gài bẫy mình!
Ý thức được điểm này, hai mắt Hạo Nguyệt quận vương bắn ra sát cơ lạnh lẽo, nhưng mà cách đó không xa Tiểu Ma Tiên căn bản không thèm để ý Hạo Nguyệt quận vương, vẫn cười rất vui vẻ.
Lâm Minh bất đắc dĩ giữ chặt Tiểu Ma Tiên, đồng thời đóng trận pháp ngăn cách lại, ngăn cảnh ánh mắt giết người của Hạo Nguyệt.
Hắn dùng ngón tay nhéo mũi Tiểu Ma Tiên một cái, cười mắng:
- Ngươi thật sự là tiểu tánh tình trẻ con, không nói cho hắn thì không thoải mái đúng không? Thật tốt rồi, hắn vốn đã là chó điên, bây giờ thăng cấp thành sói điên.
Mặc dù Lâm Minh nói lời trách cứ, nhưng mà hắn mỉm cười hiển nhiên không ngại Hạo Nguyệt quận vương trả thù.
Năm đó Lâm Minh còn là tiểu nhân vật Hậu Thiên kỳ thì đã đào hố khiến chúa tể Nam Hải Ma Vực Huyễn Vô Cơ suýt thổ huyết, về sau Mệnh Vẫn Kỳ còn bị Dương Vân nhìn chằm chằm vào, phi thăng Thần Vực còn ở Thần Hải Kỳ còn hủy một cánh tay của Thiên Minh Tử là Đại Giới Giới Vương.
Lâm Minh đắc tội đối thủ mạnh hơn hắn nhiều lần, nhưng mà những người này chậm rãi bị Lâm Minh thi triển các loại thủ đoạn giết chết.
Hiện tại thực lực của Hạo Nguyệt quận vương chưa hẳn mạnh hơn Lâm Minh, trong nội tâm Lâm Minh căn bản không cần quan tâm.
Đối với Lâm Minh "Oán trách ", Tiểu Ma Tiên căn bản không tránh, nàng cười khanh khách nói:
- Đúng vậy, không nói cho hắn biết thì sao hắn tức giận được? Bằng không tên coi tiền như rác này còn cho rằng mình chiếm tiện nghi đấy.
Đấu giá vẫn còn tiếp tục, Lâm Minh nhắm mắt dưỡng thần, kế tiếp cũng không có thứ khiến Lâm Minh động dung.
Vật phẩm áp trục giai đoạn đầu tiên chính là một bộ phi kiếm Thiên Tôn Linh Bảo.
Thiên Tôn Linh Bảo khó được, Thiên Tôn Linh Bảo đầy đủ càng khó được.
Bộ phi kiếm này tổng cộng bảy chuôi, có ba Đại Giới Giới Vương cùng hợp lực mua nó, cuối cùng giá của nó chỉ có hai tỷ tám mà thôi, so với Hạo Nguyệt quận vương mua Tử Kim Thương không đắt hơn bao nhiêu, chuyện này khiến nội tâm Hạo Nguyệt quận vương giận dữ.
Cứ như vậy đấu giá giai đoạn đầu tiên chấm dứt, từ đầu đến cuối hai Thiên Tôn không có ra tay, hiển nhiên những bảo vật này không có lực hấp dẫn với bọn họ, giai đoạn đầu tiên chủ yếu đấu giá Thiên Tôn Linh Bảo cùng đan dược, cho dù cuối cùng là bộ phi kiếm đối với Thiên Tôn mà nói cũng không có lực hấp dẫn gì, Thiên Tôn cảm thấy hứng thú chính là tài liệu trân quý và thiên địa kỳ trân.
Sau khi giai đoạn đầu tiên chấm dứt, Lâm Minh liền tìm được Tống Văn, yêu cầu xếp Thiên Hỏa Phù của hắn ra đấu giá.
Loại chuyện bán khống thế này nếu như là người bình thường đề nghị, Tống Văn đã sớm ném hắn ra thật xa.
Nhưng mà Lâm Minh thì khác, hắn tại Thần Văn Sư công hội có địa vị cao, hơn nữa có thể đoán được Lâm Minh tiền đồ vô lượng, ngày sau nói không chừng sẽ trở thành hội trưởng Thần Văn Sư công hội!
Loại người này Tống Văn cũng chỉ có thể nhân nhượng, hơn nữa Lâm Minh xuất Thiên Hỏa Phù ra, trải qua mấy Thần Văn Sư xem xét đường vân xong, hoặc là chậc chậc ngợi khen, hoặc là có rất nhiều chỗ xem không hiểu, không hề nghi ngờ Thiên Hỏa Phù đưa ra tuyệt đối không phải phàm phẩm.
Tổng hợp đủ loại, Tống Văn rốt cục miễn cưỡng đồng ý Lâm Minh trước bán đấu giá mười tấm Thiên Hỏa Phù thành phẩm, nếu như giá vượt qua bốn ngàn vạn mới cho phép Lâm Minh đấu giá kiểu bán khống, miễn cho Thần Văn Thành đấu giá hội bị chê cười.
Hơn nữa Tống Văn còn có một điều kiện, chính là chuyện bán khống kia không có giá quy định.